Ta Là Bạch Nguyệt Quang Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 102

Cập nhật lúc: 2025-08-18 21:14:49
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến mùng năm tết, Hứa Ái Quốc và Đường Tuyết trở đơn vị . Sau khi hai họ , trong nhà chỉ còn Tống Úc Hòa, Đồng Tử Viễn cùng hai em Hứa Thừa Hứa Nặc.

Là ‘một đứa con cha xa’, Hứa Nặc tỏ vẻ cô quen . Hơn nữa hiện tại mỗi ngày cô đều bận, bởi vì qua một thời gian nữa bác của cô Đồng Tử Viễn sẽ trở về quân đội , nên mấy ngày nay đều bận phụ bà nội chuẩn đồ cho ông .

“Bà ơi, nên mang theo ít hạt thông cùng quả phỉ ạ, nơi đó .”

Tống Úc Hòa vỗ trán một cái :

đúng đúng, chuẩn .”

“Nội, những thứ nhớ giấy, theo đó mà chuẩn ?”

Hứa Nặc xong nghiêng bà nội giúp bác cô đan chiếc áo len. Len là do ba cô nhờ mang về, là đợt hàng đầu tiên của năm nay, bà nhanh chóng mua , những xếp hàng phía đến bóng của sợi len cũng thấy.

Tay của Tống Úc Hòa cực kỳ nhanh, tay ngừng di chuyển, sợi len tay bà đan thành một hoa văn tinh xảo và mắt. Bà lời Hứa Nặc bận đến mức thèm lên:

“Vậy Nặc Nặc và trai đem gì cho bác hả, bây giờ bà đan cho xong áo của bác .”

Bà cho rằng đan áo là việc tốn nhiều công sức nhất, còn cái việc khác như chuẩn hành lý tốn nhiều công sức đến , chỉ cần đem đồ mang theo bỏ hành lý là , giống như là đan áo len sẽ khiến thể việc khác.

“Vâng ạ.”

Hứa Nặc vui vẻ nhận nhiệm vụ , chạy ngoài tìm trai.

Hôm nay Đồng Tử Viễn lên huyện tìm đồng đội, ngày là ông trở về quân đội , vặn thể cùng đồng đội kết bạn trở về, đường thể chăm sóc lẫn . Dù đường từ nhà đến quân đội hề ngắn, ai thể bảo đảm xe lửa sẽ ăn trộm, nếu kết bạn cùng thì còn thể nghỉ ngơi.

Thấy cháu gái , Tống Úc Hòa cúi đầu tiếp tục đan áo len.

Len mua về muộn quá, đan nhanh sẽ kịp thời gian Đồng Tử Viễn mất. cũng còn cách nào khác, là hàng mới đến khi cửa hàng mở cửa đầu năm, thể mua , năm ngoái len mà họ nhận đa đều là của đặt và nhân viên của cửa hàng mua hết.

Cũng may tay bà nhanh mắt hoa, đan thuận lợi.

Hứa Nặc tìm trai trở về, cùng về còn Hàn Ngang. So với Hứa Nặc và Hứa Thừa từng chuẩn hành lý cho Đồng Tử Viễn thì Hàn Ngang coi như là kinh nghiệm hơn, vì cha mỗi năm đều sẽ về quê thăm họ hàng, lúc chuẩn hành lý cho cha đều thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-102.html.]

Cho dù còn nhỏ nhớ nhiều việc, nhưng kinh nghiệm phong phú.

“Khi cha , còn chuẩn cho ông lương khô.”

Người chính là Hàn Ngang, hiện tại ba cái đầu nhỏ đều chụm ở bàn giường đất, phía còn đặt một cây bút và cuốn vở. Tuy nhiên, vở và bút đều là màu, bởi vì Hứa Thừa và Hàn Ngang đều chữ, còn Hứa Nặc tuy là , nhưng tuổi còn nhỏ tay lực, một chữ to mà còn .

“Sủi cảo ?” Hứa Thừa hỏi.

Mỗi khi cha và ngoài bà đều sủi cảo cho, còn cái gì lên xe ăn sủi cảo xuống xe ăn mì, khi ăn sủi cảo, về thì ăn mì.

Hàn Ngang gật đầu: “ , còn sẽ chuẩn bánh bao màn thầu và bánh, nhưng là mỗi đều nhiều như .”

Hứa Nặc hiểu rằng trời giờ đang lạnh đồ ăn sẽ dễ hư, chuẩn nhiều trừ ảnh hưởng của thì cũng ảnh hưởng khác. Dù cho thời tiết lạnh, tàu cũng đồ hâm nóng, chỉ nước sôi, cho nên màn thầu là lựa chọn hàng đầu.

Cô đột nhiên nghĩ tới mì ăn liền, lẩu tự sôi, cơm tự sôi, dù thì đó là những con cưng ở tàu, cơ bản toa tàu luôn vài sẽ mang theo mấy thứ để ăn, thậm chí mang theo sẽ mua ngay một thùng mì ăn liền để no bụng.

Thật thì, đồ ăn xe khó ăn! Còn đắt.

Trước , Hứa Nặc vì sự mới mẻ cũng qua một xe lửa, từ thủ đô đến Thâm Quyến. vì cô quá yếu ớt, nghiêm túc suy nghĩ cô cảm thấy thể ghế cứng lâu như , vì thế cô chọn giường, là giường mềm. Cho dù là giường mềm nhưng tốc độ xe lửa cũng nhanh bằng máy bay, cô chỉ cảm thấy mới mẻ một lúc. Trên đường vì sự mới mẻ nên lúc bắt đầu ăn cơm cô mua một phần ăn nhanh tàu, khi phần cơm đến tay cô liền ngớ .

DTV

Kỳ vọng lớn, thất vọng cũng lớn.

Một phần cơm 25 tệ, vẻ đắt, nhưng so với cơm bình thường bên ngoài thì là đắt. Bên trong hộp phần cơm nhỏ, một phần cải trắng, bốn miếng gà rán nhỏ, là món khai vị ở Khai Phong, và một ít xúc xích giăm bông.

Hứa Nặc ăn mấy miếng, kiên trì nữa, cuối cùng vẫn là lựa chọn dưa chua và mì gói.

Sau đó cả một đường cô đều kiên trì với mì gói, khi xuống xe cô tắm rửa xong, lập tức ăn một bữa thật ngon để bồi bổ cho bụng của , từ đó cô cũng bao giờ tàu ăn cơm tàu nữa.

Là một ký ức đặc biệt, nên bây giờ chỉ nhớ rõ bữa cơm tàu, đến mì gói cô cũng nhớ rõ.

Họ bên ăn cơm cũng ăn mì, nhưng mì đều cán mỏng trực tiếp cho nồi. Hứa Nặc nghĩ thể bảo bà nội món mì xào, thêm món thịt kho trứng cho bác mang theo, như thì khi ở xe thế trực tiếp pha với nước sôi ăn, cần lo lắng ăn đồ nguội nữa.

Nghĩ đến đây, cô từ giường đất xuống, mang giày chạy đến chỗ bà nội.

với bà nội mì ăn liền, đến lúc đó cô và trai còn thể vơ vét một hai miếng.

Loading...