Cái khác , mùa đông ăn món hầm, món hầm khô ăn cũng . Còn bí đao khô, củ cải khô, bình thường chưng thịt khô, đặt một ít thịt khô, những món ăn khô quả thật còn ngon hơn cả thịt.
"Bà ơi!" Hứa Nặc chạy đến cùng bà cô lật mặt cho cà khô phơi nắng: "Bà ơi, lát trưa chúng ăn gì ạ?"
"Có thịt gà ăn còn đủ ?" Tống Úc Hòa thấy cháu gái lớn tham ăn cũng là học ai, ngày ngày thèm ăn.
Hứa Nặc là ăn thịt gà, khuôn mặt nhỏ xinh xắn hé liền nhíu , hơn một tháng nay, theo Tống Lam Thư ở cữ mãi cho đến hiện nay nhà cô ăn nhiều nhất chính là thịt gà và thịt cá, bởi vì đây là đồ bổ còn dễ sữa. Canh gà và canh cá , canh đều là để Tống Lam Thư và Đường Tuyết ăn, thịt đều là cô ăn, ăn lâu như , đều ngán.
Cô chớp chớp mắt trời, bày một góc độ u buồn: "Bà ơi, bà buông tha cho mấy con gà ."
"Sao? Cháu ăn thịt ngán ?" Tống Úc Hòa liếc mắt cô, tức giận chọc trán cô: "Người khác ăn còn ăn , cháu ăn thì chê, trai m của cháu còn chê ."
Hứa Nặc trợn to mắt bà cô: "Anh trai chê cái gì chứ? Anh bao giờ chê ăn ."
Anh trai cô chỉ sợ đồ ăn, bao giờ sợ thứ gì đó ăn ngán, bởi vì cho đến giờ cũng từng chán ăn.
Tống Úc Hòa khà một tiếng, chọc Hứa Nặc một chút: "Đều từ một bụng mà , cháu học theo trai? Cháu trai bao giờ kén ăn, cho gì ăn nấy, dễ nuôi."
DTV
"Cháu là con gái mà." Hứa Nặc khoa tay múa chân giữ khuôn mặt của một chút, giống như hoa: "Hơn nữa cháu xinh như , chẳng lẽ thể yếu đuối tùy hứng một chút ?"
Nói xong cô ngẩng đầu với Tống Úc Hòa, lộ tám chiếc răng nho nhỏ như hạt gạo: "Hơn nữa trai và Hàn Ngang đều , cháu yếu đuối cũng , các nuôi cháu, các đều con là cục cưng của ."
Hàn Ngang chính là nhân vật phản diện, bây giờ cô ôm đùi Hàn Ngang, chỉ cần tương lai Hàn Ngang và nữ chính quan hệ quá nhiều, cô cảm thấy Hàn Ngang sẽ rơi kết cục như trong sách. Huống hồ bây giờ nội dung truyện đều đổi, cô chết, Hàn Vĩnh Cương cũng chết, Hàn Ngang còn em trai ruột, nghĩ đến tương lai cũng sẽ lòng đổi .
Nếu dám lòng đổi , cô sẽ đánh một trận, cho tại hoa hồng.
"Xấu hổ quá , nào con gái nhà ai mà con trai nuôi."
"Là các mà, cháu ." Hứa Nặc hùng hồn ưỡn ngực, đặc biệt kiêu ngạo: "Hơn nữa cháu xinh như , đáng yêu như , ngoan ngoãn như , cháu là phú quý mà."
Tống Úc Hòa 'ha' một tiếng, cùng cháu gái yêu quý đùa giỡn. Cũng lớn lên thế nào, miệng lưỡi lưu loát như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-171.html.]
"Nơi cần cháu phụ , chơi với cha ."
Con trai khó lắm mới về nhà một chuyến, cùng gia đình đoàn tụ náo nhiệt, phơi nắng gì, nắng thế phơi nắng thoải mái gì ?
Nóng như .
"Cháu ." Hứa Nặc lắc đầu như cái trống bỏi: "Cha cháu bảo cháu tìm bà, cha với đang ở thế giới của hai , cần cháu."
Tống Úc Hòa dừng , sắc mặt đổi, lập tức chạy phòng: "Hứa Ái Quốc, ở trong phòng gì, con ở cữ ? Nhanh đây nhóm lửa ."
Con dâu bà còn ở cữ, lỡ như thằng con trai nặng nhẹ mà cái gì với con dâu? Còn cần sức khỏe ?
Nếu như gì? Không khả năng, gì thì đuổi cháu bà gì?
"Hứa Ái Quốc, , đây nhóm lửa nhanh lên."
Hứa Ái Quốc trong phòng: "..."
Con gái như ông cần, chỉ phá hư cảm tình của cha , em trai em gái .
Ông thầm mắng con gái, Đường Tuyết bên cạnh đẩy ông: "Nhanh , gọi kìa."
Hứa Ái Quốc: "Hay là đưa Nặc Nặc sang nhà họ Hàn sớm một chút, Hàn Ngang nhà họ cưới Nặc Nặc vợ ? Đưa nó sớm một chút đỡ ở nhà chuyện ." Vợ ông cưới hỏi đàng hoàng, ông hôn một cái thì , con ông mắt như ? Chẳng lẽ ông còn cầm thú đến mức lúc vợ ở cữ gì đó?
Ông biến thái như !
Con gái như là trả thù ông lúc nãy cô mập ?
Hứa Nặc: "Hắt xì!"
Cô xoa xoa cái mũi, phòng ở cữ của Đường Tuyết lộ răng: "He he."
Cha con mập! Để bà trừng trị cha.