Lâm Hiểu Thuần đột nhiên nảy  một ý tưởng. Cô là  thuộc trường phái hành động, nghĩ là .
Vì thế, ngay ngày hôm , cô lập tức triệu tập Phùng Hỉ, Thẩm Phương và Thẩm Lan để mở một cuộc họp nhỏ. Phùng Hỉ thì  , nhưng Thẩm Lan thì đỏ bừng cả mặt.
“Chị dâu hai, chị chắc chắn là chúng  sẽ thêm cả dịch vụ chăm sóc phục hồi  sinh chứ?”
Lâm Hiểu Thuần trịnh trọng gật đầu: “ . Không chỉ thế, chị còn  mở một trung tâm ở cữ cao cấp, đào tạo nên những chuyên viên chăm sóc  và bé ưu tú.”
Thẩm Lan khó hiểu: “Chị dâu hai, ở cữ   cứ ở nhà là   , ai   thuê  chăm sóc  gì? 
“Lâm Hiểu Thuần nhẹ nhàng xua tay, giải thích: “Đối tượng khách hàng của chúng  đương nhiên   các sản phụ bình thường, mà là những   điều kiện kinh tế, sẵn sàng chi trả cho dịch vụ chăm sóc cao cấp  sinh.”
Phùng Hỉ hiểu  ngay, đôi mắt sáng lên: “Em thấy ý tưởng  quá tuyệt! Phụ nữ bây giờ ai mà   sồ sề như một bà thím  khi sinh chứ. Sư phụ chính là minh chứng sống động nhất, trông còn kiều diễm, mặn mà hơn cả lúc  mang thai .”
“Dẻo miệng thật đấy.” Lâm Hiểu Thuần mỉm , thầm nghĩ Phùng Hỉ ngày càng ăn  khéo léo, đúng là  tố chất  việc lớn. “Hiện tại mảng thẩm mỹ, Thẩm Phương và Thẩm Lan đều  vững tay nghề, nhóm nhân viên cũng   , một  Thẩm Phương  thể quán xuyến  cả . Hay là cô sang phụ trách mảng phục hồi  sinh  cùng , thấy ?”
Phùng Hỉ mừng rỡ như bắt  vàng: “Thật ạ? Tốt quá , em thích nhất là  thử thách bản !”
Nhìn sự hào hứng của Phùng Hỉ, Lâm Hiểu Thuần     lầm . Cái cách cô  dám dứt khoát từ chức để  theo   đủ cho thấy cô  là  ưa mạo hiểm và  ngại thử thách.
Sân  1  trở nên quá chật chội,  còn phù hợp để mở rộng quy mô kinh doanh nữa. Vì , Lâm Hiểu Thuần liền mua thêm hai căn nhà sân vườn nữa, cả hai đều mang đậm phong cách cổ kính, trang nhã.
Sân  1 giờ đây chỉ dành riêng cho Lưu Chí Mãn khám chữa bệnh. Cô tuyển thêm vài học trò   nghiệp trường trung cấp y để phụ giúp . Cứ thế, một “vị vua bạc” như Lưu Chí Mãn dẫn dắt cả một đội “đồng thau”.  Lâm Hiểu Thuần   tin tưởng  khả năng của , và cô   sẽ  bao giờ  sư phụ  thất vọng.
Thẩm Lan và Thẩm Phương cùng phụ trách mảng thẩm mỹ, nhưng lĩnh vực   rộng nên hai chị em chia  quản lý các ca  việc.
Lâm Hiểu Thuần  tuyển thêm một nhóm nhân viên mới, tự tay cầm tay chỉ việc đào tạo họ. Cô giao cho Phùng Hỉ dẫn dắt đội ngũ , chính thức thành lập “Trung tâm Phục hồi  sinh Xuân Hiểu” đầu tiên tại huyện Trường Thắng.
Con đường kinh doanh mỹ phẩm cũng  hề  bỏ bê. Dù Trịnh Ngọc Quyên  còn ở đây, nhưng các mối quan hệ của cô ở huyện Trường Thắng vẫn  vững chắc. Nhờ  mấy  cô giúp đỡ, nguồn tiêu thụ thậm chí còn  hơn . Với chức năng “ chép vô hạn” của “Trung Y Quán”, Lâm Hiểu Thuần  sợ lỗ vốn.
Ba thiên thần nhỏ cùng với Thẩm Mạn Mạn và Thẩm Tử Siêu nghiễm nhiên trở thành những khách hàng  thiết của “Trung tâm Phục hồi  sinh Xuân Hiểu”. Lâm Hiểu Thuần    lỡ dở thời gian của mấy  cô, mà lũ trẻ ở trung tâm thì vui như cá gặp nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-khong-gian-y-quan-ve-nam-1970/chuong-369.html.]
Cùng lúc đó, Thẩm Việt cũng  trở  đơn vị.   ,  trở về để  thủ tục xuất ngũ chính thức. Anh  đành lòng  Lâm Hiểu Thuần một  gồng gánh cả gia đình. Hơn nữa,  nhận    năng khiếu kinh doanh và   lãng phí tài năng đó. Lâm Hiểu Thuần  sự nghiệp của cô,  cũng   sự nghiệp của riêng . Chỉ dựa  một tiệm bún nhỏ thì  thể  định lâu dài.
Năm 1980  trôi qua  một nửa, ngày càng  nhiều  bắt đầu buôn bán nhỏ lẻ. Chính sách đang mở  cơ hội cho một bộ phận  dân  giàu , và  quyết tâm trở thành một trong những  tiên phong đó.
Nghe theo gợi ý của vợ,  nhập về hai mươi thùng bia từ nhà máy ở huyện bên.  phần lớn   đều  mặn mà với thức uống , cộng thêm mùa hè cũng sắp qua,  bia   nguy cơ ế chỏng chơ.
Ý tưởng là do Lâm Hiểu Thuần đề xuất, nên cô cũng  lo lắng. Có lẽ cô  đánh giá quá cao sự yêu thích của  dân thời  đối với bia, hoặc cũng  thể vì đây là thức uống quá mới lạ,     thưởng thức.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Thẩm Việt,  thấy vị bia thế nào?”
Thẩm Việt thành thật : “Cũng  khó uống, chỉ là  cứ thấy thiếu thiếu cái gì đó, uống  đủ .”
“Đá lạnh?” Lâm Hiểu Thuần buột miệng hỏi dò.
Thẩm Việt suy nghĩ một lúc  gật đầu: “ ! Phải mà  đá lạnh uống cùng thì sảng khoái  mấy. Vụ thu hoạch mùa thu sắp tới , nếu   thể cho   uống bia ướp lạnh, chắc chắn sẽ bán  chạy.”
Vấn đề mấu chốt bây giờ là đá lạnh. Giữa trời  thì tìm   đá?
Lâm Hiểu Thuần nhướn mày tinh nghịch: “Anh  thể kiếm  diêm tiêu ?”
“Diêm tiêu?” Thẩm Việt ngạc nhiên hỏi . “Thứ đó thì  kiếm , nhưng nó  thể  thế đá lạnh.”
Lâm Hiểu Thuần  tinh nghịch: “Không  thế , nhưng diêm tiêu  thể tạo  đá lạnh mà!”
Thẩm Việt ngẩn .
Nhờ sự dẫn dắt của Lâm Hiểu Thuần, Thẩm Việt  thành công bán hết  bia, kiếm  hũ vàng đầu tiên trong sự nghiệp kinh doanh của   năm 1980. Chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi,   trở thành nhà phân phối bia lớn nhất huyện Trường Thắng.
Hai vợ chồng mỗi  một việc, bận rộn với sự nghiệp riêng, thấm thoắt  đến ngày ba thiên thần nhỏ tròn trăm ngày tuổi. Vì lúc mới sinh ba đứa bé quá nhỏ, nên khi đầy tháng gia đình cũng  tổ chức tiệc.
Tròn trăm ngày tuổi, ba thiên thần nhỏ  lớn phổng lên,  đổi   so với lúc mới sinh, trông hệt như những em bé trắng trẻo, bụ bẫm mà Lâm Hiểu Thuần vẫn hằng ao ước.