Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 325
Cập nhật lúc: 2024-12-31 15:19:55
Lượt xem: 110
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Quang Minh và Lưu Mỹ Lan thấy chuyện Thẩm Đại Chí mua vé để tới Bắc Kinh ba ngày thì ngẩn một lúc, là hai mươi bảy mới , bây giờ cách ngày hai mươi bảy còn tận hai mươi ngày nữa, vội vàng tới Bắc Kinh thế?
“Cha, xảy chuyện gì ạ, hai mươi bảy chúng mới ?” Thẩm Quang Minh hỏi.
“Không chuyện gì, hôm qua Đường Đường gọi điện về báo con bé thai , vì cha và con bàn bạc để cha tới đó , các con còn việc bận, khi nào xong việc thì cũng .” Thẩm Đại Chí ha ha , nhưng nếp nhăn gương mặt thật thà đều xuất hiện hết vì nụ tươi .
Thẩm Quang Minh và Lưu Mỹ Lan thấy chuyện Thẩm Đường thai thì cũng vui vẻ.
Sau khi Thẩm Đại Chí rời , Lưu Mỹ Lan kéo Thẩm Quang Minh bắt đầu thương lượng xem nên chuẩn quà gì cho đứa con trong bụng của Thẩm Đường.
Trong quân khu...
Cố Thịnh nóng lòng về nhà, nhưng còn đợi mười lăm ngày nữa mới về .
Không vợ nhớ , nhớ tới dáng vẻ lưu luyến nỡ rời xa của vợ, trong lòng Cố Thịnh cảm thấy đắc ý.
Ôi trời, chắc chắn vợ của đang nhớ .
Bắc Kinh, nhà họ Cố.
Thẩm Đường đang đắm chìm trong món canh gà hầm ngọt ngào, cứ cảm thấy hình như cô quên chuyện gì đó...
Nghĩ nửa ngày vẫn nhớ là quên mất điều gì.
Vì lẽ là... cô nghĩ nhiều .
Năm mới sắp tới, đường nơi cũng là màu đỏ vui vẻ, các quán bày sạp bán đèn lồng câu đối, hạt dưa đậu phộng...
Khương Linh Chi cẩn thận che chở Thẩm Đường trong dòng , hai chỗ ngó chỗ , cả hai đều cảm thấy hài lòng, ở đằng là hai của năm tho lúc nào cũng chú ý tới tình huống của Thẩm Đường.
“Đường Đường, lát nữa chúng tiện đường tới cửa hàng bách hóa một chuyến , con xem chúng cần chuẩn sớm vài thứ , vì dụ dụ như quần áo trẻ con cần mua , còn một vài đồ đạc của con cũng cần mua, bên bà thông gia nên mua quà Tết gì ? Nếu thì chúng cứ mua một thứ một phần .”
“Không cần ạ, con mua hết ạ, còn bảo ngày mai con tới nhà ăn cơm, còn nữa, bây giờ chúng chuẩn đồ đạc cho con thì sớm quá ạ? Con cảm thấy còn sớm, mà con vẫn là nam nữ, chuẩn sớm thì lắm đúng ạ?” Thẩm Đường .
Bây giờ quan hệ của Thẩm Đường và chồng Khương Linh Chi , hai sống chung hợp, vì khi chuyện cũng quá câu nệ.
“Không sớm sớm, thật là nam nữ đều hết, Đường Đường con xinh như thế, là con trai con gái đều sẽ giống như con, thời gian trôi nhanh, những thứ vẫn nên chuẩn sớm.” Khương Linh Chi là từng trải, mặc dù chỉ sinh mỗi một Cố Thịnh, nhưng bà vẫn kinh nghiệm.
Thẩm Đường hiểu về chuyện lắm nên chỉ gật đầu đáp: “Vâng ạ, lát nữa hai con tới cửa hàng bách hóa một chuyến, đúng lúc hôm qua ông nội giày còn thoải mái, chúng tới đó xem thử ạ.”
DTV
“Được, để lát nữa xem.” Khương Linh Chi nhẹ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-325.html.]
Chuyện đôi giày cũng chỉ là chuyện hôm qua ông cụ thuận mồm một câu, là giày bây giờ dễ chịu bằng lúc ông cụ tự , ngờ Thẩm Đường để chuyện trong lòng, quả là lòng mà.
Có thể một nàng dâu như , trong lòng Khương Linh Chi cảm thấy vui vẻ.
Sau đó chồng nàng dâu cửa hàng bách hóa, hai mua một đồng đồ đạc dành cho trẻ con, còn về giày của ông cụ, cả hai cũng tìm một cửa hàng chuyên giày thủ công và mua về hai đôi.
Ngày hôm , Tiểu Lý lái xe chở Thẩm Đường về nhà họ Thẩm.
Thẩm Đại Chí và Ngô Thúy Bình đợi từ lâu, khi thấy Thẩm Đường nhà, cả hai đều vui vẻ.
Ngô Thúy Bình bên cạnh Thẩm Đường, bà cái bụng vẫn lộ rõ của Thẩm Đường vài hỏi: “Đường Đường ạ, con chuẩn quần áo cho con , qua một thời gian nữa bụng lớn thì con thể mặc những bộ quần áo như bây giờ nữa , vì bây giờ nên mua quần áo rộng rãi một chút.”
“ , gần đây con nghén ? Có thèm ăn gì ? Bao giờ con rể về, hai mươi sáu , hai ngày nữa là tới Tết.”
Nghe thấy lải nhải nhiều lời như , Thẩm Đường chờ xong mới đáp: “Đã chuẩn quần áo ạ, hôm qua chồng dẫn con ngoài mua, quần áo cho con của con cũng mua nhiều.”
“ ở bên Cố Thịnh đang chuyện, khi ngoài, Cố Thịnh gọi điện về nhà, chắc thể về , cũng nhiều cúp máy, hình như đang chuyện gì gấp.”
“Đến về ăn Tết cũng về hả?” Ngô Thúy Bình .
“Có lẽ là , chuyện của Cố Thịnh con hỏi thăm nhiều cũng .”
“Cũng đúng, đến chuyện nữa, chồng của con ... là cháu trai cháu gái ? Coi như con và Cố Thịnh chỉ thể sinh một đứa, bây giờ đang phổ biến kế hoạch hóa gia đình, giống như thời sinh ba đứa năm đứa đều , bây giờ các đơn vị chỉ sinh đúng một đứa, ở nông thôn thì hơn một chút, cho dù đứa đầu là con gái thì vẫn thể sinh thêm một đứa nữa.”
“Hình như chồng của con nghĩ gì đến chuyện .”
“Vậy còn con? Con sinh con gái là con trai?”
“Con ạ?” Thẩm Đường đưa tay sờ lên cái bụng vẫn còn bằng phẳng của , cô tiếp tục : “Con cảm thấy con trai con gái đều cả, đều là từ trong bụng con chui mà.”
Thẩm Đường thật sự để ý tới chuyện sinh con trai con gái, dù cũng chỉ sinh một đứa, con trai con gái đều hết.
“Nói cũng đúng, cho dù là trai gái, con cũng chỉ sinh mỗi một đứa thôi mà.” Ngô Thúy Bình lẩm bẩm một câu, bà hỏi: “Vậy con nghén ?”
“Đã còn nghén từ lâu ạ, lúc cha mới tới đây con khó chịu, nhưng gần đây con ăn ngủ , thấy con béo lên ?” Thẩm Đường hì hì đưa gương mặt nhỏ nhắn gần , cô nũng.
“Không béo chút nào, con cần ăn nhiều hơn .” Thẩm Đại Chí ở bên cạnh tiếp lời.
Ngô Thúy Bình kỹ sắc mặt của con gái nhà , hồng hào trắng trẻo, hơn lúc nhiều .
Ở một bên khác, Cố Thịnh ở trong quân khu đang bận, gần như thời gian nghỉ ngơi, mắt thấy sắp ba mươi mà vẫn còn đáng bận rộn như , chắc là thể về .
Ngay khi Cố Thịnh đang bận rộn đến sức đầu mẻ trán, Tô Chấn Hưng cầm hộp cơm trong văn phòng của Cố Thịnh.