Ta Không Phải Hí Thần - Chương 48: 【Vô Tướng】
Cập nhật lúc: 2025-07-21 03:23:26
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đảo ngược thời đại… Khởi động thế giới?”
Từng chữ Trần Linh đều hiểu, nhưng ghép thì thấy rối rắm, khó mà hình dung nổi ý nghĩa thực sự phía .
“Ý mặt chữ.” – Sở Mục Vân chậm rãi , giọng trầm tĩnh – “Đảo ngược bộ chuyện xảy kể từ Đại Tai Biến, đưa văn minh nhân loại trở thời điểm Xích Tinh giáng lâm…”
“Ý ngươi là... về quá khứ?” – Trần Linh nhíu mày.
“Không hẳn.” – Sở Mục Vân lắc đầu – “Không ngược thời gian, mà là khởi động . Hai khái niệm khác lớn.”
Trần Linh với ánh mắt đầy nghi ngờ: “Chuyện … thật sự thể ?”
“Ngươi tự trải qua còn gì.”
Sở Mục Vân đưa tay chỉ chiếc USB Trần Linh đang cầm, nụ nhạt nở môi.
Lập tức, trong đầu Trần Linh hiện lên cảnh tượng kỳ dị khi cắm chiếc USB lớp tuyết trắng, đột ngột “xuyên” về quá khứ – cái thời đại ngay khi Xích Tinh xuất hiện. Mọi thứ quen thuộc, sống động như thật. Mà theo lời Sở Mục Vân, thì đó chính là một phần “bản ” của quá khứ, Hoàng Hôn xã khôi phục và phong ấn chiếc USB .
“Vậy các ngươi thể tạo thứ ?” – Giọng Trần Linh trở nên khẩn trương. Việc “khởi động thế giới” như trò viễn tưởng điên rồ, nhưng – trớ trêu – là từng đích bước “thế giới” .
“Quy trình cực kỳ phức tạp…” – Sở Mục Vân – “Tính đến hiện tại, mới chỉ khôi phục hai giờ đầu tiên của quá khứ. chúng nắm phương pháp. Một ngày nào đó, phần lưu trữ sẽ thế hiện thực, và lúc đó, thế giới sẽ thật sự khởi động .”
Trần Linh cau mày: “Nếu là việc vì chính nghĩa như , tại các ngươi chín Đại Giới Vực truy nã? Vì hợp tác với họ?”
Sở Mục Vân bật , nâng gọng kính, khẽ :
“Sau ngươi sẽ hiểu.”
Trần Linh im lặng hồi lâu gật đầu. Đến giờ phút , thể nghiêm túc.
Sở Mục Vân thẳng , giọng trở nên nặng nề:
“Lý niệm cốt lõi của Hoàng Hôn xã, xong. Hiện tại, ngươi đưa lựa chọn.”
“Là gia nhập chúng – trở thành tội phạm chín Đại Giới Vực truy nã gắt gao, sống đời lang bạt, đời khinh ghét và truy sát…”
“Hay là rời ?”
Ánh mắt Trần Linh chớp động. chỉ trong giây lát, ngẩng đầu, ánh trở nên kiên định:
“…Ta gia nhập.”
________________________________________
Nghịch chuyển thời đại, khởi động thế giới.
Với khác, “Đại Tai Biến” chỉ là một cái mốc mơ hồ trong lịch sử. với Trần Linh, đó là vết thương lành – là cái giá mà cùng gia đình, bằng hữu, từng trả bằng m.á.u và nước mắt.
Hắn bao giờ thích cái thế giới hiện tại. Thứ là một cơ hội – để về, sống một cuộc đời yên bình, báo hiếu cha , giữ gìn bạn bè. Và nếu thể... đổi dòng lịch sử, để những yêu quý còn c.h.ế.t oan uổng.
Hắn – trở về nhà.
Nghe thấy câu trả lời, Sở Mục Vân mỉm . Hắn từ trong n.g.ự.c áo rút ba lá bài poker, nhẹ nhàng đặt lên bàn.
Bích 6, Cơ 6, Chuồn 6.
“Cái là…?” – Trần Linh nhướng mày.
“Là danh xưng mới của ngươi.” – Sở Mục Vân đáp – “Thành viên Hoàng Hôn xã thường từ bỏ tên thật, phận cũ, quá khứ cũ. Chúng dùng bài poker để đại diện cho bản . Ngươi cũng sẽ chọn một lá.”
“...Tại đều là 6?”
Phiêu Vũ Miên Miên
“Số hiệu đại diện cho thời điểm gia nhập. Vào càng sớm, càng lớn. Nhóm của ngươi bắt đầu từ 6.” – Sở Mục Vân nhạt – “Thật 6 cũng tệ . Ta ngươi vài năm mà cũng chỉ 7.”
“Vậy tại Rô?”
“Lá đó một tân thành viên mới nhận mất , cách đây hai tháng.”
Trần Linh ba lá bài bàn, ánh mắt dừng ở Cơ 6. Tay vô thức đặt lên n.g.ự.c – nơi từng mang theo một vật gì đó, giờ trống rỗng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-khong-phai-hi-than/chuong-48-vo-tuong.html.]
“…Ta chọn Cơ 6.”
Sở Mục Vân gật đầu, đẩy lá bài đó tới mặt Trần Linh:
“Vậy thì, hoan nghênh đến với Hoàng Hôn xã, Cơ 6.”
Người phụ nữ nãy giờ vẫn lặng lẽ ở góc phòng bỗng vỗ tay nhè nhẹ. Trần Linh nàng với ánh mắt khó hiểu. Người phụ nữ uể oải ngáp một cái mặt .
“…Nàng cũng là của Hoàng Hôn xã ? Lá gì?”
“Không thần đạo, năng lực. Chỉ là thường, thuộc vòng ngoài thôi. Phụ trách liên lạc, đưa tin. Mỗi giới vực, mỗi thành phố đều vài như thế.”
“Vậy còn bài của ngươi?”
“Bích 7.”
Trần Linh khẽ gật đầu.
Hắn lá Cơ 6 trong tay, chút cảm giác chân thật. Mới vài giờ , còn nghĩ đây là một tổ chức tà giáo... Thế mà chỉ vì một lá bài poker, chính thức trở thành kẻ truy nã bởi cả chín Đại Giới Vực.
“Phần lưu trữ trong USB đó – bộ Hoàng Hôn xã chỉ ba bản. Đỏ Vương một phần, Xám Vương một phần, và phần còn tạm thời giao cho ngươi. lưu ý: mỗi tháng chỉ mở một . Dùng quá mức sẽ khiến dữ liệu tổn hại.”
“Hiểu.” – Trần Linh gật đầu – “Vậy cần gì tiếp theo? Có chỗ báo danh, hồ sơ gì ? Ở ? Ký túc xá nào?”
Sở Mục Vân ngẩn , bật :
“Hoàng Hôn xã mấy thứ đó. Chúng tổ chức chính quy. Muốn gì tùy ngươi. Chỉ cần nhớ: khi nhiệm vụ thì thành nhanh, và ngụy trang thật , tránh phát hiện.”
Ngừng một nhịp, tiếp:
“Ngụy trang... là sở trường của ngươi mà, đúng ?”
“Ta?”
“Ngươi bước lên Hí Thần Đạo , đúng chứ?” – Sở Mục Vân nhướn mày – “Biến thành khác, nhập vai – vốn là khả năng của các ngươi. Hơn nữa kỹ năng của ngươi hình như còn vượt xa Hí Thần bình thường.”
Trần Linh chợt nhớ điều gì. Hắn giơ tay sờ cằm, bất ngờ giật mạnh một cái – xé toạc lớp da mặt .
Trong mắt ngạc nhiên của phụ nữ, hai Sở Mục Vân giống như đúc đang đối diện .
“Chuẩn .” – Sở Mục Vân bên trái gật gù – “Khi bước lên Thần Đạo, mỗi giai đoạn sẽ mở khóa một kỹ năng. Tùy đường tu luyện mà kỹ năng cũng sẽ khác . Ngươi một con đường lạ… nên kỹ năng của ngươi cũng là duy nhất.”
“Thì …” – Sở Mục Vân bên xuống cơ thể , ngạc nhiên nhận giọng và dáng vẻ đều y hệt bản chính.
Người phụ nữ ở góc phòng im lặng hai , cách nào phân biệt nổi ai là ai.
“Thông thường, kỹ năng đầu tiên của Hí Thần Đạo là Thiên Diện – đổi khuôn mặt, giọng , nhưng thể đổi trang phục, càng thể giả vật thể…” – Sở Mục Vân – “Còn ngươi thì cả.”
“Vậy kỹ năng của …” – Trần Linh khẽ mỉm – “Gọi là Vô Tướng .”
Vô hình vô tướng, tướng tùy tâm sinh.
“Con đường ngươi tà dị. Kỹ năng tuy mạnh, nhưng cái giá trả cũng nhỏ. Mỗi tấn cấp, thể ngươi sẽ rơi trạng thái rối loạn tinh thần. Nhớ đề phòng.”
“Ta từng ?” – Trần Linh nhíu mày.
“...” – Sở Mục Vân chỉ , cần trả lời.
Rõ ràng, Trần Linh nhớ chuyện từng hóa thành khẩu s.ú.n.g Trần Yến, đại sát trong chiến trường.
Sở Mục Vân kể tóm tắt tình hình lúc đó. Sau đó, ngoài cửa sổ – nơi màn đêm bao trùm – từ tốn dậy.
“Giờ cũng còn sớm. Ta về Cực Quang Thành. Còn nhiệm vụ đang chờ.”
Trước khi rời , lấy từ trong một phong thư, đưa cho Trần Linh.
“Cái là gì?”
“Nhiệm vụ.” – Giọng Sở Mục Vân trở nên nghiêm túc – “Đích Đỏ Vương giao cho ngươi. Trong bộ Hoàng Hôn xã, lẽ chỉ ngươi mới thể .”