Hứa Thừa suy nghĩ một chút nắm chặt lấy lá sâm: “Chúng dây đỏ, giữ lấy nó, giữ chặt thì nhân sâm sẽ chạy mất .”
Hàn Ngang gật đầu, cho rằng bé cũng đúng: “Ừ, sức lực lớn, nắm lấy nó nó sẽ chạy nổi.”
Hứa Nặc: “???”
Chờ , chúng đang cùng một tần ?
DTV
Ngay cả khi Hứa Nặc cảm thấy mấy năm nay cô trẻ con , nhưng giờ đây trong chốc lát cũng bắt kịp tiết tấu của hai nhóc .
Cuối cùng, Hứa Nặc sẽ cố chấp bằng trai và Hàn Ngang. Những lá nhân sâm trai cẩn thận nắm chặt, còn cô và Hàn Ngang mỗi đang đào đất bằng những chiếc xẻng nhỏ của , cả hai đều đào hết cây sâm càng sớm càng . Như lời của trai và Hàn Ngang thì là đào nhanh một chút, chừng bây giờ nhân sâm còn tỉnh.
Có lẽ là bởi vì nhân sâm thực sự thức dậy, cuối cùng Hứa Nặc cùng Hàn Ngang đào nhân sâm , đó cẩn thận loại bỏ những cục đất lớn nhỏ , thế nhưng lỡ tay mất một ít rễ nhân sâm. Cả Hứa Thừa và Hàn Ngang đều rằng rễ nhân sâm mà rụng xuống thì chất lượng và giá cả của nó xếp cấp bậc một, mấy cái rễ nhân sâm bọn họ ghét bỏ một trận, đều cảm giác mấy cái thứ đấy vướng víu, mấy cái gốc rễ nhân sâm đều họ vứt bỏ hết .
Hứa Nặc nâng mấy cái rễ nhân sâm lên gương mặt chút đau khổ, thực dị năng hệ mộc của nàng thể trực tiếp khiến nhân sâm chạy đến, kết quả cô cùng đồng bọn thì chỉ thể tự vất vả đào bới, thể đào một một thứ vô dụng như .
Sau khi nhân sâm gần như sạch xong, Hứa Thừa đang cầm lá nhân sâm chợt buông tay , cầm lấy cây sâm mập mạp bên trái xem một cái bên một cái, cuối cùng : “Trông giống như củ cải sữa.”
“Không đúng.” Hàn Ngang lắc đầu: “Củ cải gì nhiều chân và rễ như .”
Hứa Nặc: “...”
Ờm, nhỉ, cái đầu của củ nhân sâm quả thực chút giống củ cải.
Cô chỉ là trong lúc đào sâm lén lén lút lút dùng chút dị năng hệ mộc của để thúc đẩy quá trình, rõ ràng cô khống chế , khi đào nó lớn như , cái đầu mà xem, ước tính lẽ nhỏ hơn một cân.
Cái sẽ thành tinh thật chứ…
Hứa Nặc củ sâm vẫn kịp phản ứng thì củ sâm trai ném sọt phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-123.html.]
Hứa Nặc: “...”
Cái tên phá của . Người đào nhân sâm đào còn lạy một lạy, dùng vải mềm quấn chặt củ nhân sâm, nào giống như trai của cô, tiện tay ném sọt đang đeo lưng, cả củ sâm đều ném ngã kềnh tứ tung .
Cái tên phá của Hứa Thừa hề gì về hoạt động tâm lý của em gái, đeo cái sọt lưng em gái , vẻ mặt nghiêm túc: “Mới tìm một cái thôi, còn tìm thêm cái khác nữa , nếu sẽ dễ chia cho cả và thím Tống.”
Hàn Ngang phủi phủi tay: “Có thể cùng ăn mà. Tớ cha tớ cái bổ, nếu ăn nhiều sợ sẽ chảy m.á.u mũi.”
Hứa Nặc: “...”
Cô liếc mắt con sóc nhỏ, cả sóc tản mát một ‘‘Vua bá khí”, lập tức chỉ đường.
Hứa Nặc: “Đi thôi.”
Lại đào một cái khác, trai đúng, nếu sẽ đủ để chia.
Sau hơn hai giờ, ba đứa đứt rễ của một cây nhân sâm khác, còn một vài đoá linh chi nhỏ nữa, những thứ đấy đều Hứa Thừa ném sọt lưng. Không Hứa Nặc từng ngăn cản, cô rằng mấy món quý, cứ vứt như sợ rằng sẽ hỏng. trai của cô và Hàn Ngang đều là thần logic, cả hai đều cảm thấy dù thì đến lúc cho nồi đều sẽ cắt cắt thái thái, vứt như đảm bảo sẽ ảnh hưởng gì.
Cuối cùng, Hứa Nặc hai thuyết phục thành công.
Cái thể trách ai , cho dù rằng nhân sâm và linh chi là quý giá, nhưng lúc nhận thức nó quý giá đến thì cả Hứa Thừa và Hàn Ngang đều cách nào thể kính nể đối với đống đồ .
Thấy sắc trời còn sớm nữa, cả ba đeo sọt lưng, đem theo con sóc chuột nhỏ nhanh chân về nhà
Khi xuống núi, từ xa Hứa Nặc thấy tiếng chuyện trong nhà, giọng khá lớn, vẻ như đang cãi .
Hứa Nặc trong chốc lát dừng chân , cô lắng cẩn thận từng chút một, hình như thấy giọng của ông Hứa và Vương Đại Nữu. Lúc cô thể dừng nữa , vội vàng gọi trai và Hàn Ngang cùng chạy về nhà.
Sau khi nhà cũ của nhà họ Hứa đến nhà bọn họ xong, Hứa Thừa ý thức vụt chạy qua Hứa Nặc, là đầu tiên trở về nhà. Vừa chạy, quên hét to với Hứa Nặc rằng: “Em gái, về giúp bà nội , em cứ từ từ thôi, vội.”
Vừa xong, Hứa Nặc thấy trai của cô khua chiếc gậy dùng nạng đỡ xuống núi, bay nhanh thẳng về phía nhà.