Biệt Vũ  về phía Trần trưởng lão,  đó nhấn Ctrl+Z để thu hồi lời  của Trần trưởng lão.
“Ngươi  thấy đại xà  chân nàng ? Đó rõ ràng là yêu tộc trong bí cảnh,   linh thú khế ước.”
Biệt Vũ  tiếp tục thu hồi lời  của Trần trưởng lão.
Cứ như , mỗi lời cáo buộc của Trần trưởng lão đối với Biệt Vũ đều  Biệt Vũ thu hồi. Trong khi đó, Tần trưởng lão ngày càng chiến càng hăn.
Lúc đầu, Tần trưởng lão chỉ là tự giận dỗi từ bỏ chỉ trích Biệt Vũ, nhưng kể từ khi  bắt đầu phản bác luận điểm yêu tộc của Biệt Vũ, trong đầu   còn  thấy tiếng  nào khác nữa.
Điều  khiến Tần trưởng lão tăng thêm tự tin,  thậm chí  chính lời  của  thuyết phục.
Hắn tin tưởng chắc chắn rằng Biệt Vũ   yêu tộc, đó chính là sự thật.
Trong quá trình , còn  hai ba vị trưởng lão tham gia  cuộc chiến, chỉ trích Biệt Vũ. Sức chiến đấu của họ gần như  đáng kể, Biệt Vũ cũng lười thu hồi ý kiến.
Khi Tần trưởng lão  đổi phe phái, sức chiến đấu của   tăng lên  nhiều, một    thể chống   bộ đại quân trưởng lão.
Biệt Vũ vuốt cằm, tự hỏi liệu đây   là một dạng “hắc hóa” mạnh gấp mười ?
Hử? Có  nàng  gia nhập  phe phản diện  ?
Tất cả những cáo buộc của Trần trưởng lão đối với Biệt Vũ đều   thu hồi. Hắn  rõ Biệt Vũ   là yêu tộc, nhưng  buộc  chỉ trích nàng là yêu tộc.
Trong lòng Trần trưởng lão cảm thấy bực bội, một bên bảo  từ bỏ cáo buộc Biệt Vũ, một bên là cảnh báo ,  thể từ bỏ cáo buộc Biệt Vũ, nếu   sẽ xong đời.
  gần như  thể nghĩ  bất kỳ lý do nào để cáo buộc Biệt Vũ, điều  thật sự quá kỳ quái...
Trần trưởng lão nhận  điều gì đó,  đột ngột ngẩng đầu  về phía Biệt Vũ.
“Yêu nữ nhà ngươi   gì ?”
Biệt Vũ   để ý, nàng chỉ tiếp tục thu hồi lời  của Trần trưởng lão.
Có lẽ do cuộc tranh cãi “ bao giờ bắt đầu” kéo dài quá lâu, ngày càng nhiều trưởng lão tham gia  cuộc chiến.
Biệt Vũ  tiếp tục thu hồi thành công và lật ngược tình thế.
Lúc đầu, bọn họ còn duy trì dáng vẻ tiên phong đạo cốt của . Không  là trưởng lão nào  thốt  một câu tục tĩu,  tình hình bắt đầu trở nên mất kiểm soát.
Một nhóm trưởng lão tranh cãi  ngừng, cãi vã đến đỏ mặt tía tai về việc Biệt Vũ   là yêu tộc  , tiếng tranh cãi vang vọng khắp đại sảnh.
Ngay  đó, một trưởng lão trong khi cãi  thua liền đẩy một trưởng lão khác.
“Ngươi dám đẩy ?!” Trưởng lão  đẩy  thể tin nổi hỏi.
“Đẩy ngươi thì ?” Trưởng lão đẩy  khác rõ ràng  đến mức bùng nổ cảm xúc,   tiếp tục đẩy trưởng lão  thêm một cái.
Trưởng lão  đẩy chỉ tay về phía trưởng lão đẩy ,  bao giờ thấy ai vô liêm sỉ và khó chịu như .
“Lùi! Lùi! Lùi!” Hắn chỉ tay  đối phương, ép buộc đối phương  lùi , trong lúc     đạp  chân của trưởng lão nào.
Vậy là tình hình từ “giao tiếp  thiện” chuyển biến thành trưởng lão mắng chửi , một nhóm trưởng lão nắm lấy cổ áo của , đẩy , họ dùng cách nguyên thủy nhất để đánh đối phương—
Họ   quên mất bản  là những tu sĩ với dáng vẻ “cốt cách cao thượng”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-lam-anh-hung-ban-phim-tai-tu-tien-gioi/chuong-29.html.]
Các  tử của Lăng Vân  cầm linh khí , ngạc nhiên   nên  gì. Trước mặt bọn họ là cảnh trưởng lão đang ẩu đả, đợi ? Họ   đến để tiêu diệt yêu nữ Biệt Vũ ?
Tại   trở thành cảnh trưởng lão cãi ?
Trưởng lão của bọn họ, sư tôn của bọn họ, đang đánh  một cách    giống tu sĩ.
Có vài  tử khi thấy sư tôn của   tay với một trưởng lão khác, ngượng ngùng che mặt.
Thật quá khó coi.
Có vài  tử   phấn khích, bọn họ  lẽ là những “fan hâm mộ” của sư tôn , bọn họ  quan tâm đến việc sư tôn hiện tại trông   tao nhã, vẫn  thể cản trở họ ca ngợi sư tôn là   phong thái “tiên phong đạo cốt”.
“Sư tôn đang để ý đến sự thể diện của đối phương, nên  dùng bản mệnh linh khí.” Một “fan hâm mộ” .
Biệt Vũ nhẹ nhàng gõ chữ.
【Những lão già  còn  mặt mũi ?】
“Mới nãy ai  ? Sao dám xúc phạm trưởng lão?!”
Một   tử bình thường thì  rằng hiện tại các trưởng lão trông giống như những lão đầu chửi bới ở chợ.
“Những trưởng lão  trông giống như những lão đầu cãi  ở chợ.”
【Thứ   gì.】
“Ngươi  gì?” Đệ tử bình thường giận dữ  về phía “fan hâm mộ”.
Fan hâm mộ cảm thấy mơ hồ,  hiểu gì, nhưng  thấy tiếng chỉ trích từ bên phía  tử bình thường.
Vì , “fan hâm mộ” cũng tức giận  về phía  tử bình thường: “Ngươi đang chỉ trích trưởng lão?! Ngươi nghĩ rằng   dám đánh ngươi ?”
【Đánh thì đánh, ai sợ ai?】
Cùng với những cú đẩy , cuộc tranh cãi biến thành xung đột thể xác. Các  tử  thể nhịn nổi   ngần ngại dùng linh khí đối đầu.
Lập tức, những linh lực đủ màu sắc bay tứ tung   trung.
Người đầu tiên đổ thêm dầu  lửa chính là Biệt Vũ: vui vẻ.
Chữ  gây  chấn thương tinh thần dễ dàng  gia tăng mâu thuẫn giữa các  tử.
Biệt Vũ nhận  nàng đang lợi dụng điểm yếu của các tu sĩ thích giải quyết  chuyện bằng lý lẽ  khi chiến đấu, những tu sĩ cổ hủ  thường thích chứng minh sự đúng đắn của   khi tiêu diệt cái ác.
Có lợi  chiếm thì đúng là kẻ ngốc.
Đại xà kinh ngạc  cảnh tượng  mắt, lòng nó tràn ngập cảm xúc hài lòng,  hổ là hậu duệ của nó,  cần  tay, chỉ với ba câu hai lời  khiến những tu sĩ đạo mạo cúi đầu phục tùng.
Ngay cả hệ thống, giờ đây cũng cảm thấy chút bội phục đối với ký chủ  đáng tin cậy .
Biệt Vũ chỉ cần động tay, động miệng là dễ dàng xoay chuyển tình thế bất lợi, và  cho các  tử của Lăng Vân lúng túng.
“Đây là kế của ngươi ? Khơi mào cảm xúc của họ,  rối loạn hành vi để kéo dài thời gian cho bản .” Giọng  của hệ thống mang theo chút sùng bái,  , nó thừa nhận  đây  đánh giá thấp ký chủ.
Nghe , biểu tình Biệt Vũ   cổ quái, nàng mở miệng hỏi: “Trong đầu ngươi nghĩ cái gì ?”