Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 57
Cập nhật lúc: 2024-12-25 10:50:23
Lượt xem: 273
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy mỗi ngày Thẩm Đường đều cố gắng như , các bạn học lớp 2-10 đều cảm thấy hổ.
Học sinh giỏi đều đang cố gắng, mà đám học sinh kém bọn họ tư cách gì mà lười biếng ?
Lười biếng... Bọn họ xứng!
Hu hu hu, khó quá, học cũng một lớp với học sinh giỏi thật sự áp lực đó.
Áp lực lớn kết quả, thi sáng thứ sáu, buổi chiều điểm , trung bình điểm thi của cả lớp tăng lên năm điểm.
Chà, mặc dù trung bình cả lớp chỉ mới bảy mươi điểm, nhưng hơn nhiều !
Có thể thấy rõ bộ các học sinh của lớp mười đều đang cố gắng, điểm chính là bằng chứng nhất.
Các bạn học lớp mười tỏ vẻ: Thật bọn họ cố gắng!
Chẳng mấy chốc, kỳ nghỉ hàng tuần bắt đầu.
Thẩm Đường cầm vài cuốn sách rời khỏi trường học, khi về nhà Thẩm Quang Minh, cô thấy và Lưu Mỹ Lan thi dọn đồ đạc xong .
“Anh, chị dâu, hai định về ngay bây giờ ạ?” Thẩm Đường mở to mắt hỏi.
Cô còn tưởng rằng sáng ngày mai mới trở về, dù ngày mai mới là sinh nhật của là Ngô Thúy Bình.
DTV
“ , lâu về nên chị về sớm hai ngày để ở cùng cha , Đường Đường, em dọn dẹp đồ đạc một chút , chị chờ em.” Lưu Mỹ Lan .
“À, chị đợi một lát. Em dọn dẹp ngay đây.” Thẩm Đường xong thì lập tức trở về phòng.
Khi về phòng của bản , Thẩm Đường lập tức với hệ thống: “Hệ thống, nhanh chóng đưa cho cái đồng hồ đeo tay , còn cả những đồ ăn vặt mà tích lũy từ việc sách nữa.”
, nhiều lời phàn nàn của Thẩm Đường, cuối cùng hệ thống cũng hào phóng hơn một chút, mỗi ngày Thẩm Đường sách để nạp điện cho hệ thống, đồng thời khi kết thúc, hệ thống sẽ dùng một chút đồ ăn vặt để phần thưởng, ví dụ như hướng dương, đậu phồng, đồ hộp gì đó.
“Được ký chủ, cô định lấy hết tất cả ?” Hệ thống hỏi.
“À... Thôi quên , cứ lấy một phần là .” Thẩm Đường đột nhiên nhớ , đồ ăn vặt cô tích lũy hình như nhiều.
Nhiều đến mức như nào hả?
Một túi đậu phộng hai mươi cân, mười cân kẹo giòn, năm cân đường, còn đào giòn, hạt thông gì đó... Nói chung là nhiều.
Thậm chí Thẩm Đường còn cảm thấy cô thể dựa phần thưởng mà hệ thống cho để phát tài.
Nếu bán những thứ thì thể kiếm nhiều tiền đó.
Sau khi Thẩm Đường dọn dẹp phòng một chút mới ngoài.
Một tiếng “cạch” vang lên.
Trong phòng khách, ba Thẩm Quang Minh, Lưu Mỹ Lan và bánh bao nhỏ Thẩm Đào thấy tiếng động đều vô thức đầu Thẩm Đường từ trong phòng , đó ba họ đều ngẩn .
Bởi vì, Thẩm Đường sách một cái túi da rắn lớn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-57.html.]
Trong cái túi đựng cái gì ? Sao to như thế?
Phát hiện ánh mắt của trai, chị dâu, còn cả cháu trai, Thẩm Đường ngẩng đầu lên thấy ánh mắt kinh ngạc của ba , gương mặt nhỏ của cô lập tức nở nụ hổ: “Anh, chị dâu, em mua chút đồ ăn vặt, đây đều để ở trong phòng, chị dâu là mời khách , mời khách thì thể thiếu đồ ăn vặt mà? ?”
“Nào, Đào Đào, đây là cô nhỏ cố ý chừa cho cháu đấy.” Thẩm Đường lấy một cái túi từ đằng một cách thần kỳ.
Cái túi tính là quá lớn, ít nhất là đáng sợ như cái túi da rắn mà Thẩm Đường mang .
Khoảng thời gian , Thẩm Đào ở chung với Thẩm Đường trong một thời gian dài, bé thật sự thích cô nhỏ nhày, khi thấy cô nhỏ còn cố ý để cho một chút đồ ăn vặt, gương mặt nhỏ lập tức nở nụ , bé duỗi tay nhận lấy cái túi đáng yêu : “Cảm ơn cô nhỏ, cô thật , nhất thế giới chính là cô đó ạ.”
"Ôi, cái miệng ngọt thật đấy.” Thẩm Đường , đồng thời còn xoa đầu Thẩm Đào.
“Ha ha ha, tên nhóc thúi là học từ Đường Đường em đấy, cái miệng càng ngày càng ngọt, càng ngày càng dỗ dành khác.” Lưu Mỹ Lan trêu ghẹo một câu.
Thẩm Đường: Không thể phản bác !
, chính là như thế.
Thì lúc đầu Thẩm Đào thật sự như , hoặc là như thường , gần mực thì đen gần đèn thì sáng?
Không thấy gần đây chị dâu Lưu Mỹ Lan cũng giỏi dỗ dành khác ?
Thẩm Đào thấy cô nhỏ cho nhiều đồ ăn vặt, bé lập tức dùng đôi chân ngắn nhỏ chạy về phòng giấu đồ ăn vặt .
Dáng vẻ nho nhỏ của Thẩm Đào chọc ba lớn đều bất .
Đợi một lúc lâu mới thấy Thẩm Đào , mấy mới chuẩn xuất phát.
Thẩm Quang Minh nhận lấy túi da rắn của Thẩm Đường, khi vác vai mà vẫn còn thắc mắc, cuối cùng Đường Đường mang cái gì mà nặng , nhất định chỉ đồ ăn vặt, bởi gì đồ ăn vặt nào mà nặng như thế chứ?
Thẩm Quang Minh đạp xe chở Thẩm Đường, còn sức lực của Lưu Mỹ Lan bằng một đàn ông cao to như Thẩm Quang Minh, vì cô chở con trai Thẩm Đào.
Sau một tiếng, bốn bắt đầu thôn.
Người trong thôn đơn nhiên nhà họ Thẩm, nhưng bây giờ điều chú ý nhất chính là, đôi vợ chồng Thẩm Quang Minh mỗi một chiếc xe đạp, chậc chậc, lẽ là phát đạt .
Nếu thì là Thẩm Quang Minh thật sự may mắn, cưới một vợ trong thành phố, cha hai bên giúp mua nhà trong thành phố.
Vợ chồng Thẩm Quang Minh cũng đều đơn vị việc riêng, đó chính là bát cơm sắt đó.
Hơn nữa, Thẩm Quang Minh còn một con trai, bây giờ nhà xe, đây là may mắn thì là gì nữa chứ.
Nhà họ Thẩm nhân tài mà, Thẩm Quang Minh vươn ngoài, bây giờ Thẩm Đường cũng đang học trong thành phố, tương lai của Thẩm Đường chỉ sợ thể thua kém với trai là Thẩm Quang Minh.
Khi Ngô Thúy Bình thấy vợ chồng Thẩm Quang Minh trở về thì ngẩn một lúc, bà ngạc nhiên vì đôi vợ chồng mỗi một chiếc xe, mà Ngô Thúy Bình ngờ cả nhà con trai trở về lúc .
Tuần , Thẩm Quang Minh trở về tuần sẽ dẫn vợ con về, Ngô Thúy Bình còn tưởng rằng đợi đến ngày sinh nhật của bà thì họ mới trở về, phòng trong nhà sớm dọn dẹp sạch sẽ, nhưng chăn đệm vẫn còn phơi khô.
“Mẹ, chúng con mới về.” Thẩm Đường nhẹ giọng một câu.
Khi xe của Thẩm Quang Minh dừng hẳn, cô lập tức nhảy xuống xe thẳng tới bên cạnh Ngô Thúy Bình, ôm lấy cánh tay của và nũng nịu.