Sáng hôm , Lâm Hiểu Thuần  giục Thẩm Việt  chợ mua thịt, còn dặn kỹ  chọn loại ba phần mỡ bảy phần nạc. Dù  cũng là đông chí, Thẩm Việt cũng  nghĩ nhiều. Anh mua đúng ba cân thịt theo lời vợ dặn,  mua thêm một con cá, hai cân sườn. Ngoài ,  còn tự ý mua thêm một cân thịt bò sốt tương và một con gà luộc sẵn.
Mặc dù bây giờ   là    phận,  địa vị, nhưng vẫn luôn tâm niệm  giữ  khiêm tốn,   kiêu ngạo, vì   vẫn giữ những thói quen giản dị như thuở ban đầu.
Lúc  đạp xe về đến nhà,  thấy một chiếc xe jeep quân đội đỗ ngay  cổng.
Anh  ngay là Tần Kiến Thiết  đưa Thẩm Mạn Mạn và Thẩm Tử Siêu về. Anh vội vàng dựng vội chiếc xe đạp, gần như là chạy  nhà.
 Ba ơi! 
 Ba ơi! 
Thẩm Mạn Mạn và Thẩm Tử Siêu cùng lao  vòng tay Thẩm Việt. Nếu   hai tay đang xách đầy thịt, chắc chắn   vui sướng nhấc bổng cả hai đứa lên trời .
Thẩm Mạn Mạn bây giờ   còn là cô bé con ngày nào, mà   dáng một thiếu nữ xinh xắn với chiếc nơ đỏ cài tóc. Thẩm Tử Siêu cũng cao lớn hơn nhiều,   đến ngang hông của Thẩm Việt.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Ba đứa sinh ba, trông cũng trạc tuổi Thẩm Mạn Mạn và Thẩm Tử Siêu lúc Lâm Hiểu Thuần mới xuyên  đến đây ba năm , đều  ba tuổi rưỡi.
Đại Bảo, Nhị Bảo, Tam Bảo tíu tít vây quanh  chị, miệng  ngừng gọi  Anh ơi ,  Chị ơi . Thẩm Mạn Mạn và Thẩm Tử Siêu cũng  hiểu chuyện, lấy hết đồ ăn vặt mà  Tần Kiến Thiết mua cho  chia cho các em.
Chú chó  Bính Tịch Tịch  cũng vẫy đuôi mừng rỡ, quấn quýt bên chân hai cô  chủ nhỏ. Đã lâu lắm  nó  gặp chúng, nó nhớ chúng vô cùng.
Lâm Hiểu Thuần  kìm , vành mắt hoe đỏ. Chị  sang  với Tần Kiến Thiết:  Cảm ơn ,   dạy dỗ hai đứa  . 
Tần Kiến Thiết trông phơi phới hẳn , còn trẻ trung hơn cả ba năm :  Người một nhà cả, khách sáo  gì. Có hai đứa nhóc  ở cùng,  còn vui hơn nhiều  chứ, chúng nó là cây hài của  đấy, ha ha ha ha. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-khong-gian-y-quan-ve-nam-1970/chuong-382.html.]
Thẩm Việt cũng vội vàng bước tới chào hỏi:  Cậu, lát nữa cháu  mời  vài ly mới . 
 Ừ.  Tần Kiến Thiết gật đầu,  Cậu dạo  biểu hiện cũng  tệ. 
Cuối cùng cũng  Tần Kiến Thiết công nhận, Thẩm Việt suýt nữa thì cảm động đến rơi nước mắt. Ai ngờ, Tần Kiến Thiết  bồi thêm một câu:  Cứ thế mà phát huy. Phụ vợ  chợ nấu cơm, chăm sóc bọn trẻ cho . Còn chuyện kiếm tiền cứ coi như việc phụ thôi. 
Nụ   mặt Thẩm Việt cứng đờ.  Vâng ạ,  là bề ,  là  một,  quyết hết. 
Tiểu Ngô  bên cạnh  trộm. Trong mắt thủ trưởng, Lâm Hiểu Thuần và mấy đứa nhỏ vĩnh viễn là ưu tiên hàng đầu, những thứ khác đều là thứ yếu.
Thẩm Việt liếc Tiểu Ngô một cái đầy ẩn ý:  Vào bếp với  nào. Muốn cưới em gái  mà   nấu cơm là    nhé. 
Tiểu Ngô  dám phản bác.
Chi nhánh viện sản của Lâm Hiểu Thuần  mở tới tận thủ đô, và Thẩm Phương chính là  đầu tiên  cử  đó để chỉ đạo kỹ thuật. Cậu vẫn luôn mong Thẩm Việt sớm gật đầu để  và Thẩm Phương  thể sớm ngày về chung một nhà. Nhìn gia đình năm đứa trẻ líu ríu của họ mà  ngưỡng mộ c.h.ế.t  !
Ở nhà Lâm Hiểu Thuần, đàn ông  bếp  trở thành một truyền thống  .
Trong bữa ăn, Lâm Hiểu Thuần  với Tần Kiến Thiết:  Cậu , cũng sắp Tết ,  là  và bọn trẻ ở  đây ăn Tết luôn , đừng về vội. 
Tần Kiến Thiết suy nghĩ một lát  :  Được, chúng  ăn Tết xong sẽ . 
Tiểu Ngô  Tần Kiến Thiết, khẽ  hiệu.
Tần Kiến Thiết nhướng mày,  sang Thẩm Việt:  Thẩm Việt , chúng  chọn ngày về quê , bàn chuyện cưới xin cho Tiểu Ngô và Thẩm Phương . Hai đứa nó cũng  còn nhỏ nữa,  đến lúc nên kết hôn .