Người đàn ông thở hổn hển mệt mỏi, cảm thấy vì ba trăm đồng mà ông chủ bắt chịu khổ, nhưng nghĩ đến tiền sắp tới tay thì trong lòng lâng lâng. Ông đang ôm ba trăm đồng, bên chỗ đồng bọn còn mấy nữa, cộng với thì phiếu chỉ hời.
Ông đang nghĩ về một cuộc sống hơn khi tiền, thì đột nhiên chân vấp thứ gì đó, cả đều ngã văng ngoài, Hứa Nặc đang ôm trong tay cũng vụt cái lăn ngoài.
Hứa Nặc: “…”
Khuôn mặt đau nhức của cô nhăn dám một lời.
Má nó chứ, con nó.
Nếu do đàn ông chạy quá nhanh khiến bọn truy đuổi từ phía kịp đến, còn ông còn vài đứa trẻ cũng bắt cóc, Hứa Nặc nhất định thể khống chế cành cây để trói ông thành một bó thật chặt, cho ông thế nào là sự quyến rũ của thiên nhiên.
Đau c.h.ế.t mất.
“Đau c.h.ế.t .” Người đàn ông thấp giọng chửi bới một câu, từ đất bò dậy tìm Hứa Nặc, bế cô lên tiếp tục chạy đến nơi hẹn.
Hứa Nặc thể cảm thấy đây là con đường lên núi, con đường cô thường xuyên chạy cùng trai và Hàn Ngang, đáng tiếc khi cô mang thì Kẹo Sữa cùng cô, nếu với kỹ năng [Địa bàn của chủ] của Kẹo Sữa thì trong một giây là thể tìm mấy đứa nhỏ bắt cóc , chứ nào bắt cô chịu nỗi khổ .
DTV
Cô cố gắng khuếch tán tinh thần lực của bên ngoài, bởi vì thuốc mê trong cơ thể cô vẫn hết hẳn, mà tinh thần lực của cô cũng chịu ảnh hưởng, phạm vi thăm dò lui tới thường xa như , thậm chí bao lâu đầu cô bắt đầu đau đớn.
Hứa Nặc: “…”
Không cô ‘vận may sơ cấp’ ? Cô cảm thấy lúc nhọ hết sức. Hay là tính mấu chốt trong cốt truyện thể đảo ngược? Suy cho cùng, cái c.h.ế.t của cô dẫn đến chuyện Hàn Ngang hắc hóa, nếu cô còn sống, Hàn Ngang thể hắc hóa , chừng tiểu thuyết cũng thể tiếp tục như bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-152.html.]
Mẹ kiếp.
Hứa Nặc đau dày, nhưng trong giây tiếp theo, tinh thần lực của cô quét đến hang ổ của bọn buôn , cô vui mừng khôn xiết nên tính diễn kịch với tên buôn nữa.
Nghe âm thanh ồn ào của đại đội Thanh Miêu chân núi, bước chân đàn ông khỏi nhanh hơn, ông ở chân núi bắt đầu tìm ông và cô bé , chỉ tìm bọn họ, đồng thời cũng tìm đứa trẻ thất lạc khác. Suy cho cùng, bọn họ mỗi hành động đều sẽ gặp loại chuyện , đứa nhỏ nhà ai thất lạc mà tìm chứ, nhưng mà chẳng ai tìm .
Trong lòng đàn ông hả hê, đột nhiên ông cảm thấy cái gì đó cuốn chân . Ông sửng sốt, liền nhớ tới những gì mà mấy lão Vương , ngọn núi nhiều chết, đến bây giờ xương cốt của một vẫn mang về.
Trong tức khắc mồ hôi lạnh của ông chảy ròng ròng, định cúi thử thăm dò kéo thứ cuốn lấy chân xuống, kết quả tay ông mới duỗi xuống, gì đó cuốn lấy tay ông . Thứ lành lạnh, mềm mại chút cứng rắn, giống như bàn tay con .
Một cơn gió nhẹ thoảng thổi qua bên tai ông , nhẹ nhàng như lời thì thầm của một cô gái, nhưng đàn ông sợ hãi đến mức lá gan nứt , ông trực tiếp hét lên, cũng đặt m.ô.n.g xuống.
“A…”
Hứa Nặc ông quăng ngoài, nếu cô phản ứng mau lẹ thì thế nào cô cũng quăng ngã ngã vỡ đầu chảy máu.
Cô lạnh lùng đàn ông quơ chân múa tay kéo mấy nhánh cây đang vây , đổi sắc mặt tăng thêm ám thị tâm lý với ông .
Nếu sợ quỷ, chuyện táng tận lương tâm như ? Chẳng lẽ giữa những giấc mơ nửa đêm, ông sợ oan hồn tìm đến lấy mạng ông ?
Gió đêm đang thổi lá, tạo âm thanh xào xạc, trong tai đàn ông, như thể những oan hồn lầm lạc đến tìm ông . Ông sợ đến mức thành một đống, ông liên tục hét lên mấy lời đại loại như ‘Biến , tránh xa một chút, hại các ngươi’.
Ở nơi cô động tính quá lớn, Hứa Nặc thể cảm giác từ hang ổ của bọn buôn về phía cô, cũng cảm thấy các đội viên cũng đang đến đây.
Hứa Nặc lên, quyết định thủ tiêu kẻ buôn với kẻ đang chạy qua đây . Tất nhiên, g.i.ế.c , thể g.i.ế.c trong thời bình , nhiều lắm để đó cùng bầu bạn với đàn ông mặt.