“Thế cũng phiền quá, chị một lá thư, đến lúc đó gửi đến tòa soạn báo là , nào chuyện bắt em riêng một chuyến.” Tống Úc Hòa đến đây chỉ để nhờ bí thư Miêu giúp cấp một giấy chứng nhận bổ sung, nào nghĩ tới chuyện ông giúp tòa soạn đăng bài, hơn nữa, bí thư Miêu đến thành phố họp, nếu giúp bà những chuyện riêng thì sẽ chậm trễ .
“Nhật báo và trường đảng vặn tiện đường, nào riêng biệt .” Bí thư Miêu xua tay, ông lấy giấy tờ chứng nhận mà Tống Úc Hòa đem tới, đó nhanh chóng múa bút cấp một tờ giấy chứng nhận, đặt các giấy tờ chứng nhận với : “Chuyện quyết định như , chị dâu chị đưa tờ đơn cho em, để ngày mai em mang theo luôn. Những chứng nhận cứ để ở chỗ em , ngày mai em mang tới chỗ phóng viên của nhật báo xem thử.”
Nói đến mức , Tống Úc Hòa cũng từ chối nữa, nếu từ chối nữa, thì chút . Có điều trong lòng bà đang suy nghĩ về những chứng nhận, giấy tờ khi ngoài mở , lúc bà chỉ là đến Cục Dân Chính cho nhân viên việc ở Cục Dân Chính xem chứng nhận, khi bọn họ xem xong thì thuận tay để trong túi.
Cũng may chỉ là giấy tờ, nếu như bộ phiếu tiền đều ở đó, kẻ gian móc túi thì ở .
“Vậy cảm ơn .”
“Có gì , thuận tay thôi.” Nói như , nhưng bí thư Miêu nghĩ đến việc thế nào để Hứa Ái Quốc thể thoát khỏi cái tiếng của cha. Ông thể thấy Hứa Ái Quốc và Đồng Tử Viễn đều triển vọng, để tránh cho tiền đồ của họ Hứa Đại Quý với Hứa Kiến Quốc ngáng chân, hơn là nên lập kế hoạch sớm ngay từ bây giờ.
Hai chuyện một lúc, bao lâu thư ký của bí thư Miêu gõ cửa mười phút nữa bí thư Miêu đến phòng họp, Tống Úc Hòa nhanh chóng dậy chào tạm biệt. Trước khi rời , hẹn vài ngày nữa Tống Úc Hòa đến nhà họ Miêu để gặp Lâm Tú Quyên, bí thư Miêu đích tiễn Tống Úc Hòa khỏi văn phòng mới xoay trở .
DTV
Sau khi rời khỏi khu huyện ủy, Tống Úc Hòa còn cảm thấy nóng nực cái nắng như thiêu đốt, bà cảm thấy trong lòng sảng khoái mát mẻ.
Bà nhấc chân bước đến bưu điện, khi đến bưu điện, bà gửi bản thảo mà Đường Tuyết suốt đêm cho tòa soạn báo tỉnh, đó mỉm tới cửa hàng bách hóa huyện.
Bà cũng bản thảo do Đường Tuyết tối hôm qua , đó là về chuyện nhà họ Hứa, câu chuyện bắt đầu từ một củ nhân sâm già. Mặc dù tên của họ sử dụng, nhưng bối cảnh của câu chuyện là như , nếu bài báo xuất bản, bất cứ ai trong đại đội Thanh Miêu đầu óc sẽ ai nó.
Có chút tiếc là đội viên trong đại đội Thanh Miêu, kể cả ủy ban đều đặt báo, thậm chí xã cũng đặt báo, nghĩ tới chuyện một nhà Hứa Đại Quý sẽ thấy bài báo . cả, dù cũng để nhà họ xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-145.html.]
Tống Úc Hòa nhẹ nhàng uyển chuyển bước cửa hàng bách hóa, cảm thấy sảng khoái như uống một bát bánh đậu lạnh mát trong một ngày sáu tháng, dẫn tới việc bà phá lệ tiêu tiền, khi bà bước từ cửa hàng bách hóa thì trong tay xách túi nhỏ túi lớn đủ thứ, thế mà bà còn ngại đủ, xoay đến trạm thịt tới và trạm lương thực.
Một ngày lành như , ăn mừng chút thì .
Bởi vì Đường Tuyết và ông bà ngoại Đường đều , khi ngoài thì Tống Úc Hòa rõ , trưa nay bà sẽ ăn cơm ở nhà họ Đường, bận xong việc thì trở về đội luôn.
Hôm nay bà việc cũng tương đối thuận lợi, việc cũng xong xuôi, chuyện đăng báo thì bí thư Miêu hỗ trợ, thế nên thời gian so với dự tính của bà sớm hơn nhiều, những thứ cần thì xong, thứ nên mua cũng mua cả , thời gian còn tới mười một giờ.
Người nhà họ Đường còn tan , bà cột những thứ mua lên xe đạp, khóa cửa sân nhà họ Đường, lên xe đạp về nhà.
Có lẽ vì vui mừng nên bà cảm thấy đường về vô cùng ngắn ngủi, nhất là khi đại đội nhà cũ nhà họ Hứa gặp tai họa, chuột bọ, gián, muỗi và ruồi nhặng từ đêm qua đếm xuể, cả ngôi nhà như một bãi rác, thứ gì dơ bẩn cũng .
Có bởi vì nhà cũ nhà họ Hứa chuyện khiến cho thần linh tức giận , đương nhiên bây giờ Phá Tứ Cựu* nên dám công khai những lời như .
Phá Tứ Cựu: 1 phong trào xã hội hủy bỏ những “ý tưởng cũ, văn hóa cũ, phong tục cũ, thói quen cũ”
Có điều Tống Úc Hòa vẫn thấy, bà chỉ thấy, mà còn mừng rỡ như bay.
Đáng đời, khiến cho nhà bọn họ đó gặp báo ứng !
Hừ!