Ta Không Muốn Làm Mẹ Kế - Chương 96

Cập nhật lúc: 2024-12-25 12:55:23
Lượt xem: 230

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đôi chân dài của Cố Thịnh chống xuống đất, đầu với Thẩm Đường ở phía .

Thẩm đường ôm tài liệu nhảy xuống khỏi ghế, đợi Cố Thịnh đậu xe bên đường và khóa kỹ , đó hai bọn họ mới cùng nhà sách.

Phải rằng nhà sách ở thành phố Bắc Kinh khác với nhà sách ở thị trấn Hòa Bình, cũng ý gì khác, nhưng đúng là trình độ phát triển của mỗi nơi giống , nền kinh tế và các phương diện khác cũng khác .

Khi Thẩm Đường tới khu bán tài liệu, Cố Thịnh với dáng thon cao lớn một lời mà chỉ lặng lẽ theo cô, Thẩm Đường đang xem từng quyển tài liệu, Cố Thịnh cũng chút thiếu kiên nhẫn nào.

Anh tựa lưng giá sách ở gần đó chọn ngẫu nhiên một quyển sách, lật và bắt đầu . Thỉnh thoảng liếc Thẩm Đường đang ở cách đó xa, sợ sẽ lạc mất cô.

Gần nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng Thẩm Đường cũng chọn quyển sách mà cô mua. Cố Thịnh đợi cô thanh toán cùng bước khỏi hiệu sách.

Sau khi khỏi hiệu sách, hai tới nơi đậu xe.

Không nhiều lời, Thẩm Đường bắt chéo đôi chân thon dài của xuống yên xe.

Cố Thịnh đang cầm tài liệu thấy hành động của Thẩm Đường thì ngẩn , mất một lúc , mới định thần . Khi ngước mắt lên bắt gặp đôi mắt trong veo như nước của cô, Cố Thịnh ngay lập tức hiểu .

DTV

Cảm giác , cô gái thật sự chuẩn đạp xe chở về nhà ?

Trong lúc Cố Thịnh còn đang sửng sốt, Thẩm Đường dùng vẻ mặt khó hiểu để trai . Cô mím môi, nhẹ nhàng lên tiếng hỏi: “Sao lên?”

“Em chắc chắn chở ?” Trong ánh mắt Cố Thịnh xuất hiện một ý thoang thoảng, như thể như vẻ mặt tự tin của Thẩm Đường.

“Không chúng thoả thuận là em sẽ chở về , mau lên , cứ tin em, kỹ năng đạp xe của em vẫn .” Thẩm Đường tự vỗ n.g.ự.c đảm bảo với .

Thật , bản Thẩm Đường mới học đạp xe cách đây lâu, tế bào hoạt động của cô kém phát triển. Một tháng ,Thẩm Đường phát hiện xe đạp thì thật sự bất tiện, vì phiền Thẩm Quang Minh trong nửa tháng mới chính thức đạp đường, trong nửa tháng qua, nếu Thẩm Đường đạp chậm thì vẫn thể tự đạp xe từ trường học về nhà.

Tuy nhiên, đây là đầu tiên cô chở khác.

Thẩm Đường vẫn tự tin vẻ: Cô là ai chứ, đến môn thể thao độ khó như xe đạp mà cô vẫn thể thọc, chuyện chở thành vấn đề gì cả.

Cố Thịnh thấy cô tự tin như thì rầu rĩ hai tiếng, đó ôm sách, đôi chân dài của bước qua xe đạp và an vị ở ghế .

Cố Thịnh xuống, Thẩm Đường lập tức phát hiện hiện một chuyện, hình như ghế mà còn cao hơn cô một chút thì , rốt cuộc trai ăn cái gì mà cao như chứ?

Thẩm Đường thần phàn nàn, đó lên tiếng: “Ngồi vững nhé, chúng xuất phát thôi.”

“Ừm, chuẩn xong .” Cố Thịnh cơ thể nhỏ nhắn của Thẩm Đường, ý trong mắt càng rõ hơn.

Thẩm Đường thấy tiếng Cố Thịnh đáp , đôi chân nhỏ xinh của cô dùng sức giẫm mạnh một cái lên bàn đạp…

Sau đó, cô cảm thấy hổ, chiếc xe vẫn im tại chỗ nhúc nhích.

Gương mặt của Thẩm Đường lập tức ửng đỏ, cô phát hiện Cố Thịnh đằng chú ý tới chuyện hổ của , vì nhanh chóng dùng lực đạp mạnh.

Vậy nhưng, chiếc xe vẫn dậm chân tại chỗ.

Thẩm Đường: Thật là hổ quá!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-khong-muon-lam-me-ke/chuong-96.html.]

Chiếc xe đạp thể cho cô một chút mặt mũi ?

mất mặt !

Ở đằng , Cố Thịnh đang cầm sách, hai vai run rẩy kịch liệt.

Anh đang cố nhịn , thấy làn da trắng nõn của con gái mặt đỏ bừng lên vì hổ, trong lòng Cố Thịnh như điên .

Cô gái , thể dễ thương hơn nữa ?

Thẩm Đường trai phía ngặt nghẽo ở trong lòng., cô hít một thật sâu, cắn đôi môi đỏ mọng, đó dùng chân đạp mạnh một cái.

A…nó đang di chuyển, nó thật sự đang di chuyển.

A, cô mà, thể chứ?

“Anh Cố, vững nhé.” Thẩm Đường chằm chằm con đường ở mặt mềm mại dặn dò một câu.

“Khụ khụ, , em chở một đoạn cứ để chở.” Cố Thịnh nhịn mà nở một nụ rạng rỡ.

Bởi vì, cô gái thật là buồn , thể đáng yêu như chứ?

Sau đó, những qua đường để lộ vẻ mặt khó hiểu khi thấy một cô gái đang đạp xe chở một đàn ông to lớn.

Hơn nữa, cô gái đang đạp xe phía , nhưng chiếc xe chạy chậm, thậm chí còn chậm tới mức gần bằng cả bộ.

Điều khiến chú ý nhất là đôi chân dài của trai phía đang bước mặt đất.

Anh đang bước , thật sự đang bước .

Chỉ thoáng qua cũng thể đoán chuyện gì đang xảy , trai chắc chắn là lo lắng cho cô gái, cô gái quá mệt mỏi nên mới như .

Người qua đường thấy thế thì khẳng định hai bọn họ đang yêu , chỉ thể , trai trẻ thật chơi đùa mà.

Khi đôi nam nữ đạp xe ngang qua một nhà hàng, nào đó trong nhà hàng vô tình thấy hai qua cửa sổ, ngay đó, rượu trong miệng nọ uống một nửa đều phun hết ngoài.

“Mẹ , Tô Chấn Hưng, đang cái quái gì hả, trong rượu độc ?” Người đàn ông đối diện phun rượu giơ tay lau nước mặt, dáng vẻ đầy chán ghét ..

Tô Chấn Hưng chằm chằm ngoài cửa sổ, đó chỉ tay : “Mẹ nó, các mau kìa, ở bên ngoài Cố Thịnh ?”

“Hả, để xem thử.”

“Mẹ kiếp, thật sự là Cố Thịnh thì ?”

“Không về nhà với ông bà ngoại , tại xuất hiện ở đây?”

“Ơ kìa, cô gái đó là ai thế?”

“Mẹ nó, Cố Thịnh thật sự hổ mà, một đàn ông trưởng thành thể để một cô gái đạp xe chở chứ? Tên hổ thật, giỏi đấy.”

“Chậc chậc chậc, các thấy cô bé , chỉ thấy mỗi góc gương thôi, nhưng trông dáng dấp thì đó.”

Loading...