Ta Là Bạch Nguyệt Quang Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-08-18 21:15:07
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Em gái , em cũng lên công xã chơi ?" Hứa Thừa ở bên cạnh Hứa Nặc thở dài hỏi cô, đợi Hứa Nặc trả lời, Hứa Thừa tự một .

"Anh cũng đến công xã chơi, cũng từng đến công xã nào."

Hàn Ngang đứa đứa , : "Tớ từng đến đó."

Hứa Nặc: "!!!"

Hứa Thừa: "!!!"

Không đúng nha, trong nhóm của bọn họ xuất hiện “kẻ phản bội’’ thế ?

DTV

"Cậu khi nào?" Hứa Thừa gãi gãi đầu, chút nghi ngờ xéo thằng bạn của : "Đến tớ còn ."

Hàn Ngang cũng ý định giấu giếm bạn , Hứa Thừa và Hứa Nặc đang trưng hai đôi mắt ngập tràn lòng hiếu kỳ liền giải thích: "Là thời gian tết các đến huyện thành còn tớ đến nhà bà ngoại thôi."

Hứa Nặc hôm đấy là ngày nào , chính là mùng hai tết, bọn họ đến nhà bà ngoại và ông ngoại Đường chúc tết, Hàn Ngang cũng về nhà bà ngoại để chúc Tết. Tuy nhiên, cô nhớ hôm đó là: " hôm đó dì cả và mợ hai của cãi ?’"

" , bọn họ cãi , còn các họ mang lên công xã."

Đại đội bên nhà đẻ của Tống Lam Thư còn gần công xã hơn cả đại đội nhà cô nữa mà, từ nhà bà ngoại của Hàn Ngang đến hợp tác xã tiếp thị cung ứng của công xã chỉ mất mười phút bộ, bọn trẻ trong đội bọn họ từ lâu quen đến việc dù chuyện chuyện cũng chạy lên công xã chơi, suy cho cùng thì vẫn là từng công xã chơi cũng tí sĩ diện đúng .

Người bình thường sẽ đến công xã trừ khi cần thiết, còn họ thì thể tới lui để chơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-119.html.]

Hàn Ngang dứt lời nhận sự ngưỡng mộ của bọn nhóc, chút ngượng ngùng di di mũi chân xuống đất, cúi đầu Hứa Thừa và Hứa Nặc: "Lần chúng cùng ."

"Đi ?" Tống Úc Hòa từ phòng bếp thấy câu nãy của bọn nhóc, tiện miệng hỏi một câu.

Bà hỏi xong liền thấy ba đứa trẻ tay che miệng đầu thì lắc lắc, nghi ngờ Hứa Nặc: "Nặc Nặc, cháu đang nghĩ mưu mô quỷ quái gì ?"

Hứa Nặc: "!!!"

Không chứ, dựa mà hai thù lù ở thì bà , mà bà nội cô nghĩ rằng chính đứa cháu yêu quý của bà là đưa chủ ý chứ? Cháu là đáng tin cậy như ư? Độ tín dụng của cháu trong lòng bà thấp đến ?

như thật sự khiến cháu đau lòng lắm luôn .

Tống Úc Hòa cháu gái khoanh đôi tay cái n.g.ự.c nhỏ nhắn của , một mặt tố cáo bà, nhất thời bà cũng cảm thấy chút ngượng ngùng. Đó thực sự vô duyên vô cơ mà trách con bé, bình thường ba đứa nhóc, cháu trai lớn của bà lúc nào cũng ngờ nghệch, em gái gì thì cái đó, nếu như em gái đúng thì… nhảm nhí, rõ là nó đúng đổ cho em gái. Mặc dù Hàn Ngang nhà bên cạnh thông minh hơn cháu trai bà nhưng cũng vẫn là bé con Nặc Nặc cái gì cũng đúng hết, bé Nặc Nặc từ đến nay bao giờ sai, Nặc Nặc gì chúng nó đều theo.

Còn cô cháu gái Hứa Nặc , từ nhỏ nhiều chủ ý lớn, hơn nữa còn xem như là tận dụng lợi thế của bản , con nhóc cách “lừa’’ kẹo từ tay trai , con bé dù “lừa” cũng ăn, đến cuối cùng vẫn là đưa cho đối phương, nhưng mà cứ cho là con bé trả cũng cháu gái nội của bà thông minh lanh lợi.

So với con nhóc đây, cháu trai lớn của bà quả thật là quá ngốc nghếch .

Cũng may rằng, cháu gái bà lớn lên tử tưởng lệch lạc, nếu hai trai” sức lực lớn sủng cô vô điều kiện như thế, cô sớm trở thành kẻ bất tài hèn nhát . Bây giờ, mặc dù đứa trẻ là đứa trẻ bất tài hèn nhát, nhưng con bé trở thành đưa quyết định trong nhóm ba , đó, hai đứa bé trở thành yên tiền Trương Bảo, mã hậu Vương Hoành của con bé, về cơ bản hai đứa chúng nó đều tuân theo lệnh chỉ huy của cháu gái bà.

, khi ba bọn họ nảy ý tưởng gì, Tống Úc Hòa khỏi nghĩ đến là ý của cháu gái bà mà .

“Khụ khụ.” Tống Úc Hòa ho lên vài tiếng lấy giọng, đưa cái bát đang bưng trong tay cho Hứa Nặc: “Nặc Nặc, bà nội oan cho cháu , cho bà nội xin nhé.”

Loading...