Ta Là Bạch Nguyệt Quang Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 149

Cập nhật lúc: 2025-08-19 23:10:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bầu trời dần dần tối, nhiều vây xung quanh sân phơi lúa của đại đội Thanh Miêu, , nếu bên cạnh sân phơi lúa cây, khi trèo lên cây luôn .

Ba Hứa Nặc vô cùng hào hứng băng ghế nhân viên chiếu phim đang mân mê thiết điện ảnh. Hứa Nặc từng thấy thiết điện ảnh , một giáo viên đây của cô sở thích sưu tầm nên nhà sưu tầm một bộ. Lúc cô tới nhà thăm hỏi thì giáo viên đó cho xem thử, chẳng qua lúc đó cô chỉ cảm thấy nó thú vị thôi. Bây giờ , hey, thật đúng là thần kì.

Khi bộ phim bắt đầu chiếu, trong sân đều im lặng, yên tĩnh đến mức chỉ thấy âm thanh của bộ phim.

Oa, bộ đang chiếu là lính nhỏ Trương Dát, xem bản cũ mà xem bản kịch truyền hình. Tuy rằng chất lượng hình ảnh lắm, nhưng Hứa Nặc vẫn mở to hai mắt mà xem nghiêm túc.

nhanh, tay Hứa Thừa vẫn luôn nắm tay cô chợt buông lỏng , mà trời tối om nên Hứa Nặc cũng thấy rõ tại trai buông tay , chỉ đành dựa cảm giác để tiến gần hỏi : "Anh trai, ?”

Hứa Thừa nức nở trong bóng tối: “Anh, đau bụng.”

Hứa Nặc: “!”

Cô khiếp sợ Hứa Thừa: “Do ăn nhiều ?”

Không nhiều thì ăn cơm ngon hơn , buổi tối trai của cô ăn năm cái bánh bột ngô, còn uống ừng ực ít đậu xanh lạnh. Sức ăn quả thực khiến cô vô cùng thán phục, nếu cô ngăn , Hứa Thừa còn thể tiếp tục ăn cơ.

“Còn nôn.”

Hứa Nặc: “!”

căng thẳng: “Chúng về nhà , về để bà nội cho uống nước ấm xoa bụng cho nhé, vệ sinh.”

Hứa Thừa mím môi , khó khăn lắm bé mới xem một bộ phim, thể vì đau bụng mà rời chứ.

DTV

“Anh còn nhịn .”

Hứa Nặc: “... Được , nếu nhịn nữa thì với em, chúng xem nữa.”

Hứa Thừa: “!”

Không xem nữa? Sao thể như ? Cậu bé chắc chắn thể chịu đựng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-149.html.]

nhanh Hứa Thừa phát hiện đánh giá bản quá cao. Cậu bé nhịn một lúc, m.ô.n.g như một cái đinh dài mà xê dịch tới lui ghế. Hiện tại trong bụng bé giống như đang đun nước sôi ùng ục , cũng chút nước chua, cả cực kỳ thoải mái.

Hứa Nặc thấy một tiếng rắm, đó cô lập tức ngửi thấy một mùi thối, cực kì thối, thối tới mức Hứa Nặc nôn luôn. đáng lo nhất chính là, mùi thối còn tan , cô một tiếng rắm liên thật dài.

Hứa Nặc: “...”

Cô vội che mũi trợn mắt Hứa Thừa, khuôn mặt nhỏ bé thối đến nhăn .

Anh trai, đánh rắm mùi thối .

“Em gái, kiên trì nổi.” Giọng Hứa Thừa mang theo nức nở, đầy đau lòng vì thể tiếp tục xem phim, điều khiến trong lúc nhất thời, bé cũng là bụng đau hơn, là trong lòng đau hơn nữa: “Em gái, về để thả thối thối.”

Vừa dứt lời, một tiếng rắm vang dội vang lên.

Hứa Nặc cuống quít dậy, sợ trai trực tiếp quần: “Di chuyển một chút .”

Cô cũng thương đám nhóc trai của cô quá, cái quá thối luôn.

Hàn Ngang vẫn dựng thẳng lỗ tai hai chuyện, Hứa Nặc thì lập tức lên theo, Tống Úc Hòa dọa sợ, vội vàng hỏi: “Làm thế?”

"Bà nội, trai vệ sinh, bọn cháu về nhà vệ sinh , lát nữa ạ.”

Tống Úc Hòa: “... Hóa cái rắm là do trai của cháu thả.”

Bà còn tưởng là ai ăn tới hỏng bụng mà thả nhiều rắm như , thật sự là thối khác gì ở trong hố phân luôn.

Hứa Thừa hổ khó chịu, bèn lôi kéo em gái rời , tạm thời bà nội nữa.

“Đi thôi, bà về cùng các cháu, đường buổi tối dễ .”

“Không cần ạ, cháu mang theo đèn pin.” Hứa Nặc bà của cô cũng thích xem phim nên vội vàng từ chối. Bọn cô quen thuộc đường trong đội từ lâu , hơn nữa còn mang theo đèn pin, đèn sáng thì trở về đơn giản.

“Hay là để bà đưa các cháu về , nếu yên tâm.” Tống Úc Hòa phân trần dậy đưa bọn họ về, khi còn nhờ nhóc con bên cạnh trông ghế hộ một lúc, để một lát bọn họ khác lấy mất chỗ.

Loading...