Thiết Nhu Tâm cầm chặt thanh linh kiếm trong tay, ba cơn bão nước  ép nàng   góc, bất kỳ lúc nào nàng  cũng  thể  cuốn  trong bão, khó mà giữ . Nếu lùi thêm một bước, nàng  sẽ rơi  hồ nước, mà trận quyết đấu   phân định thắng bại.
Nàng  lòng đầy  cam tâm, nhưng cũng chẳng còn cách nào khác. Thế là nàng  nhảy xuống hồ, chủ động kết thúc trận đấu, coi như thua mà  hối tiếc.
Cùng với việc tên nàng  Điểm Võ Thạch biến thành màu đen, tên của Biệt Vũ  khắc lên với dấu hiệu chiến thắng.
Biệt Vũ nhướng mày, nàng đối với ba cơn bão nước bấm Ctrl+A chọn tất cả,   đó nhấn del để xóa tất cả chỉ trong một .
Giống như khi Biệt Vũ cắt  bão nước, nàng chỉ cần động ngón tay là  thể khiến ba cơn bão nước tụ tập linh khí lạnh lẽo biến mất  còn dấu vết, ngay cả linh lực nồng nặc cũng  lưu  chút nào!
Trong giây lát yên lặng, đột nhiên vang lên tiếng hò reo mãnh liệt.
Những  tử của Nhận Kiếm Phong là những  đầu tiên hô vang, ngay  đó các  tử từ các phong khác cũng lớn tiếng reo hò, cả khán đài trở nên náo nhiệt, bọn họ đều cao giọng hô tên Biệt Vũ để bày tỏ sự tán thưởng về trận đấu !
Bọn họ   là   chịu thua, mặc dù mất  linh thạch khiến bọn họ  vui, nhưng Biệt Vũ  cho bọn họ thấy một thiên tài thực sự  võ đài.
Nàng  thể hiện khả năng học tập tinh  cùng sự kiểm soát  hảo về linh lực, nếu  kiểm soát  ,   giải thích  nàng  thể tạo  và tiêu hủy cơn bão nước trong chớp mắt mà  để  bất kỳ d.a.o động linh lực nào?
Tuy nhiên, những  tử từng chứng kiến Biệt Vũ trong mật cảnh đều thầm nghĩ, Biệt Vũ còn  thể cướp  tu vi của ngươi, chuyện  tính là thứ gì.
Thiết Nhu Tâm   ướt sũng, lúc  nàng  đang bám lấy mép đài võ, cố gắng leo lên. Cánh tay nàng  mềm nhũn, nhiều   thể leo lên nổi.
Rồi một bàn tay thon dài, trắng muốt chìa   mặt nàng , Thiết Nhu Tâm ngẩng lên , là Biệt Vũ.
Biệt Vũ mới thực sự là  mang tâm tính của kiếm tu. So với Biệt Vũ, tâm của nàng thật quá hẹp hòi.
Trong lòng Thiết Nhu Tâm nhận  điều ,   nàng thực sự  tâm phục khẩu phục Biệt Vũ.
Thiết Nhu Tâm nắm lấy tay Biệt Vũ, nàng thẳng thắn thừa nhận: “Ta thua , là do kỹ  bằng . Lần   nhất định sẽ thắng ngươi!”
Ngay  đó, nàng  lẩm bẩm: “Dù ngươi  kéo  lên, lấy lòng ,  tới quyết đấu  cũng  nhường ngươi .”
Biệt Vũ nghiêng đầu,  nhúc nhích.
Vẫn treo lơ lửng bên mép đài võ, hơn nửa  thể ngâm trong hồ nước, Thiết Nhu Tâm ngạc nhiên ngẩng đầu lên: “Hử?”
Nàng   định kéo  lên ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-lam-anh-hung-ban-phim-tai-tu-tien-gioi/chuong-55.html.]
Biệt Vũ nhắc nhở: “Nhớ đến hai cuộc cá cược ngươi thua .”
Khuôn mặt Thiết Nhu Tâm tối sầm , trả  cảm động   cho !
“Ta sẽ  quên.”
Nhận  câu trả lời hài lòng, Biệt Vũ mới kéo Thiết Nhu Tâm từ hồ nước lên đài võ.
“Ngươi  gì?” Thiết Nhu Tâm ngẩng cao cằm, ánh mắt vẫn kiêu ngạo như thường.
“Ta  thích thanh linh kiếm  của ngươi.”
Thiết Nhu Tâm hít một , đây là thanh kiếm mà nàng yêu thích nhất, một thanh Huyền Thanh linh kiếm, chỉ riêng việc thu thập tài liệu  tốn mất gần hai năm.
Nàng  cầm nó  tay mới  ba ngày…
“Sao? Thua mà  chịu nhận?” Biệt Vũ  với giọng thản nhiên: “Nếu  thua  nổi, thì  nên nhận lời cá cược với .”
Thiết Nhu Tâm cắn răng, đưa thanh kiếm đến  mặt Biệt Vũ: “Cho ngươi.”
Biệt Vũ nhận lấy Huyền Thanh linh kiếm, nàng xoay kiếm một vòng, nhận xét: “Là một thanh kiếm .”
Thiết Nhu Tâm lạnh lùng lấy  từ trong túi càn khôn một thanh linh kiếm thượng phẩm khác, đây là thanh kiếm mà nàng thường dùng  đây, mặc dù    hợp với phong linh căn của nàng, nhưng sử dụng cũng  thuận tay.
“Thanh  cũng , cho  .” Biệt Vũ đưa tay .
“Ngươi còn  nữa???” Thiết Nhu Tâm  thể tin nổi hỏi.
“Bởi vì ngươi thua  hai ?” Biệt Vũ  bụng nhắc nhở: “Lần thứ nhất cược về kết quả,  thứ hai cược xem   thể học  kiếm kỹ của ngươi .”
Thiết Nhu Tâm tức giận ném thanh kiếm cho Biệt Vũ, nàng hy vọng thanh kiếm  thể đập  mặt Biệt Vũ, nhưng Biệt Vũ chỉ đưa tay  và bắt .
Lúc , Thiết Nhu Tâm chỉ  .
Nàng  chỉ thua trận, tên tuổi  ghi  bảng sỉ nhục, kiếm kỹ tự sáng tạo  học mất, bây giờ còn  bồi thường hai thanh linh kiếm yêu thích nhất của nàng.
Thiết Nhu Tâm: Giận run .