Bách Hợp vội nắm lấy tay Mẫu Đơn: “Là Trương công tử ? Hắn đồng ý cưới ngươi ?”
 
“Trương công tử nào?” Ta hỏi.
 
“Là cháu nội của Trương gia, nơi từng  ba vị tiến sĩ, danh tiếng lẫy lừng đó. Trương công tử si tình lắm, mỗi ngày đều đến tìm Mẫu Đơn tỷ.”
 
“Trong nhà    hôn phối ?” Ta khẽ nhíu mày.
 
“Nhà    đích thê.” Mẫu Đơn thấy sắc mặt  trầm xuống, vội : “Huyền cô nương,  tự nguyện  .”
 
“Đời  như thế,  thể  chốn dung   là may mắn lắm .” Mẫu Đơn  khổ, ánh mắt ngấn lệ: “Ta ,  luôn nghĩ cho chúng ,  chúng  đừng hạ thấp bản .  … nửa đời phong trần, chẳng dám mơ tưởng gì xa xôi.”
 
“Huyền cô nương, ở nơi    thấy bao đóa hoa tàn lụi. Ta hiểu rõ điều đó. Nhìn  bản ,  cảm thấy may mắn vì  gặp  .” Nàng  thở dài nhưng   tiếp.
 
Tuổi xuân trôi qua, nàng   tìm một nơi để nương tựa.  kiêu ngạo thì ? Thế gian , ai sẽ thật lòng giữ lấy nàng ? Năm tháng vốn luôn vô tình.
 
“Một khi  như ,  khi ngươi rời khỏi đây, hãy suy tính kỹ hơn cho bản .” Ta bảo nàng  cất cây trâm ,  từ phòng  lấy  một túi bạc vụn đưa cho nàng : “Bên phía ma ma để   . Nếu ở chỗ , ngươi sống  vui thì cứ trở về đây.”
 
Nàng   , nước mắt như những hạt châu đứt dây, rơi lã chã xuống. Nàng  nấc lên một tiếng,   thành tiếng.
 
 từ đó về , Xuân Hương Lâu  còn bóng dáng mẫu đơn thơm ngát của nàng  nữa. Trong   chút trống vắng khó tả. Hoa văn mẫu đơn mà  mới tìm  cho nàng  chỉ đành khóa  một góc ngăn kéo, phủ đầy bụi.
 
...
 
Nghe  đại thiếu gia Giang gia   về Lạc Thành.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-lam-tu-ba-o-lac-thanh-coxs/chuong-7.html.]
Là  trưởng của Giang Minh Uyên – Giang Bá Uyên, tả tướng quân của Trầm Linh Quân, tuổi còn trẻ như  mà  là võ tướng tam phẩm.
 
Gần đây   chiến sự, lúc hồi kinh báo cáo công việc, Hoàng thượng hạ lệnh  về quê quán Lạc Thành để nghỉ ngơi ba tháng. Hắn mang theo đội kỵ binh, giữa đêm khuya,  tiếng động mà trở về.
 
Trong ký ức của Ngụy Nhiễm Tuyết, hình bóng    là chuyện từ khi nàng bảy tuổi. Chẳng bao lâu , Giang Bá Uyên vì bệnh tật mà  dưỡng bệnh xa nhà. Lúc , mỗi  Ngụy Nhiễm Tuyết đến Giang phủ chơi,   tới cửa   thể ngửi  mùi thuốc nồng nặc. Từ đó, nàng ít  cận với vị  trưởng hơn  ba tuổi  mà chơi  với Giang Minh Uyên hơn .
 
Cha của Giang Minh Uyên mất sớm, cả Giang gia chỉ dựa  Giang lão thái công. May mắn , Ngụy gia và Giang gia luôn giao hảo, nên Ngụy gia thường xuyên giúp đỡ họ vượt qua những ngày tháng khó khăn.
 
Trước khi Ngụy Nhiễm Tuyết  đời, hai gia đình   hôn ước, ban đầu hôn ước  là dành cho Giang Bá Uyên.  vì sức khỏe của  yếu kém, Giang lão thái công  tiện nhắc đến, mà Ngụy gia vì trọng nghĩa nên cũng  ép buộc. Sau , họ tìm cách đưa Giang Bá Uyên đến Tung Sơn dưỡng bệnh, nơi    ai  tiền cũng  .
 
Nhờ sự kiên trì chỉ dạy từ sư phụ giỏi, chẳng bao lâu Giang Bá Uyên  chỉ khỏi bệnh mà còn thi đậu Trạng Nguyên. Giang gia nhờ đó mà một  nữa trở nên lẫy lừng ở Lạc Thành.
 
Sau khi Giang lão thái công qua đời, hai   Giang gia đều trưởng thành,  thể tự lo liệu, nên gia đình tạm thời yên .   , ngay khi Giang Bá Uyên trở về nhà, Giang phủ lập tức trở nên náo nhiệt.
 
Nửa đêm,  kéo Giang Minh Uyên từ  giường  từ đường,  mắng  trách phạt theo gia pháp.
 
Mặc Đào  đánh thức giữa đêm,  từng chứng kiến cảnh tượng như  bao giờ, lập tức mặt mày tái mét, hoảng sợ đến mức ngất xỉu. Khi mời đại phu đến phủ xem bệnh,  ngờ  phát hiện nàng   mang thai  ba tháng.
 
Nghe  tin tức ,   nhịn  mà bật  thành tiếng.
 
Ta thật  hỏi nàng , chẳng  một tháng  nàng  còn khăng khăng rằng Ngụy Nhiễm Tuyết hại nàng  sẩy thai ?
 
Giờ đây, cái thai ba tháng  từ  mà ?
 
Đại ca nhà họ Giang  hạ nhân  rằng cả nhà Ngụy gia       từ lâu, liền vội vã sai    tìm tung tích, hy vọng  ngày  đến tận cửa xin .
 
 xin  liệu  ích gì khi Ngụy Nhiễm Tuyết  chết,  chính   của ngươi và tiểu nha  mà  cưng chiều nhất hại chết.