Ta Mang Không Gian Y Quán Về Năm 1970 - Chương 396

Cập nhật lúc: 2025-09-05 12:16:17
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Hiểu Thuần liếc xéo : Còn tại .

Thẩm Việt càng thêm oan ức: Anh gì chứ?

Cái mặt của quá mức phô trương đấy. Lâm Hiểu Thuần thèm che giấu cơn ghen của .

Thẩm Việt tỏ vẻ vô tội: Anh vẫn là của đây thôi mà, thành phô trương? Vả , câu nào , đến một tiếng động còn chẳng dám tạo .

Lâm Hiểu Thuần đăm chiêu: Có lẽ đây em xem nhẹ . Những lúc em ở bên, cũng ong bướm vây quanh ?

Thái dương Thẩm Việt giật thon thót. Anh lập tức dậy, bước nhanh đến bên cạnh Lâm Hiểu Thuần: Bà xã, thề! Trừ em , tất cả phụ nữ khác trong mắt đều giới tính. Nói thật là cũng vài khách hàng và cấp đưa phụ nữ đến, nhưng từ chối hết, đến mặt mũi họ còn chẳng buồn .

Ồ? Lâm Hiểu Thuần đầu tiên thẳng vấn đề . Vậy cô ứng viên hôm nay cứ chằm chằm, em loại cô là đúng sai?

! Vô cùng đúng! Phải loại ngay lập tức! Thẩm Việt quả quyết, tỏ rõ lập trường rằng còn chẳng thèm để ý xem cô ứng viên trông như thế nào. Đời ngắn ngủi, hà cớ gì tuyển một ưa cho ngứa mắt chứ.

Lâm Hiểu Thuần chống cằm, vẻ mặt giãn .

Không thể phủ nhận, những lời của Thẩm Việt, lòng cô quả thực dễ chịu hơn nhiều. Từ khi xuyên sách đến nay, chuyện của cô đều thuận buồm xuôi gió, tính tình cũng vì thế mà phần tùy hứng hơn. Mọi xung quanh đều chiều theo ý cô, khiến cô suýt quên mất rằng vẫn còn đó những kẻ thích ngược .

Việc hôm nay chỉ là một góc nhỏ phơi bày, loại một ứng viên cũng chỉ là chữa phần ngọn. Điều quan trọng nhất vẫn ở Thẩm Việt. Anh như một với cô, đó mới là mấu chốt.

Nghĩ đến đây, giọng cô dịu , một câu đầu cuối: Anh chừng mực là , chống đỡ cám dỗ đấy.

Đàn ông trẻ tuổi tài cao, sự nghiệp thành công như Thẩm Việt chính là thỏi nam châm thu hút các cô gái trẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-khong-gian-y-quan-ve-nam-1970/chuong-396.html.]

Thẩm Việt trịnh trọng gật đầu, ghé tai cô thì thầm: Ngốc ạ, em là đủ . Em chính là tiểu yêu tinh khiến ngày đêm vướng bận. À mà tối nay… chúng thử tư thế mới nhé?

...

Lâm Hiểu Thuần cạn lời. là bản tính đàn ông, lúc nào cũng thể nghĩ đến chuyện giường chiếu.

Cô trả lời qua loa: Tối . Còn ba ứng viên nữa, để em phỏng vấn xong .

Thẩm Việt gật đầu, hỏi: Vậy cần ngoài ?

Không cần.

Lâm Hiểu Thuần rõ, vấn đề vốn ở việc mặt .

Những ứng viên tiếp theo tuy cũng liếc Thẩm Việt, nhưng ai trắng trợn và táo bạo như loại lúc . Vì , dù họ một vài khuyết điểm nhỏ, tính cách cũng .

Cuối cùng, cô tuyển sáu , bộ đều giao cho Phùng Hỉ để bồi dưỡng thành quản lý chi nhánh . Không chỉ ở huyện Trường Thắng, các huyện thị lân cận cũng sắp mở chi nhánh. Nguồn khách hàng ở thành phố Bắc định. Trên con đường mở rộng thị trường , trợ thủ đắc lực nhất của Lâm Hiểu Thuần chính là La Yến, một còn là mới. La Yến theo cô ba năm, việc chừng mực, xử sự quyết đoán, và quan trọng nhất là vô cùng trung thành.

Phỏng vấn xong hơn năm giờ chiều, trung tâm cũng sắp đến giờ tan .

Điềm báo đổ m.á.u của Nhị Bảo vẫn xảy . Lâm Hiểu Thuần thầm nghĩ, lẽ là vì Thẩm Việt và ba con trai cùng chú chó Bính Tịch Tịch ở đây, dương khí thịnh, giúp cô chặn tai ương.

Nhị Bảo chau mày, dự cảm chẳng lành trong lòng bé ngày một mãnh liệt. Cậu bé kìm , chạy đến ôm chân : Mẹ ơi, con sợ. Con vẫn thấy khắp là máu.

Suỵt. Lâm Hiểu Thuần vội quanh, thấy Thẩm Việt nhà vệ sinh. Cô dịu dàng an ủi con trai: Không Nhị Bảo, các con ở đây, sẽ cả.

Lời còn dứt, cô ứng viên loại lúc chiều cầm một con d.a.o gọt hoa quả xông thẳng về phía cô, miệng gào lên: Tao g.i.ế.c mày, con mụ độc ác!

Loading...