Bầu trời tối dần, thể thấy mây đen phía đỉnh núi, vẻ như trời sắp mưa to.
Hàn Ngang co trong hố sâu, mím môi bầu trời đầu.
Đây là đầu tiên lên núi, chính xác là lừa và đám họ và đám Cẩu Oa kéo lên núi. Dù là đám họ đám Cẩu Oa thì chúng đều lớn hơn , bọn họ ở đây đều dựa núi, dù núi sẽ nguy hiểm nhưng nhóm trẻ từ sáu đến chín tuổi cũng coi như là khách thường lên núi, so với bé lông lá đầu tiên lên núi như thì nhiều kinh nghiệm hơn.
Họ nơi nào trái dại ngon, nơi nào rau rừng và nấm, nơi vui chơi, nơi nguy hiểm.
Nghĩ đến đây, Hàn Ngang tức giận cắn chặt môi, môi mỏng đều sắp chảy máu. Lúc , hai tay của đều sẹo, là do trèo lên khỏi hố ngã thương. Cổ họng cũng khàn , bởi vì hét quá lâu chịu nữa, bây giờ mở miệng cũng đau, huống chi là phát âm thanh lớn. Khuôn mặt thanh tú vốn của giờ đây chỉ vấy bẩn, mà còn sẹo, đó là lúc ném đẩy xuống vực.
Hố sâu quá, chừng ba bốn đứa cao bằng bé gộp . Thành hố dốc, cố gắng hồi lâu cũng trèo . Cho dù bao nhiêu sức lực thì hiện tại cũng vô dụng, bao nhiêu sức lực cũng bay, vẫn là .
Hàn Ngang kìm nước mắt, cảm thấy tủi , tại các họ và đám Cẩu Oa lừa , cũng tại họ đẩy . Cậu cha và bên nhà cũ quan hệ , thật quan hệ giữa và các em họ cũng chỉ ở mức trung bình, gặp mặt cũng chỉ chào hỏi . Hôm nay chỉ chơi với đám Cẩu Oa, các họ. Sau đó đám Cẩu Oa lên núi chơi, thể nhặt trứng gà rừng, thể bắt thỏ bắt gà rừng, còn trái cây và rau dại.
Cậu , nhưng đám Cẩu Oa nó ở mép núi và sẽ sâu , an , bọn chúng còn đó lông gà và lông chim rừng , các cô gái thích cầu nhất. Cậu nghĩ đến em gái Nặc Nặc, nếu cho em Nặc Nặc một quả cầu bằng lông tuyệt , chắc hẳn em Nặc Nặc sẽ vui, nên cuối cùng cũng cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-105.html.]
Không ngờ núi bao lâu thì thấy đám họ, họ kéo trong núi, vùng vẫy, chống cự nhưng dù mạnh mẽ đến cũng thể thắng bọn họ. Lúc đó thoát , đám họ còn đùa chỗ nào lông chim, lông gà , đưa lên núi chuyện.
Cậu bé nên chạy, nhưng vô dụng quá, họ cả và họ hai ghìm chặt quá chạy nổi.
DTV
Cuối cùng thì… cuối cùng thì đẩy mạnh và rơi xuống vực .
Hàn Ngang đây là cái hố gì, trời, trong lòng cảm thấy tủi , tức giận, khó chịu và lo lắng.
Trời càng lúc càng tối, những hạt mưa nhỏ như hạt đậu nhanh chóng rơi xuống, va lá cây xào xạc. Hàn Ngang cố hết sức núp ở hướng phía mép hố cỏ dại bao phủ, tuy rằng cỏ dại rậm rạp, mềm mại, nhưng mưa vẫn thể rơi trúng . Khi cơn mưa tầm tã rơi xuống mở nổi mắt, một lúc ướt sũng như vớt lên khỏi mặt nước.
Hàn Ngang cảm thấy thể sắp c.h.ế.t , sẽ bao giờ gặp cha , em gái Nặc Nặc, Hứa Thừa, và bà Tống, chú Hứa, thím Đường nữa.
Đột nhiên thấy tiếng từ đầu truyền tới, lên, hai cái đầu nhỏ đang cố gắng xuống hố: “Anh Hàn Ngang, ở đó ?”
Khoảnh khắc đó, trong đôi mắt ướt đẫm nước mưa và mơ hồ của , thấy rõ ràng em gái Nặc Nặc và Hứa Thừa, còn một con sóc nhỏ chen giữa đầu hai . Trên đầu hai họ cũng nước mưa ướt sũng, rõ đang ở hố, bọn họ lập tức kinh ngạc hoan hô, đồng thời cũng quên hô to bắt đầu gọi .
Đôi môi Hàn Ngang khẽ run lên, tuy thể lạnh lẽo, nhưng trong lòng trào dâng một cảm giác ấm áp, ấm truyền đến tứ chi khiến cảm thấy cả như sống .