Ta Là Bạch Nguyệt Quang Của Nhân Vật Phản Diện - Chương 167

Cập nhật lúc: 2025-08-19 23:11:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thành thật mà , khác biệt quá lớn.

Nhà họ Hứa bên một già, một sản phụ đang ở cữ, còn thêm hai đứa bé năm tuổi và một đứa nhỏ chào đời đầy một tháng, con trai cả của nhà thì bộ đội, con trai nhỏ thì ở bộ phận vận chuyển trong huyện, chỉ già và con nít thôi mà thể thu dọn sắp xếp nhà cửa đấy như quả thực dễ dàng gì. Còn nhà cũ bên dơ dáy bẩn thỉu, phân gà rơi vãi đầy sân, cũng nên đặt chân chỗ nào.

Hứa Kiến Quốc và Hứa Ái Quốc đều là cha, cách lớn như ? So với nhà họ Hứa bên đây, bên thật sự như sập tường.

Cảnh sát nghĩ , cho Tống Úc Hòa và Đường Tuyết chuyện mấy kẻ buôn khai Hứa Chiêu Đệ và Vương Đại Nữu. Nói xong thì cũng thành nhiệm vụ, dậy chuẩn rời .

Ngay cả khi Tống Úc Hòa tức giận đến mức xông nhà cũ nhà họ Hứa đánh Hứa Chiêu Đệ và Vương Đại Nữu, thì bà cũng tiễn cảnh sát cái . Trước khi cảnh sát rời , Tống Úc Hòa cảm ơn đến cho họ tường tận sự việc .

Cảnh sát nghiêm túc : "Vì dân phục vụ."

Nói xong liền xoay sải bước rời .

Tống Úc Hòa ở cửa sân khuất, đó trở nhà với vẻ mặt tái nhợt, nhà thấy Đường Tuyết , bà dựa giường, Tống Úc Hòa với đôi mắt đỏ hoe, bà thực sự thể tưởng tượng nổi tại ác hiểm như : "Mẹ…"

"Con đừng , còn đang ở cử đấy." Tống Úc Hòa vội vàng tiến lên lau nước mắt cho bà , nhưng nước mắt cứ rơi xuống ngừng: "Tiểu Tuyết, đừng nữa, hỏng mắt . "

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-167.html.]

"Mẹ, con nhịn ." Mặc dù ấn tượng với Vương Đại Nữu những trong nhà cũ của nhà họ Hứa, nhưng vẫn lịch sự với họ, bà tự nghĩ chẳng với Vương Đại Nữu và Hứa Chiêu Đệ cả, nhưng tại họ thể độc ác như .

Đường Tuyết nhịn mà dựa Tống Úc Hòa thành tiếng: "Nặc Nặc mới năm tuổi. Nếu Nặc Nặc xảy chuyện, con hả ơi?"

Nó là con của bà , là miếng thịt rời . Tuy từ lúc đẻ nó ở cạnh chăm sóc nó nhiều, thậm chí cả năm gặp nó mấy , nhưng bà thương nó, yêu nó. Bà ruột của Hứa Nặc, thể chịu con bắt vợ nuôi từ bé của đồ ngốc chứ.

Giống như ảnh hưởng bởi cảm xúc của bà , Đường Ngôn đang ngủ bên cạnh cũng bắt đầu ré lên, trong phòng lập tức xuất hiện hai tiếng thất thanh.

Tống Úc Hòa an ủi Đường Tuyết, lo lắng cho cháu trai út của , lửa giận trong bụng tiêu ít, thật sự rảnh để tức giận nữa.

“Tiểu Tuyết, Ngôn Ngôn đang , con đừng nữa, con là của ba đứa trẻ, nữa sẽ thành trò đó.” Bà thật sự lo lắng cho cơ thể Đường Tuyết, dù con dâu sinh Đường Ngôn đủ tháng, cũng thai song sinh, nhưng phụ nữ nào sinh con cũng bước chân quỷ môn quan mà. Mà Đường Tuyết còn đang ở cữ, ở cử thì nên , cho thể.

Ngay khi Hứa Thừa và Hứa Nặc trở về, liền thấy tiếng của Đường Tuyết và tiếng của trẻ con trong phòng, hai đứa đều giật , ném rổ cả tay cũng thèm rửa, lập tức chạy .

"Mẹ? Có chuyện gì..." Hứa Nặc chạy đến mép giường, lời kịp xong Đường Tuyết ôm chặt lấy, to tiếng hơn: "Nặc Nặc của …"

DTV

Hứa Thừa gạt sang một bên tiếng dọa tới phát run.

Hứa Nặc vỗ lưng chấm hỏi đầy đầu, hỏi thế bà nội cô chuyện gì xảy . Trong trí nhớ của cô, Đường Tuyết là một phụ nữ mạnh mẽ, thích phụ thuộc đàn ông, hơn nữa bà cũng tự cao, giống như đến nước mắt đầm đìa hôm nay là khác .

Loading...