Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 323

Cập nhật lúc: 2024-12-31 15:19:52
Lượt xem: 96

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi cúp điện thoại, ba Ngô Thúy Bình, Thẩm Đại Chí và Thẩm Quang Minh bàn bạc một hồi, dự định đến ngày hai mươi ba sẽ đến Bắc Kinh, trong nhà vẫn còn việc bạn, việc xong mới thể tới .

Người trong thôn tin Ngô Thúy Bình và Thẩm Đại Chí sẽ tới Bắc Kinh thì lập tức cảm thấy ghen tị. Nhà họ Thẩm bây giờ cuộc sống quá , xem đôi vợ chồng già nhà kìa, thỉnh thoảng sẽ lên thị trấn ở một thời gian ngắn, bây giờ đến Bắc Kinh để ăn Tết, thật sự khiến cảm thấy ghen tị mà.

Bắc Kinh...

Kỳ nghỉ đông bắt đầu, Thẩm Đường nghỉ ngơi trong khu nhà tập thể hai ngày thì nhận cuộc điện thoại của bên viện nghiên cứu khoa học gọi tới.

Viện trưởng một vài việc cần Thẩm Đường tới viện nghiên cứu để giúp đỡ, khi Thẩm Đường đồng ý, viện trưởng Vương còn cố ý phái xe tới đón Thẩm Đường.

Thẩm Đường nhanh chóng mặc áo khoác ngoài với năm.

Tới cổng khu tập thể, Thẩm Đường đợi năm phút thì một chiếc xe dừng ngay mặt Thẩm Đường.

Cửa xe mở , một đàn ông đội mũ xuống xe, Thẩm Đường : “Đồng chí Thẩm Đường?”

“Chào , là .” Thẩm Đường đáp .

“Chào cô, viện trưởng Vương bảo tới đón cô, mời lên xe.” Người đàn ông xong, lập tức mở cửa xe .

“Cảm ơn.”

Thẩm Đường nghiêng lên xe.

Số năm thì cạnh vị trí tài xế.

Xe đường, ở trong xe một ai chuyện, đoạn đường quá bằng phẳng khiến xe liên tục lắc lư.

Ở phía , Thẩm Đường nhíu mày, sắc mặt của cô lắm.

Số năm lúc nào cũng chú ý tới tình trạng của Thẩm Đường nên phát hiện sắc mặt Thẩm Đường lắm, lập tức bảo đàn ông lái xe đậu ở ven đường.

“Cô chứ? Có chỗ nào khỏe ?” Số năm nghiêm túc hỏi.

“Ngực khó chịu, , cứ lái xe tiếp .” Thẩm Đường nhíu mày trả lời một câu.

DTV

Khi thấy chuyện n.g.ự.c Thẩm Đường khó chịu, năm cũng bảo lập tức lái xe quyết định tạm thời nghỉ ngơi một chút.

Thẩm Đường cũng từ chối ý của năm, bởi vì cô thật sự cảm thấy khó chịu, n.g.ự.c thoải mái.

Hình như cô say xe, nhưng đây là chuyện từng xảy ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-323.html.]

“Ọe...”

Số năm thấy Thẩm Đường ven đường liên tục nôn khang, sải bước tới bên cạnh thấy Thẩm Đường đang khó chịu, sắc mặt càng nghiêm túc hơn.

trong cuộc là Thẩm Đường cảm thấy sắp nôn cả mật đắng , nhưng nôn nửa ngày vẫn thể nôn bất cứ thứ gì.

Sau một hồi lâu, cuối cùng Thẩm Đường cũng cảm thấy còn quá khó chịu, cô dậy vỗ ngực.

Số năm nhanh chóng đưa khăn tay cho cô, nghiêm túc hỏi: “Thẩm Đường, cô chứ, nếu thì để đưa cô tới bệnh viện kiểm tra thử , bên viện nghiên cứu gọi điện thông báo cho họ , viện trưởng Vương ý kiến gì.”

“Không cần , cảm thấy đỡ hơn nhiên , lẽ là say xe, nếu chuyện gì thì cứ tới viện nghiên cứu , nếu còn cảm thấy khó chịu, sẽ lập tức cho , đến lúc đó tới bệnh viện cũng muộn.”

Thẩm Đường cảm thấy thật sự nơi nào quá khó chịu, ngoài trừ việc lúc nôn thoải mái, khi nôn thì cảm thấy hơn nhiều, nếu Thẩm Đường thật sự cảm thấy khỏe thì cũng cần khác khuyên tới bệnh viện.

Cuối cùng vẫn theo kế hoạch lúc , mấy Thẩm Đường tới viện nghiên cứu.

Đến viện nghiên cứu, Thẩm Đường lập tức trong phòng thí nghiệm, năm Thẩm Đường trong phòng, suy nghĩ một hồi, cuối cùng quyết định lấy điện thoại gọi cho cấp .

Khi cấp nhận điện thoại, thấy chuyện cơ thể của Thẩm Đường khỏe thì lập tức quan tâm, khi hỏi năm và xảy chuyện gì, nhưng cấp vẫn cảm thấy lo lắng, vì cử bác sĩ tới viện nghiên cứu.

Công việc của Thẩm Đường thể trì hoãn , nhưng nếu núi đến thì chúng thể tự tìm tới núi, phái một vị bác sĩ tới kiểm tra cho đồng chí Thẩm Đường, nếu chuyện gì đương nhiên là điều nhất, nếu cơ thể thật sự khỏe, phát hiện sớm sẽ hơn.

Sau đó, một bệnh viện nào đó nhận điện thoại, bệnh viện lập tức phái tới viện nghiên cứu, tình huống đặc biệt đối xử đặc biệt.

Đến khi Thẩm Đường và viện trưởng Vương khỏi phòng thi nhiệm, thấy ở bên ngoài một đám đang chờ, ngoại trừ mấy năm thì còn một vị bác sĩ mặc áo khoác trắng, bên cạnh bác sĩ là một y tá khoáng hai mươi tuổi.

Y tá hình như cảm thấy tò mò, khi thấy hai Thẩm Đường và viện trưởng Vương , đó đánh giá một hồi, đó thầm suy đoán cần khám bệnh là cô gái lớn tuổi ?

Hiển nhiên vị bác sĩ cũng đoán , vì sang năm, tiếp xúc với bác sĩ từ , ánh mắt bối rối của bác sĩ, năm tiến lên một bước thẳng tới mặt Thẩm Đường.

“Thẩm Đường, đây là bác sĩ Lâm của bệnh viện XX tới để kiểm tra sức khỏe cho cô.” Số năm .

Thẩm Đường ngẩn một lúc, cô năm vị bác sĩ , đó cô lập tức nở nụ : “ thật sự cảm thấy hết, nhưng nếu bác sĩ đến thì cứ kiểm tra cho cũng .”

Bây giờ bác sĩ và y tá mới thì mà bọn họ cần kiểm tra chính là cô gái trông còn nhỏ ở mắt bọn họ.

Viện trưởng Vương ở bên cạnh Thẩm Đường thấy cuộc đối thoại của bọn họ thì ngơ ngác hỏi: “Thẩm Đường, cháu thoải mà hả? Sao lúc tới cháu , nếu cháu khó chịu thì cứ ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe, chuyện ở chỗ của chú quá vội , đợi khi nào cơ thể của cháu khỏe lên đến cũng muộn mà.”

“Có là do gần đây cháu quá mệt ? Lúc chú , cho dù cháu còn trẻ thì cũng chú ý tới việc nghỉ ngơi, mau mau mau, chúng tới phòng việc của chú , để bác sĩ kiểm tra cho cháu, kiểm tra xong thì chú mới yên tâm . Đã bao nhiêu , nghỉ ngơi cho mà cháu , mệt mỏi quá dẫn tới bệnh thì cháu mới khó chịu thế nào.”

Viện trưởng Vương dẫn Thẩm Đường và bác sĩ tới văn phòng của .

Loading...