“Thôi cho xin.” Tống Úc Hòa lạnh một tiếng: “Anh xin chúng cũng còn là điều hiếm lạ gì, lúc chia nhà như thế nào chúng sẽ đúng như thế, các cũng đừng lúc nào cũng nghĩ sẽ tới nhà của lấy tiền.”
“Anh cũng đừng gọi là , gánh nổi tiếng gọi , sợ ruột của sẽ từ trong đất mà nhảy đến tìm buổi tối.”
“ chỉ một câu, cống tiền cho Hứa Quang Tông học, thì khả năng đó .”
“Nó cha , ông nội chị gái, em gái, nó với cái bà nội kế gì tí quan hệ huyết thống nào? Muốn cho nó tiền học? Được thôi, nếu cha nó nó, ông nội nó, chị gái em gái nó đều c.h.ế.t hết, trong nhà còn một ai thì hãy đến tìm bà nội kế là đây, đến lúc đấy thể suy nghĩ một chút xem nên nuôi nó .”
“Họ Tống !” Ông Hứa lạnh lùng quát lên, cả ông đều Tống Úc Hòa chọc cho tức đến độ lung lay sắp đổ.
Nhìn xem, xem Tống Úc Hòa những lời là ý gì? Cái gì gọi là để cho đến lúc cha , ông nội và cả chị em gái đều c.h.ế.t hết mới suy nghĩ nên nuôi Quang Tông ?
Đây là lời mà một trưởng bối nên ?
Còn là chỉ là kêu bà cho Quang Tông chút tiền học ? Ông chỉ một nhóc con học thì thể hết bao nhiêu tiền cơ chứ? Tống Úc Hòa cần đến nỗi trù yểm cả nhà ông đến như ?
Lúc khi kết hôn ông Tống Úc Hòa là một như , nếu như bà sẽ như , ông nhất định là sẽ cưới bà, nhà ông rễ nhân sâm già, đổi một vợ để nuôi còn ?
Hiện tại ngẫm lời bà ngoại Kiến Quốc mới thấy bà ngoại ông hề sai, nào kế đấy chính là tâm can ác độc.
Tống Úc Hòa hề ông Hứa dọa sợ, bà ngẩng đầu liếc ông Hứa, : “ vốn dĩ nghĩ cũng lấy giấy kết hôn, cho nên lấy giấy ly hôn cũng quan trọng, dù chúng so với ly hôn cũng khác . hiện tại ngẫm , vẫn là nên đến công xã một chuyến, công xã cho một cái giấy ly hôn để thanh minh.”
“Nói thật, chỉ cần nghĩ đến tên của và tên của ông đặt ở cùng , thấy ghê tởm.”
DTV
‘Ầm’ một tiếng, ông Hứa ngã quỵ mặt đất.
“Thím Tống.” Hứa Kiến Quốc ngẩng đầu Tống Úc Hòa, trong mắt một tia tính kế chợt lóe qua, ông lớn tiếng kêu lên: “Cho dù bà thích , thích Quang Tông, bà cũng thể chọc tức cha đến ngất như , cho dù cha như thế nào nữa thì cũng là chồng bà, bà thể như .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-128.html.]
“Ha…” Tống Úc Hòa một tiếng, một nhà Hứa Kiến Quốc bận bận bên ông Hứa, trong lòng hiểu rõ Hứa Kiến Quốc đang kế gì.
Ở mặt bà diễn kịch, bọn Hứa Kiến Quốc như còn non lắm, so với con trai bà, , so với đầu ngón chân của cháu gái lớn nhà bà còn chẳng bằng.
Bà đè thấp giọng nhẹ nhàng : “Anh cứ như , thật đúng là bùn nhão trét lên tường. Hôm nay kế như miễn phí dạy cho một khóa, cho cái mắt chó nhà tranh thủ mà , thế nào mới gọi là diễn kịch.”
Tống Úc Hòa xong, biểu tình đổi trong nháy mắt, hốc mắt trở nên đỏ bừng, nước mắt ở trong hốc mắt chực trào .
Bà ôm n.g.ự.c như là đang chịu một nỗi thiệt thòi mà bà tự trải qua, đưa ánh mắt hiệu cho Hứa Nặc, chạy nhanh ngoài sân, lau nước mắt, trong miệng lẩm nhẩm mấy câu: “Những ngày tháng như , quả thật sống nổi nữa, để c.h.ế.t , c.h.ế.t mới xong hết chuyện, c.h.ế.t thì con trai con gái , cháu trai cháu gái sẽ bao giờ chịu các ức h.i.ế.p nữa.”
Tốc độ của bà nhanh, trong nháy mắt chạy xa mấy chục mét.
Hứa Nặc: “.”
Đờ mờ.
Cô vội vàng nhấc chân lên đuổi theo, đuổi phối hợp diễn kịch với bà nội, nước mắt chớp cái rơi xuống. Cô gân cổ kêu lên: “Bà nội, bà nội ơi, bà cần nghĩ thông như thế. Bà nội, chúng tìm đại đội trưởng chủ, để đại đội trưởng chủ trì công đạo cho chúng . Bà nội, nhà của chúng còn cần bà, cháu và trai còn kịp lớn lên, bà còn em trai sinh nữa… Bà nội.”
Tống Úc Hòa chạy ở phía , Hứa Nặc ở phía liều mạng đuổi theo, chạy trong miệng còn công khai khuyên nhủ bà cô, thực tế cô kể những chuyện mà nhà cũ nhà họ Hứa bên với nhà cô hết bộ.
Mà Hứa Thừa cùng Hàn Ngang cũng đuổi theo ở phía , ở phía bọn họ còn một đám đội viên vì động tĩnh của bọn họ mà dẫn tới, một đám Tống Úc Hòa nghĩ thông suốt đều dốc hết sức lực đuổi theo.
Khi thấy các đội viên ở bờ sông ngăn bà cô , Hứa Nặc lập tức đây chính là sân chơi của bà nội cô .
Cô lén lút đầu thấy bọn Vương Đại Nữu cùng Hứa Chiêu Đệ đang sợ hãi đến nỗi lung tung bôi đen cả thanh danh của chính nhà , cô che mặt nhếch môi tiếng động lạnh.
Ha, đám rác rưởi, chơi c.h.ế.t các .