“Em ơi, chú Hàn trở về là bởi vì Hàn Ngang ?” Hứa Thừa ngừng đào rau dại ôm con sóc nhỏ, bé đặt m.ô.n.g đất em gái đào từng nhúm rau dại, cũng là ảo tưởng của bé , bé luôn cảm thấy rau dại em gái đào non to, ăn sẽ ngon đây.
Hứa Nặc chống tay xuống đất, thể nhỏ bé chặn vài cọng rau dại sinh sôi, đó đào lắc đầu với trai: “Không , hẳn là như .”
Bây giờ cô đang lo lắng, cũng liệu Hàn Vĩnh Cương chuyển nghề vì chuyện .
DTV
Thật ở góc độ của một bạn mà , Hàn Ngang cha ruột của ở bên cạnh sẽ càng , suy cho cùng lúc đám Cẩu Oa Hàn Kim Bảo dùng kẹo dụ dỗ một mắc mưu, trong nhà Hàn Ngang cũng chỉ Tống Lam Thư, mà nguyên nhân ở việc Hàn Vĩnh Cương ở nhà.
Ở nông thôn, những đứa trẻ cha ở bên cạnh luôn những đứa trẻ khác thành kiến đối đãi. mà, tình hình ở nhà họ Hàn rốt cuộc như nào thì Hứa Nặc cũng thể đảm bảo . Chẳng qua nhân vật phản diện khi trưởng thành từng qua, thật hối hận khi lúc cha chuyển nghề, nũng xỏ lá bảo , nếu như cha chuyển nghề, chừng cha cũng hy sinh vì nhiệm vụ.
Đối với nhân vật phản diện trong sách, kể từ khi Hàn Kim Bảo đẩy xuống hố, nhà một mạch đến bi kịch, cho nên khi quyền thế, đối mặt với đám ở nhà cũ nhà họ Hàn, những giúp đỡ, đó còn nhúng tay đàn áp.
Cậu thấy những đó, bất kỳ nào như thế.
Nghĩ đến đây Hứa Nặc thở dài một .
Nhân vật phản diện cũng thảm quá .
“Bà cháu luôn thở dài ? Rõ ràng là một bé gái sắp trở thành một bà cụ nhỏ .” Tống Úc Hòa cõng cỏ phấn hương lưng thấy cô cháu gái thở dài ngừng, một khuôn mặt nhăn nhó, rõ lo âu.
Hứa Nặc thở dài một : “Bà , cháu lo lắm.”
Sau đó cô bà đập đầu, tuy cái đập nặng, nhẹ nhàng như cào ngứa nhưng bà còn thuận tay xoa loạn ở đầu cô, tóc tết rối hết cả lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-110.html.]
Hứa Nặc che đầu dậm chân: “Bà!”
Tống Úc Hòa hổ chút nào, bà bình tĩnh thu tay cúi đầu đánh giá bé con ở mặt , môi nở nụ : “Nào, cho bà cháu đang lo lắng chuyện gì, khiến bà vui chút nào.”
Hứa Nặc “...”
Nếu bà như , cháu vui .
“Sao? Không ? Cháu giữ bí mật với bà nữa hả?”
Hứa Nặc phồng quai hàm bà, đó cúi đầu : “Bà ơi, Tiểu Ngang và thím Tống sẽ theo quân đội ?”
Tống Úc Hòa sửng sốt một chút, một lúc mới : “Chắc là , bà nhà trong đội của chú Hàn cháu thể quân đội. Làm ? Cháu sợ Tiểu Ngang quân đội ai chơi với cháu ?”
“Không .” Hứa Nặc lắc đầu, nghiêm túc giải thích: “Nếu Tiểu Ngang và thím Tống cùng quân đội, như thế thì Hàn Kim Bảo sẽ bắt nạt Tiểu Ngang nữa.”
Tống Úc Hòa , xoa đầu cô: “Chuyện lớn, trẻ con như cháu đừng lo lắng nhiều như thế, cẩn thận cao lên .”
Hứa Nặc: “...”
Không cao lên? Đừng đùa chứ, cô cao một mét sáu lăm trong hai đời đó. Đời cả cha và cô đều lùn, cô chắc chắn sẽ là quả bí đao lùn.
“Đi thôi, về nhà ăn cơm chiều.”
Hứa Nặc và Hứa Thừa nhanh chóng đuổi kịp theo bước chân của Tống Úc Hòa, Tống Úc Hòa cõng cỏ phấn hương phía , Hứa Nặc và Hứa Thừa khiêng cái sọt phía , ngoài rau dại đào hôm nay còn chú sóc Kẹo Sữa đang trong sọt. Lúc , Kẹo Sữa đang ôm nhân hạt phỉ liều mạng gặm bằng răng cửa, động tác nhanh như tốc độ gấp đôi.