Ta Mang Không Gian Y Quán Về Năm 1970 - Chương 218

Cập nhật lúc: 2025-09-05 11:59:07
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Cố Định tức giận dỗi, đóng sầm cửa, bỏ về phòng .

Lâm Huệ Phân lòng trĩu nặng tâm sự, cũng chẳng buồn để ý đến con trai đang mẩy.

Bà cứ cảm thấy việc Lâm Hiểu Thuần bỗng dưng giàu thế chút gì đó thật. Bà do dự một lúc mới cất lời, giọng đầy lo lắng: “Hiểu Thuần , nếu con sống , ấm ức gì, cô thể bất chấp tất cả để giúp con trút giận. mà... chúng thể vì tiền mà những chuyện sai trái, phạm pháp, để hủy hoại cả đời , con hiểu ? “

Cháu gái bà chỉ xinh hơn nhiều, mà khí chất cũng như nâng lên mấy bậc. Đặc biệt là trong cách ăn , cử chỉ, chẳng chút gì giống sống ở vùng quê hẻo lánh. Trông cô cứ như một tiểu thư đài các từ thành phố lớn trở về.

Cháu gái ngày càng giỏi giang, , cô như bà đương nhiên mừng rỡ. bà cũng sợ cháu lỡ sa chân con đường sai lầm.

Đây dù cũng là giọt m.á.u duy nhất mà em trai bà để .

Là gốc rễ của nhà họ Lâm!

Lâm Hiểu Thuần vội nắm lấy tay cô , quả quyết : “Cô yên tâm, con chừng mực mà, tuyệt đối chuyện gì khiến lo lắng . “

“Ừ, thế thì . “ Lâm Huệ Phân vỗ nhẹ lên tay cô, ánh mắt dịu dàng trở . “Con với mấy đứa nhỏ ăn tạm ít đồ ăn vặt , cô vằn thắn cho các con, hồi nhỏ con thích ăn món nhất. “

“Cô ơi, để con phụ một tay. “ Lâm Hiểu Thuần cũng xem là khách, “Con lớn thế , thể chỉ chờ ăn sẵn . “

Đôi mắt cô ánh lên vẻ vui mừng: “Cháu gái của cô thật sự trưởng thành, hiểu chuyện . “

Thẩm Mạn Mạn cũng lon ton chạy theo : “Mẹ ơi, con cũng vằn thắn. “

Thẩm Tử Siêu thì thực tế hơn: “Mẹ, con giúp bà nhặt rau ạ. “

Lâm Huệ Phân hai đứa trẻ ngoan ngoãn, mỉm : “Hai đứa cần gì hết, cứ ở phòng khách mà xem ti vi nhé. “

“Ti vi ạ? “

Thẩm Mạn Mạn và Thẩm Tử Siêu , khái niệm “ti vi “ đối với chúng thật xa lạ.

Lâm Hiểu Thuần lúc nãy để ý, liền quanh một vòng, quả nhiên thấy một chiếc ti vi kiểu cũ cao chừng ba bốn mươi phân. Đó hẳn là chiếc ti vi đen trắng chín inch, hai núm vặn và mười hai kênh.

Lâm Huệ Phân tự hào : “Đây là cái ti vi đen trắng dượng con nhờ quan hệ mới mua đấy. Tốn mất ba trăm đồng, cô xót hết cả ruột. “

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-khong-gian-y-quan-ve-nam-1970/chuong-218.html.]

Lâm Hiểu Thuần cảm thán: “Thời tiền cũng khó mà mua , quan hệ vẫn hơn hẳn. “

Lâm Huệ Phân : “Để cô mở cho chúng nó xem. “

Thẩm Mạn Mạn và Thẩm Tử Siêu tròn xoe mắt, chăm chú theo dõi từng động tác của bà, sợ bỏ lỡ bất kỳ chi tiết nào. Hai cái râu ăng-ten bắt chéo nóc ti vi cũng khiến chúng vô cùng tò mò.

Chỉ thấy bà Lâm Huệ Phân bật công tắc, màn hình ti vi loang lổ những hạt tuyết, đó bà xoay xoay cái núm, dò đúng kênh trung ương.

áy náy: “Chỉ bắt mỗi kênh thôi, các cháu xem tạm nhé. “

Thẩm Mạn Mạn và Thẩm Tử Siêu vội vàng gật đầu lia lịa. Dù hình ảnh rõ nét, nhưng việc ti vi thể phát âm thanh, cử động màn hình đủ khiến chúng phấn khích thôi.

lúc , Lục Hằng Viễn rửa mặt xong bước , hất mặt hỏi: “Thấy trai hơn ? “

Thẩm Mạn Mạn và Thẩm Tử Siêu mắt rời màn hình, đáp cho lệ: “Đẹp trai. “

Lâm Hiểu Thuần nhịn : “Anh đúng là đàn gảy tai trâu, trong mắt hai đứa nó, cái ti vi còn trai hơn nhiều. “

Lục Hằng Viễn: “... ⊙o⊙. “

Dùng bộ mỹ phẩm của Lâm Hiểu Thuần xong, đang cảm thấy vô cùng tự tin về nhan sắc của .

Lâm Huệ Phân thấy con trai thốt lên: “Ối chà, đúng là vịt con xí hóa thiên nga trắng . “

“Mẹ gì mà vịt con xí! “ Lục Hằng Viễn ngờ vực liếc sang Lâm Hiểu Thuần. Cô nàng chỉ vô tội nhún vai, tỏ ý hề gì với cô, là trùng hợp.

Lâm Huệ Phân lườm con trai một cái: “Vịt con xí thì ? Mày mà cưới một 'cô vịt con xí' về đây là cũng thắp hương cảm tạ trời đất . “

Lục Hằng Viễn đành chịu thua, đúng là thể nào chuyện bình thường . Xem chỉ cần giới tính là nữ, thì thế nào cũng .

Lâm Hiểu Thuần đến cong cả lưng, thầm nghĩ cô đanh đá chua ngoa, rõ ràng là đáng yêu. Với tính cách , dù Trịnh Ngọc Quyên gả về đây chắc cũng thể sống hòa thuận với chồng.

Lâm Huệ Phân sang bảo con trai đang mải mê dáng: “Mày chạy nhanh chợ mua ít thịt, tiện thể mua thêm rau cỏ, một con cá nữa. À đúng , sườn non thể thiếu. Chẳng báo một tiếng là Hiểu Thuần nó đến để còn chuẩn . “

Lục Hằng Viễn phản đối, còn nhân cơ hội khoe bộ dạng bảnh bao nhất của ngoài một vòng. Phải là dạo gần đây trực đêm, mặt nổi đầy mụn.

Lục Cố Định vẫn hờn dỗi trong phòng, mãi đến khi Lục Hằng Viễn chợ về cũng chịu .

Loading...