Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
20
Lẽ , mối quan hệ giữa bọn  và Tam hoàng tử    mới đúng.
Cùng trang lứa, tuổi tác cũng xấp xỉ ,  lớn lên bên  từ nhỏ, đúng chuẩn thanh mai trúc mã.
 khác với bọn , Tam hoàng tử là một kẻ u ám.
Khi bọn  ngủ gật trong lớp  phạt , Tam hoàng tử  xó xỉnh, ánh mắt âm u  bọn .
Bao năm qua, dù bọn   gì, Tam hoàng tử cũng chỉ  im lìm trong góc như nấm mọc  mưa, mặt mũi sa sầm vẽ vòng tròn.
Tam công chúa từng hỏi : "Tam ca đang  gì thế?"
Ta cố gắng diễn đạt: "Ừm... Vặn vẹo, bò trườn, ngọ nguậy u ám."
Tam công chúa: "?"
21
Hoàng thượng đang  thì bỗng  quanh: "... Tam hoàng tử ?"
Từ một góc khuất vang lên giọng  trầm thấp: "Nhi thần  mặt."
Hoàng thượng: "..."
Hoàng thượng: "Con cứ ru rú trong góc  gì..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-la-my-nhan-de-nhat-kinh-thanh/chuong-4.html.]
Lúc , bọn  mới  rõ mặt mũi Tam hoàng tử.
Da dẻ  trắng bệch, vóc  trung bình, tóc mái che khuất một bên mắt.
Ta: "..!."
Mùi gì nồng nặc thế nhỉ,  rõ lắm,   xem .
Hoàng thượng: "..."
Hoàng thượng  đúng lúc chuyển chủ đề, bắt đầu  từ đầu: "Các khanh  gặp Trạng nguyên mới đỗ năm nay ?"
Vừa dứt lời, một bóng  bước  từ ngoài điện.
Người nọ hành lễ với Hoàng thượng: "Vi thần  mắt Bệ hạ, vi thần đến muộn một lát, mong Bệ hạ thứ tội."
Hắn mặc quan phục màu đỏ,  nổi bật làn da trắng nõn, lạnh lùng  đó, góc nghiêng khuôn mặt  tuấn tú.
Không ít   đến ngẩn ngơ, kể cả ,  liếc mắt thấy hai con ngươi của Tam công chúa sáng như đèn laser.
Ta chống cằm định ngắm  dung nhan Trạng nguyên lang một chút,  thấy   về phía ...
Ta:...
Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt
Chiếc bánh sữa trong tay  rơi xuống đất.
Ta mặt  đổi sắc: Cha nó chứ, đây chẳng  là  yêu kiếp  của  ?