Ta Là Bạch Nguyệt Quang Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 154

Cập nhật lúc: 2025-08-19 23:11:04
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi tối Hứa Nặc vợ đại đội trưởng đưa về nhà, chủ yếu là tắm rửa đánh răng cho cô, trai và Hàn Ngang, đồng thời, con trai lớn và con trai út của đại đội trưởng cũng qua đây nên buổi tối bọn họ đều ở nhà họ Hứa. Đây cũng là điều mà Tống Úc Hòa nhờ vả vợ đại đội trưởng khi , với tình hình , bà thật sự yên tâm khi để ba đứa nhỏ Hứa Nặc chỉ ở cùng với phụ nữ là vợ của đại đội trưởng, thế nào cũng sức mạnh mới .

Ngay khi Hứa Nặc về đến nhà, Kẹo Sữa lẻn ngoài nhanh chóng trèo lên vai cô, chít chít múa máy chân tay. Hứa Nặc sờ sờ đầu của nó, sóc con lo lắng cho , cô an ủi nó: “Không , tao cả.”

Kẹo Sữa kêu hai câu chít cha chít chít, Hứa Nặc cũng kiên nhẫn lắng .

Sau khi nhà, vợ đại đội trưởng mang Hứa Nặc tắm rửa, nhân tiện nhờ con trai cả và con trai út của bà giúp Hứa Thừa và Hàn Ngang tắm rửa, Hàn Ngang tạm thời , Hứa Thừa nhất định tắm, nếu bây giờ vải vóc quý giá, thì chiếc quần Hứa Nặc bảo bọn họ vứt .

Chính là... haiz, nếu trai mặc cái quần ngủ cùng cô cái giường đất, cô sẽ nhịn đá xuống. nghĩ đến việc trai vì cứu mặc quần khi chùi đít, Hứa Nặc gì cả.

Chính là... vẫn thể chịu đựng một lúc, suy cho cùng thì khi còn nhỏ, ai mà chẳng đôi khi tiểu xong kéo quần, chuyện cũng bình thường thôi.

Vợ đại đội trưởng khuôn mặt vô cùng thù hận của Hứa Nặc, khỏi chọc khuôn mặt mập mạp của cô: “Hôm nay Nặc Nặc dọa sợ nhỉ?”

Hứa Nặc cũng sợ hãi gì cả, nhưng nghĩ đến thể phá hình tượng vốn , dù cô cũng chỉ là một đứa trẻ năm tuổi, đột nhiên bọn buôn bắt , dọa sợ là bình thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-154.html.]

cô khẽ gật đầu: “Có sợ, nhưng , cháu trai và Hàn Ngang sẽ cứu cháu.”

Vợ đại đội trưởng sửng sốt nụ rạng rỡ khuôn mặt cô, nhưng bà nhanh chóng lấy bình tĩnh, đau lòng đưa tay sờ lên khuôn mặt mập mạp hằn lên vết đỏ của đất đá của Hứa Nặc. Giọng bà nhẹ nhàng: “Kẻ bắt, Nặc Nặc của chúng đừng sợ, bọn chúng sẽ trừng trị hết.”

“Cháu , kẻ thì sẽ kết cục .”

Vợ đại đội trưởng âu yếm chạm khuôn mặt bé nhỏ của Hứa Nặc.

thực sự thích ba đứa nhỏ Hứa Nặc, Hứa Thừa và Hàn Ngang, bộ đội viên đứa nào nổi trội hơn ba đứa, hơn nữa chúng cũng hiểu chuyện, thấy cũng khiến vui vẻ. Mặc dù bà cũng cháu trai cháu gái, nhưng bà thực sự thể che giấu lương tâm mà rằng cháu trai cháu gái nhà bà lớn lên xinh hơn ba đứa Hứa Nặc. Có điều nếu cẩn thận nghĩ , điều kiện của nhà họ Hứa và nhà họ Hàn đều , nhà họ Hứa công nhân quân nhân, nhà họ Hàn cũng quân nhân, hàng tháng đều tiền lương phụ cấp, còn các loại phiếu định mức, thế nào cũng nhiều hơn so với bọn họ chỉ thu nhập từ cuốc xới lương thực từ ruộng, cho nên bọn nhỏ nuôi nấng xuất sắc cũng là chuyện bình thường.

DTV

“Trên mặt đau ?”

“Một chút ạ.” Hứa Nặc khoa tay múa chân giơ chút cách giữa ngón cái và ngón trỏ, ý cho vợ đại đội trưởng chỉ một chút mà thôi. Mặt cô mềm, kẻ buôn ném thẳng xuống đất nên khuôn mặt trắng nõn thâm tím. Cũng may lúc đó cô phản ứng nhanh, nên chỉ để vài đường trầy đỏ, nhưng cũng đến mức quá nghiêm trọng.

“Vậy trong nhà cháu thuốc gì ? Nếu thì để thím bôi cho.” Khuôn mặt đứa nhỏ trắng nõn, những vết đỏ phá lệ đó thấy ghê , tuy vết thương nghiêm trọng, nhưng một chỗ cũng rướm máu. Mặc dù trẻ con mau chóng bình phục, miệng vết thương nhỏ như sẽ để sẹo, nhưng vết thương rơi mặt Hứa Nặc, vợ đại đội trưởng dù thế nào cũng cảm thấy khó chịu.

Loading...