TA LÀ CHỦ NHÂN QUỶ DỊ - Chương 31: RA NGOÀI RỒI
Cập nhật lúc: 2025-12-17 10:24:26
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Yến Linh Chiêu xuống góc màn hình máy tính, hôm nay là ngày 8 tháng 8, tính giam giữ gần chục ngày .
Thu ánh mắt, về phía màn hình trò chơi. Nhân vật chính trong game chỉ máy móc thực hiện những động tác chờ đợi. Hình ảnh ngày thường vốn thấy thú vị, lúc trở nên tẻ nhạt vô cùng.
Tâm trạng Yến Linh Chiêu khỏi chùng xuống.
Cùng lúc đó.
Trên màn hình giám sát phòng thí nghiệm, giá trị năng lượng âm kịch liệt tăng vọt, đèn đỏ cảnh báo nhấp nháy liên hồi, báo hiệu nguy hiểm cận kề.
Các quân nhân lập tức bước trạng thái sẵn sàng chiến đấu, cơ bắp căng chặt như dây cung, cứ như chỉ một giây nữa thôi sẽ bùng nổ một trận chiến sinh tử.
Chu Đức Hoành nghiêng đầu, hạ giọng hỏi Trương Kỳ Dân bên cạnh:
“Giáo sư Trương, ngài xem, quỷ dữ trong cơ thể Yến Linh Chiêu vì xao động?”
Giáo sư Trương chăm chú chằm chằm thanh niên đang máy tính trong phòng, ánh mắt đầy suy tư. Một lúc lâu mới đáp:
“Có lẽ là vì cảm xúc của Yến Linh Chiêu .”
Chu Đức Hoành , như điều suy nghĩ, hỏi:
“Vậy cách nào áp chế ?”
Nghe thấy từ khóa “áp chế”, trong mắt Giáo sư Trương chợt lóe lên ánh sáng vui mừng:
“Nói đến áp chế, phát hiện Yến Linh Chiêu (trong trạng thái quỷ dị) tác dụng áp chế cực kỳ mạnh mẽ đối với những con quỷ khác, cũng như vật phẩm quỷ dị —”
Trên thực tế, Chu Đức Hoành cũng phát hiện điểm .
Chỉ mới ngày hôm qua, khi một nhân viên nghiên cứu mang điện thoại của Lý Lượng cùng mấy cái phụ kiện đến mặt Yến Linh Chiêu, bao lâu quỷ trong cơ thể Yến Linh Chiêu lập tức rơi trạng thái bạo động. Trong mười mấy giây ngắn ngủi, năng lượng âm vượt ngưỡng cảnh báo cao nhất, khiến bộ phòng thí nghiệm rối loạn.
Lúc đó bộ nhân viên nghiên cứu buộc khẩn cấp rút lui. Quân đội nhanh chóng di chuyển tới hiện trường, chia hai tổ: một tổ chạy thẳng đến phòng thí nghiệm A-1, tổ còn tranh thủ từng giây di dời vật phẩm quỷ dị.
Họ chuẩn sẵn phương án phòng hờ: nếu tình huống vượt ngoài kiểm soát sẽ ngay lập tức khởi động quy trình hủy diệt. Một khi khởi động thì thể dừng , ba giây đếm ngược, tất cả quỷ hoặc vật phẩm nhốt trong phòng độc lập sẽ lập tức s.ú.n.g máy tự động b.ắ.n phá tiêu diệt.
…… May mắn , trong lúc Yến Linh Chiêu bạo động, các vật phẩm lẫn quỷ quái yên như gà, ngoan ngoãn vô cùng, hẳn là cảm nhận áp lực khủng khiếp từ bên cạnh nên dám nhúc nhích. Còn Yến Linh Chiêu chỉ trong thời gian ngắn nhanh chóng bình tĩnh trở .
Kết quả cuối cùng chỉ là một hồi sợ bóng sợ gió.
Đáng ở chỗ, Yến Linh Chiêu nhớ gì về chuyện . Xem , mỗi khi quỷ trong cơ thể bộc phát, bản đều rơi trạng thái vô thức. Sau khi sự việc kết thúc, cũng hề chủ động hồi tưởng , trong ký ức xuất hiện trống. Rõ ràng, quỷ trong cơ thể để Yến Linh Chiêu đến sự tồn tại của nó.
Về điểm , Giáo sư Trương hoài nghi rằng lẽ do thể chất đặc thù của Yến Linh Chiêu nên quỷ mới trở nên “ngoan ngoãn” như . Vì thế ông yêu cầu tiến hành kiểm tra, đo lường chi tiết thể . kết quả khiến suy đoán đều sụp đổ —— các chỉ của Yến Linh Chiêu giống bình thường, chẳng gì khác biệt.
Điều chứng minh, vấn đề ở bản con quỷ ám .
Lúc , trợ lý của Giáo sư Trương nhịn thì thầm một câu:
“Nếu quỷ thể cùng nhân loại chung sống hòa bình, chẳng là……”
Lời còn dứt gã ý thức lỡ miệng, vội vàng che , ánh mắt chột đảo quanh bốn phía. Thấy xung quanh đều chăm chú màn hình giám sát, hoặc nghiêm túc giữ vững vị trí, tựa hồ ai chú ý đến câu , gã mới thở phào nhẹ nhõm.
thật Chu Đức Hoành thấy rõ, liếc qua trợ lý một ánh mắt sâu xa, song gì.
Giáo sư Trương cũng thấy, thậm chí còn câu đó chạm đến một sợi dây thần kinh trong lòng. Ánh mắt vốn chằm chằm thanh niên trong phòng lúc trở nên lơ đãng, trong đầu vô thức vẽ một loạt giả thiết.
Nếu quỷ thực sự thể chung sống hòa bình với con , thể mở cánh cửa giải mã gien bí ẩn……
Thế nhưng nhanh, ông khẽ lắc đầu, tự gạt bỏ ý tưởng viển vông , dù cho đến thì cũng quá ngây thơ. Quỷ về bản chất vốn còn nghiên cứu rõ ràng, thiên tính đầy ác ý với nhân loại, bản chúng chính là mối uy h.i.ế.p khổng lồ cho sự sinh tồn của loài . Muốn hòa bình chung sống, thì dễ, thì khó như lên trời.
lúc , chỉ năng lượng âm màn hình giám sát vẫn đang tiếp tục leo thang, kéo tâm trí Giáo sư Trương trở hiện thực tàn khốc.
Chu Đức Hoành siết chặt bộ đàm trong tay, sắc mặt nghiêm trọng, hạ lệnh:
“Tất cả chú ý, chuẩn sẵn sàng.”
Yến Linh Chiêu trong phòng, cảnh tượng bên ngoài đang giương cung bạt kiếm. Hắn vẫn chìm trong cảm xúc chán nản của , buồn tẻ đùa nghịch nhân vật trong trò chơi.
**
Mấy ngày tiếp theo, trong cơ thể Yến Linh Chiêu năng lượng âm tính bộc phát với tần suất ngày càng dày đặc, tựa như một ngọn núi lửa sắp phun trào, mỗi d.a.o động đều khiến khí trong phòng thí nghiệm thêm căng thẳng.
Trên biểu đồ giám sát, đường cong d.a.o động nhảy loạn như mạch đập điên cuồng, mà tim gan nhảy ngoài. Ai nấy đều hiểu rõ, nếu tiếp tục giam giữ Yến Linh Chiêu chẳng khác nào chồng chất t.h.u.ố.c nổ. Không còn cách nào khác, bọn họ buộc đưa một quyết định táo bạo —— thả Yến Linh Chiêu .
.....
Chu Đức Hoành suốt quãng thời gian vẫn luôn trầm tư suy tính, trong đầu dần hình thành một ý tưởng điên rồ nhưng vẻ khả thi.
Nhìn hình ảnh thanh niên màn hình giám sát, ông thầm nghĩ: Nếu giữa Yến Linh Chiêu và quỷ quái thật sự mối liên kết đặc biệt, tại đưa tổ điều tra thuộc chuyên môn của ?
Lấy Yến Linh Chiêu trung tâm thành lập một tiểu đội đặc thù, chuyên xử lý những vụ việc quỷ dị khó giải quyết, như chỉ thể theo dõi sát tình trạng của , mà còn nâng cao hiệu suất việc.
lúc , một nữa năng lượng âm tính kịch liệt bùng nổ.
Thấy con màn hình gần như phá tan giới hạn cực đại, Chu Đức Hoành c.ắ.n chặt răng, cuối cùng hạ quyết tâm.
Ông xoay ngoài gọi một cuộc điện thoại.
Sang ngày hôm ông mới trở phòng thí nghiệm.
Lần , ông thẳng đến phòng của Yến Linh Chiêu.
......
Ánh mắt Chu Đức Hoành dừng trai mặt, trong lòng dấy lên một tia cảm xúc phức tạp. Ông hắng giọng, định cho Yến Linh Chiêu chuyện trong cơ thể quỷ tồn tại. mới thốt vài chữ, khóe mắt ông thoáng thấy Yến Linh Chiêu là một cái bóng vặn vẹo biến dị. Giống như một vật sống, nó nhe nanh múa vuốt, tản thở khiến rợn tóc gáy.
Chu Đức Hoành sớm lường , lập tức đổi giọng, bình tĩnh :
“Chúng thể giam giữ cả đời. Cậu cũng hiểu, đạo lý ‘chỉ ngàn ngày tặc, ngàn ngày phòng trộm’. Cho nên, bây giờ cho hai lựa chọn.” Nói đến đây, ông ngừng .
“Thứ nhất, thả , nhưng thể cử bảo hộ 24 giờ bên cạnh . Thế giới bên ngoài tràn ngập hiểm nguy, nhất là khi một con quỷ dị nào đó để mắt đến. Một đối mặt, hậu quả thế nào cần .
Thứ hai, tiếp nhận huấn luyện chuyên nghiệp, gia nhập lực lượng chuyên trách đặc biệt của nhà nước —— nếu chọn con đường , lương bổng và phúc lợi đều đầy đủ, mức khởi điểm cơ bản hai vạn, tiền đồ rộng mở, giới hạn.”
Điều kiện quả thực vô cùng hấp dẫn. cái sự biếng của còn hơn thế.
Yến Linh Chiêu rũ mắt, nghiêng về lựa chọn đầu tiên. lý trí nhắc nhở: Chu Đức Hoành sai, giờ đây quỷ theo dõi, mà quỷ thì thể so sánh với con —— gặp kẻ còn thể đ.á.n.h trả, gặp quỷ thì đ.á.n.h thế nào?
Nghĩ , Yến Linh Chiêu ngẩng đầu Chu Đức Hoành, hỏi:
“ thể chỉ nhận huấn luyện tự vệ, nhưng tham gia công tác ? chỉ học vài kỹ năng cơ bản, phòng khi gặp nguy hiểm thì còn cơ hội sống sót.”
Chu Đức Hoành gật đầu: “Đương nhiên thể. hiểu, quỷ quái chỗ nào thể xâm nhập, năng lực vượt xa sức tưởng tượng. Thân thể con chung quy hữu hạn, thể so với sức mạnh tập thể. Chỉ đoàn kết hợp tác, chúng mới gia tăng phần thắng trong trận chiến với quỷ dị.”
Yến Linh Chiêu lặng im thật lâu, trong đầu hàng loạt suy nghĩ đan xen va chạm.
Chu Đức Hoành yên lặng kiên nhẫn bên cạnh, chờ đợi quyết định.
Cuối cùng, Yến Linh Chiêu quyết định: “ chọn phương án thứ hai.”
Con vốn là loài sống bầy đàn, khi gặp nguy hiểm bản năng sẽ tìm đến tập thể, đây cũng là cách để đạt lợi ích lớn nhất.
Ngay cả một con sói cô độc như cũng ngoại lệ.
Nói cũng , sói thực cũng là loài sống bầy đàn...
**
Nếu Yến Linh Chiêu đồng ý gia nhập tổ chức thì theo quy trình sẽ tất mục điền thông tin cá nhân.
Vừa lúc Chu Đức Hoành còn nhiều điều hỏi .
“Cha ?” Khi câu hỏi đề cập đến cảnh gia đình, Yến Linh Chiêu ngẩn , một lúc mới chậm rãi đáp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-chu-nhan-quy-di/chuong-31-ra-ngoai-roi.html.]
“Sau khi nghiệp cấp ba bao lâu, cha gặp t.a.i n.ạ.n xe qua đời.”
“Tiểu học và trung học đều học ở gần nhà. Cụ thể hơn hả? tiểu học là Trường Thực nghiệm Thượng Dương, trung học là Trường Thực nghiệm bên cạnh. Cấp ba thì học ở Nhị Trung thành phố B, đó thuận lợi thi đậu Đại học B.”
Chu Đức Hoành thuận miệng trò chuyện như đang tán gẫu:
“Nói cách khác, từ nhỏ đến lớn từng rời thành phố B? Lúc kê khai nguyện vọng trường học, nghĩ đến việc học ở nơi khác ? Bạn bè , con cái bọn họ khi điền nguyện vọng đều ngoài, nhất là đến mấy thành phố nổi tiếng.”
Yến Linh Chiêu gật đầu:
“ thế. hứng thú, tính cách cũng thích dịch chuyển. thích ở nơi quen thuộc hơn.”
Chu Đức Hoành tiếp tục hỏi, giọng điệu vẫn nhẹ nhàng:
“Sau khi cha mất, nào chăm sóc ? Sở dĩ hỏi là để phòng khi chuyện ngoài ý , chúng còn thể kịp thời liên hệ với nhà.”
Yến Linh Chiêu thản nhiên:
“Không . Nhà vốn ít qua với họ hàng, cha thì liên hệ cũng cắt đứt luôn.”
“Tốt nhất vẫn nên cung cấp một cận để liên lạc.”
“Vậy coi như thích . Nếu chẳng may c.h.ế.t, thì tất cả tài sản danh nghĩa sung công. thể ghi điều đó di chúc.”
Chu Đức Hoành: “…… Bạn bè cũng , ít nhất lưu một liên hệ khẩn cấp.”
“Không bạn.” – Yến Linh Chiêu mặt biểu cảm, đáp thẳng.
Lần , Chu Đức Hoành thật sự cạn lời.
Im lặng một lát, ông đổi hướng:
“Vậy điền thông tin cha .”
Lời dứt, Yến Linh Chiêu đáp, cũng đưa tay cầm bút, cả chút phản ứng nào.
Chu Đức Hoành nheo mắt, một luồng hàn khí từ bàn chân dâng thẳng lên.
Trong phòng nhiệt độ bất ngờ giảm xuống, đôi mắt Yến Linh Chiêu trở nên trống rỗng vô thần.
Chỉ mới hỏi đến chuyện cha thôi mà cũng khiến con quỷ trong cơ thể bạo động? Chẳng lẽ cái c.h.ế.t của cha hề bình thường?
Mồ hôi lạnh túa lưng, hàn ý dọc theo xương sống bò thẳng lên đỉnh đầu. Chu Đức Hoành dám chần chừ thêm giây nào, lập tức :
“Được , cần cho chuyện cha nữa.”
Vừa dứt lời, luồng khí tức khủng khiếp từ Yến Linh Chiêu liền tan biến nhanh chóng như thủy triều rút. Nhiệt độ trong phòng cũng dần khôi phục.
Chu Đức Hoành trai khôi phục ánh mắt với thần sắc bình thường, hít sâu một , ép bản định nhịp tim, tự nhủ:
Không . Ít nhất từ cuộc trò chuyện , cái c.h.ế.t của cha Yến Linh Chiêu khả năng liên quan đến con quỷ trong . Thêm nữa, những trống thông tin thời đại học cũng lẽ là do con quỷ che giấu.
Liên hệ với sự kiện hôm qua, khi Yến Linh Chiêu bạo động mà hai phòng thí nghiệm quỷ và vật phẩm quỷ vẫn áp chế nhúc nhích, cộng thêm năng lượng bùng nổ vượt ngưỡng cực đại... Có thể thấy, con quỷ trong cơ thể mạnh đến mức thể tưởng tượng nổi, năng lực ẩn giấu chỉ sợ là sâu lường .
Nếu Yến Linh Chiêu thể giữ vững ý thức, bằng lòng hợp tác, thì chắc chắn sẽ là một quân bài chủ chốt trong cuộc chiến chống quỷ dị.
Đáng tiếc... – Chu Đức Hoành thầm nghĩ, lòng nặng trĩu.
Sức mạnh thể kiểm soát.
Yến Linh Chiêu chẳng khác nào một quả b.o.m hạt nhân hẹn giờ, khi nào sẽ gây t.h.ả.m họa hủy diệt cho xung quanh, thậm chí cả thế giới.
Mà việc loại bỏ mối họa là điều bất khả thi.
Chưa kể, quốc gia bọn họ vốn giống mấy nước bên cạnh nào đó lấy nhân quyền cái cớ để chuyện tàn nhẫn. Dù bản Yến Linh Chiêu đồng ý, liệu “quả b.o.m hạt nhân” trong cơ thể chịu chấp thuận ?
Có lẽ chỉ còn cách theo phương án một ——
【 “Lấy việc trấn an chính, cố gắng thu hút, biến nó thành một phần trong chúng . Quỷ cũng d.ụ.c vọng. Khi đủ sức đối kháng, thì kết bạn ăn với nó cũng là lựa chọn… Gần đây một cách khá thú vị: gọi quỷ quái là thiên tai. Đối mặt thiên tai, con vô lực chống cự, chỉ thể chấp nhận. dân tộc tồn tại mấy ngàn năm, chẳng cũng nhờ kinh nghiệm đối phó thiên tai mà sống sót ?” 】
**
Ánh mặt trời chói chang chiếu khiến Yến Linh Chiêu thể mở nổi mắt. Mấy ngày thấy mặt trời, đôi mắt trong chốc lát khó mà thích ứng với ánh sáng mãnh liệt .
Chu Đức Hoành hỏi:
“Giờ đưa ký túc xá? Hay là dạo một vòng ?”
Yến Linh Chiêu định trả lời thì đột nhiên một giọng nữ dịu nhẹ vang lên trong đầu , hề báo :
【 “Có thể về nhà một chuyến ?” 】
Yến Linh Chiêu: “......?”
Thấy Yến Linh Chiêu đột nhiên dừng bước, Chu Đức Hoành cũng dừng theo, đầu :
“Sao thế?”
Thần sắc Yến Linh Chiêu chút hoảng hốt, do dự :
“... hình như thấy phụ nữ chuyện trong đầu .”
Chu Đức Hoành: “?!” Trong lòng dậy lên sóng lớn. Lẽ nào là thứ quỷ quái ?
Ông kích động lo lắng, dám truy hỏi quá kỹ, sợ con quỷ phát tác. Trong lòng sốt ruột như lửa đốt nhưng ông chỉ thể cố nén, cẩn thận cân nhắc nên mở miệng thế nào.
Không kịp chờ ông nghĩ cách, một giọng trẻ con non nớt vang lên trong đầu Yến Linh Chiêu:
【 “Ta cũng về nhà... Ta lấy xe đồ chơi.” 】
Ngay đó là một giọng đàn ông trung niên do dự:
【 “Ta cũng trở về một chuyến. Quà mua cho con gái vẫn còn ở phòng bảo vệ... Vốn định đợi đến sinh nhật mới đưa, ai...” 】
Liên tiếp từng giọng vang lên trong đầu, nam nữ, già trẻ. Những giọng với Yến Linh Chiêu cảm giác quen thuộc, như từng quen từ lâu.
Cùng lúc đó, Chu Đức Hoành cuối cùng cũng sắp xếp xong câu từ, mở miệng thì Yến Linh Chiêu cắt ngang:
“ hình như thấy tiếng của hàng xóm ...”
Nhịn lâu, Điền Yến Uyển rốt cuộc kìm , lên tiếng:
【 “Ngươi đừng lời nhân loại vớ vẩn. Có lẽ đây từng ý nghĩ đó, nhưng giờ thì còn nữa.” 】
Yến Linh Chiêu kịp đáp, trong đầu bất ngờ vang lên một tiếng kêu t.h.ả.m thiết:
【 “A! Sao các ngươi đ.á.n.h nữa! Lần chọc giận các ngươi!”
“Đều tại ngươi, khiến vị bắt đầu nghi ngờ chúng ...”
“Oan uổng quá! Được , sai , là mắt thấy Thái Sơn, đừng đ.á.n.h nữa!”
Một trận đòn da thịt truyền đến. 】
Yến Linh Chiêu: “......”
Đợi ... tiếng kêu t.h.ả.m thiết quen thuộc xa lạ nhỉ?
【📢 tác giả chuyện 】
Yến Linh Chiêu: “Bị quỷ theo dõi thật đáng sợ.”
Đám quỷ dị “theo dõi” : “Ai... Là chúng ? Ban đầu đúng là theo dõi thật, nhưng chẳng ngươi ‘dạy dỗ’ đến mức hóa quỷ ?”