Nhiều học sinh cũng thể hiểu , dù trường học của bọn họ cũng chỉ nhóm học sinh của đại đội, phần lớn đứa nhỏ của mấy đại đội xung quanh đều đến trường của bọn họ học, bởi vì đại đội nào cũng trường tiểu học, thế nên những đứa nhỏ ở các đại đội trường tiểu học sang trường tiểu học của đại đội gần nhất để học. Bởi vì điều kiện bên trong của đại đội Thanh Miêu cũng , cách công xã và huyện cũng xa, cho nên đại đội bọn họ một suất mở trường tiểu học.
Giáo viên trường tiểu học của đại đội Thanh Miêu chỉ thầy Vương là của đại đội họ Vương, lúc xây trường học ở đại đội Thanh Miêu đó tuyển giáo viên, công xã sắp xếp một bài kiểm tra, cuối cùng đại đội Thanh Miêu bốn thi đậu, đại đội họ Vương một thi đậu. Đại đội Thanh Miêu đậu bốn khiến cho của các đại đội khác hâm mộ thôi, bởi vì giáo viên mà chỉ nhẹ nhàng, mỗi ngày bảy phần trợ cấp, mỗi tháng tám đồng, công việc thể coi là như miếng bánh ngọt. Tuy nhiên tiền là do công xã trả, giáo viên trong đội cũng trong biên chế, thế nên năm hiện tại là hạn mức công xã cho phép , nhiều hơn bọn họ sẽ đồng ý chi trả.
"Đây chính là phòng học của các em, hôm nay đăng ký xong thể về nhà , ngày mai khi đến trường sẽ đến đây để học, nhớ mang theo sách giáo khoa, bút và vở đấy nhé."
"Thưa thầy Hàn, bọn con nhớ ạ." Ba Hứa Nặc ngoan ngoãn gật đầu, đợi Hàn Viễn Phương , ba từ ghế nhảy lên, cầm cặp sách ngoài: "Về nhà về nhà về nhà."
Ngày mai học, hôm nay chơi đời mới .
DTV
Lúc nhóm bọn cô ngoài còn thấy ít các phụ mang theo con đến đăng ký nhập học, hầu hết đều là nam sinh tầm tám chín tuổi, cũng đứa lớn hơn một chút, thể là học sinh lớp sáu. Hứa Nặc một lúc, phát hiện ngoài cô, thì chỉ thấy đúng một nữ sinh đến đây đăng ký nhập học.
Nhìn tỷ lệ nam nữ , cô khỏi im lặng một lúc, nhất thời nên cái gì. Mặc dù vẫn nam nữ mỗi một nửa bầu trời, sinh con trai con gái đều như , nhưng đối với những ở hiện tại mà , thật sự giống như , trong cả đại đội thật sự khó để tìm một gia đình trọng nam khinh nữ.
Được giống như cô, thật sự quá hạnh phúc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-bach-nguyet-quang-cua-nhan-vat-phan-dien/chuong-176.html.]
"Em gái, thôi." Hứa Thừa kéo tay Hứa Nặc: "Chúng lên núi ."
"Được."
Hứa Nặc gật đầu, cả ba chạy về nhà, đặt sách xuống đeo ba lô nhỏ bọn họ mang lên núi đó dắt chó cùng chạy. Kẹo Sữa ở vai Hứa Nặc cực kỳ vui vẻ, chi chi chít chít ngừng, hai mắt đậu xanh sáng long lanh.
Lúc trẻ con đứa lớn đứa bé ở núi ít, lẽ tất cả đều giống như bọn họ, nghĩ học liền vội vàng chơi cho đủ, còn một đứa cùng chơi đùa khi học, đủ loại nguyên nhân khác đều . Bọn chúng thấy ba Hứa Nặc dắt chó lên núi cũng sợ, cả một đám đều đến líu ríu cùng bọn họ ở quả dại ăn ngon.
Hứa Thừa và Hàn Ngang nhanh cùng những đứa trẻ chơi đùa với , dù như cũng quên mang theo Hứa Nặc.
Ba theo đám trẻ con tới một cái cây to, ngẩng đầu lên mới đó là cây hồng, nhưng mà hiện tại là mùa hồng chín, kể cả ở cây nhiều quả cũng thể ăn .
Hứa Nặc chút tiếc nuối.
Sau đó tai của cô Kẹo Sữa kéo kéo, cô nghiêng đầu sang thì thấy Kẹo Sữa đang vươn móng vuốt nhỏ chỉ đường cho cô. Vì còn đứa nhỏ khác đang ở đây, nên nó dám để lộ ngoài quá nhiều, cũng may Kẹo Sữa là sản phẩm của hệ thống trang viên, cùng với Hứa Nặc là ký chủ tâm linh tương thông, Hứa Nặc nhanh chóng theo hướng Kẹo Sữa chỉ tìm một cây hạt dẻ.
"Oa..." Cô chằm chằm hạt dẻ cây, trợn to hai mắt, chỉ ở cây, mà ở gốc cây cũng nhiều hạt dẻ rơi xuống.