Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 55

Cập nhật lúc: 2024-12-25 10:50:20
Lượt xem: 242

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Đường bật , cô dùng vẻ mặt bất đắc dĩ : “Thầy ơi, thầy thấy em giống ham ăn như ?”

“Giống.” Hoàng Kế Nguyên quả quyết đúng một chữ, như thể vẫn cảm thấy đủ, ông tiếp tục : “Thẩm Đường, đừng tưởng rằng thầy gì cả, thầy thời gian Miêu Hồng của lớp ba mang đồ ăn sáng cho em trong vòng một tháng, nhưng một bữa nào mua từ nhà ăn của trường chúng .”

, Hoàng Kế Nguyên cũng thừa nhận tay nghề nấu ăn của đầu bếp trong nhà ăn trường học chút thiếu sót.

Thẩm Đường thầy Hoàng vạch trần như thì hổ, gương mặt nhỏ đỏ bừng lên, cô hắng giọng một cái giải thích: “Thầy ơi, em , thật em kén ăn.”

Hoàng Kế Nguyên cô một cái: Em cảm thấy thầy sẽ tin ?

Thẩm Đường: Được , từ bỏ việc phản bác.

Tất cả trở về phòng nghỉ ngơi, tám giờ tối, Hoàng Kế Nguyên dẫn tìm một tiệm cơm gần đó.

Sau khi ăn cơm xong, ông dẫn trở về quán trọ.

Chẳng mấy chốc, thời gian trôi đến ngày hôm .

Hoàng Kế Nguyên các học sinh từng phòng thi, đó ông đợi ở bên ngoài, thời tiết nóng, Hoàng Kế Nguyên nóng liên tục lau mồ hôi trán, nhanh quần áo ông cũng mô hôi ướt đẫm một mảng.

Thầy Trần của trường học Thành Quan ở bên cạnh thấy dáng vẻ căng thẳng của Hoàng Kế Nguyên thì an ủi : “Thầy Hoàng, cũng đừng quá lo lắng như , bọn nhỏ chắc chắn sẽ hơn tưởng tượng của chúng .”

đúng đúng, thầy Hoàng, đầm đìa mồ hôi kìa, nếu chúng mua nước nhân tiện bóng râm chờ .” Thầy Tiền của trường trung học một cũng .

“Cũng , khụ khụ, thầy Tiền, năm nay các ít hạt giống , đúng ? Xem năm nay trường trung học một của các sẽ vẻ vang đấy.” Hoàng Kế Nguyên đến quầy bán đồ ăn vặt ở cách đó xa cùng với các giáo viên khác.

“Ha ha, đừng đến chúng , trường trung học sáu các cũng đang giấu một bảo bối ? Anh cũng chuyện của trường trung học một của chúng , chẳng lẽ chúng trường trung học sáu của các ? Là học sinh tên Thẩm Đường đúng ?”

“Khụ khụ, Thẩm Đường của trường chúng quả thực tệ, nhưng những học sinh khác của chúng cũng lợi hại.” Hoàng Kế Nguyên .

DTV

“Hừ, đừng giả vờ ngớ ngẩn với , còn các , nhưng mà năm nay chúng cũng quá sức, trường trung học trong thành phố cố ý mời giáo viên Olympic Toán học về để luyện thi, thể thấy trường trung học trong thành phố coi trọng cuộc thi , năm nay chúng sợ là chịu áp lực nhỏ.” Thầy Tiền thở dài.

Ba nhanh chóng đến quầy bán đồ ăn vặt và tự mua cho mỗi một chai nước, mặc dù cầm chai nước trong tay, nhưng lòng sớm bay về phía phòng thi.

Mười hai giờ mười phút, kết thúc thời gian thi, chờ thêm hai ba phút nữa, các học sinh đều lượt khỏi phòng thi.

Lúc , ba thầy rời khỏi bóng râm, họ ở cổng chính chằm chằm phòng thi.

Thẩm Đường hòa trong đám nhanh chậm bên ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-55.html.]

Hoàng Kế Nguyên thấy Thẩm Đường thì lập tức vẫy tay, đợi khi Thẩm Đường tới thì lập tức hỏ cô: “Em khát , uống nước ?”

“Em mua ạ, thầy cứ đây đợi khác bạn khác ạ, cần cố ý chăm sóc em ạ.” Thẩm Đường trả lời, đó cô xoay đến quầy bán đồ ăn vặt bên .

“Cô bé, cháu mua gì?” Bà chủ của quầy bán đồ ăn vặt là một phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, bà đương nhiên nơi đang tổ chức cuộc thi Toán học, lẽ cô bé mặt là một trong những học sinh tới tham gia cuộc thi, bởi cô còn mặc đồng phục học sinh.

Thẩm Đường bà chủ bắt chuyện thì lập tức trả lời: “Chị gái, em chai nước, em cảm ơn ạ.”

“Ha ha ha, ôi, cô bé miệng ngọt thật đấy, chị lớn như thế mà em còn gọi chị là chị gái hả? Được , cho em một chai nước.” Bà chủ một câu “chị gái” dỗ tươi .

bán hàng ở đây hai ba năm , đây là đầu tiên một cô bé gọi là chị gái đấy. mà, thì thật sự khiến vui vẻ từ tận đáy lòng.

“Bao nhiêu tiền ạ?” Thẩm Đường hỏi.

“Em thì chị lấy năm đồng thôi, khác chị lấy bảy đồng, chị cảm thấy em hợp ý chị, cô bé, em học trường nào? Hình như là trường trung học một trong thành phố của chị đúng ? Chị bán hàng ở đây mấy năm , nhưng từng thấy em, trông lạ mắt.” Bà chủ ha ha.

“Em là học sinh của trường trung học sáu, chị thật đó ạ.” Thẩm Đường nhẹ nhàng đưa năm đồng tiền.

Cũng là Thẩm Đường thích chiếm lợi ích, nhưng sống hai đời, Thẩm Đường hiểu đôi khi ngọt cũng chỗ hại nào.

Còn một điểm khác, thể mở tiệm ở ngay cổng chính của trường trung học một trong thành phố, mà ở bên cạnh quầy của bà một tiệm bán đồ ăn vặt khác, còn cả một quán văn phòng phẩm, điều khiến bà chủ thế nào cũng giống với một bình thường.

“Trường trung học sáu trong thị trấn , chắc chắn em học giỏi, em thì chính là con nhà ngoan ngoãn lời .”

“Không , chị quá khen .”

“Ha ha ha, em cũng đừng gọi chị là chị gái nữa, gọi như khiến chị hổ đó, em gọi chị là chị Quảng , chị họ Quảng, em cứ gọi chị như .” Bà chủ .

càng càng cảm thấy cô bé mặt hợp mắt .

“Chị Quảng, em tên là Thẩm Đường ạ.”

“Vậy chị gọi em là Đường Đường , cái tên hợp với em.”

——

Ở cổng trường học, các học sinh đang lượt bước , bên cạnh thầy Tiền của trường trung học một ít học sinh.

Ngô Giai Nhân bên cạnh thầy Tiền, ánh mắt cô lén lút Thẩm Đường đang trò chuyện vui vẻ với bà chủ của quầy bán đồ ăn vặt ở cách đó xa.

nhịn tò mò Thẩm Đường chuyện gì để với một bác gái bốn mươi tuổi , còn nịnh nọt như , quả thực mất mặt hổ mà.

Loading...