Thời gian là thứ công bằng nhất cũng là thứ vô tình nhất, nó sẽ vì Hứa Nặc lớn lên mà dừng một giờ nào.
Trong chớp mắt đến lúc Hứa Nặc bảy tuổi, cô và Hứa Thừa, Hàn Ngang học. Bây giờ những đứa trẻ trong đội học đều chút muộn, hơn nữa thông thường học đều là con trai, con gái ít, dù con gái thể ở nhà giúp việc nhà, trong lòng lớn trong nhà thật sự nghĩ là cần phí tiền mất sức lao động .
Hứa Nặc hai kiếp đều học, hiện tại thực sự đối với sách vở hứng thú, ban đầu cô là chờ Đường Ngôn lớn lên cần lúc nào cũng trông nom thì sẽ học, dù mấy thứ cần học hiện tại cũng khó, cô thể nhảy lớp .
Tiếc là cha và bà nội của cô nghĩ như , thậm chí họ nghĩ rằng cô lấy cớ chăm sóc em trai mà trốn đến trường, cho nên khi bắt đầu khai giảng, Tống Úc Hoà lưng cõng Đường Ngôn, đưa Hứa Thừa và Hứa Nặc đến trường học trong đội. Hàn Ngang cũng đưa đến trường học, năm nay cũng là năm bắt đầu học.
Ba đứa nhỏ ở cổng trường , mặt đều là vẻ sụp đổ.
Thật sự đến trường .
Ba đứa nhỏ ghét học phụ nhà dẫn đến mặt thầy giáo, thấy Tống Úc Hòa và Tống Lam Thư nộp học phí cho bọn chúng, nộp tiền sách giáo khoa nhận sách, đó Tống Úc Hòa và Tống Lam Thư đưa ba Hứa Nặc dẫn đến mặt thầy giáo, mặt so với hoa hướng dương còn sáng lạn hơn.
"Thầy Hàn, bọn nhỏ nhà chúng đều xin nhờ thầy, nếu bọn chúng lời, thầy cần đánh cứ đánh cần mắng cứ mắng nhất định đừng ngại, nếu chờ đến khi tan học chúng xử lý bọn chúng cũng ."
Hứa Nặc: "???"
Hứa Thừa: "???"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-175.html.]
Hàn Ngang: "???"
Đây là con trai cháu trai, những đứa lớn đằng cưng chiều nữa ? Nghĩ đến mối quan hệ giữa học sinh và giáo viên , nếu giống như bây giờ đánh thì đánh mắng thì mắng học sinh, đuổi đều là .
Tình hình hiện tại , tuy rằng nhiều giáo viên phê bình, nhưng các giáo viên của đại đội Thanh Miêu đều do những đội viên học vấn , bên trong đại đội hầu hết đều quan hệ họ hàng thích với , nếu thật sự bọn nó sai giáo viên phạt thì đến cha tay giúp đỡ, cha đánh cũng là phật tổ phù hộ .
Trong đại đội Thanh Miêu họ Hứa và họ Hàn đều là dòng họ lớn, cũng nhiều nhất, ví dụ như là trường học trong đại đội Thanh Miêu năm giáo viên, thì hai họ Hàn hai họ Hứa, và một họ Vương. Giáo viên phụ trách nhận nhóm học sinh mới Hứa Nặc chính là thầy Hàn- Hàn Viễn Phương.
DTV
Nghiêm túc tính , thì Hàn Ngang còn gọi một tiếng chú.
Hiển nhiên Hàn Ngang cũng nghĩ đến điều đấy, lôi kéo Hứa Nặc và Hứa Thừa, ba cái đầu chụm thì thầm to nhỏ: "Không giờ tớ gọi thầy Hàn là chú, thì thầy đánh tớ ít nhỉ."
Hứa Nặc chớp mắt: "Chắc ."
Thực học vấn của ba bọn họ đều kém, ngày thường Tống Úc Hoà và Tống Lam Thư đều dạy bọn họ sách chữ, nhưng mà học ở nhà nhiều quy định, cùng với ở trường giống , việc gì cũng theo quy định cứng nhắc. Thời gian học quy định, bình thường cũng thể nghịch ngợm, chẳng qua bây giờ đối với việc học cũng yêu cầu gì quá cao, hiện tại trường học bọn họ trong lúc dạy học cũng thể mang theo học sinh việc.
Đăng ký xong, Tống Úc Hòa và Tống Lam Thứ mang theo Đường Ngôn và Hàn Thần rời , còn ba Hứa Nặc thì Hàn Viễn Phương dẫn tới lớp học của họ.
Nghe Hàn Viễn Phương , năm nay học sinh trường nhập học nhiều, thế nên mở hai lớp học, Hứa Nặc Hứa Thừa và Hàn Ngang đều phân lớp một, giáo viên chủ nhiệm của lớp hai là cô giáo Tiểu Hứa - Hứa Hạnh Hoa.