Ta Mang Không Gian Y Quán Về Năm 1970 - Chương 415

Cập nhật lúc: 2025-09-05 12:18:05
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng thì thôi, mở miệng, cơn tức của Chu Tiểu Hồng bùng lên ngùn ngụt. Một lúc , ả cắn răng : đồng ý cắt bỏ lá lách, nhưng cần động thủ, bác sĩ chuyên nghiệp!

Tiểu Lư cũng vội hùa theo: , tìm bác sĩ chuyên nghiệp ạ, thật sự xuống tay .

Thật Đàm Lão Thất cũng đang nghĩ, nếu bây giờ Chu Tiểu Hồng ngoan ngoãn nhận tội thì thể tránh việc cắt bỏ lá lách. cứ cố chấp tranh hơn thua.

Thôi , cứ thích đ.â.m đầu chỗ chết, cản cũng ! Ông sang với bên cạnh: Gọi điện cho bác sĩ Chu . “

“Nửa giờ , một vị bác sĩ xách theo hộp dụng cụ phẫu thuật chuyên dụng mặt tại Cục Công an.

Vừa trông thấy quen cũ, đôi mắt Chu Tiểu Hồng liền sáng rực lên.

Lâm Hiểu Thuần cũng đưa mắt về phía vị bác sĩ nọ.

Hóa , vị bác sĩ ai xa lạ, mà chính là Chu Vân Na – chị họ của Tô Nhược Tuyết.

Thế giới thật đúng là nhỏ bé, một vòng lớn thế nào cũng sẽ gặp .

Chu Vân Na cũng nhận Lâm Hiểu Thuần, nhưng chỉ lạnh lùng lướt qua, vờ như quen . Lâm Hiểu Thuần cũng lịch sự đáp , coi Chu Vân Na như một xa lạ.

Ba bốn năm gặp, Chu Vân Na trông chững chạc, điềm tĩnh hơn nhiều. Khí chất toát từ cô cũng gì đó khác xưa, khiến dè chừng.

Chu Vân Na lướt qua Lâm Hiểu Thuần, thẳng đến chỗ Đội trưởng Đàm, cất giọng chuyên nghiệp: “Ca phẫu thuật gì mà thể thực hiện ở bệnh viện, phiền đến tận cục thế ?”

Đội trưởng Đàm thấy Chu Vân Na, vẻ mặt cứng rắn cũng bất giác dịu vài phần: “Không chuyện gì to tát, cô chỉ cần lấy lá lách của cô Chu Tiểu Hồng đây để chúng vật chứng là .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-khong-gian-y-quan-ve-nam-1970/chuong-415.html.]

Chu Vân Na nhiều lời vô nghĩa: “Đưa phòng phẫu thuật , sắp xếp cho một trợ thủ.”

Đội trưởng Đàm chỉ thanh niên bên cạnh Tiểu Lư: “Tiểu Hoàng, .”

Bác sĩ và trợ thủ đều sẵn sàng, Đội trưởng Đàm bèn cất cao giọng hỏi: “Bây giờ để hai vị tiến hành phẫu thuật, ai dị nghị gì chứ?”

“Không .”

Tất cả đều im lặng đồng tình, Lâm Hiểu Thuần tạm thời cũng lý do gì để lên tiếng phản đối.

Cánh cửa phòng phẫu thuật “loảng xoảng” một tiếng đóng sập .

Một dự cảm bất an mơ hồ len lỏi trong lòng Lâm Hiểu Thuần. Chu Vân Na xưa nay vốn ưa gì cô, còn là chị họ của Tô Nhược Tuyết. Nếu Chu Tiểu Hồng giở trò lân la , thì hậu quả thật khó lường… Khả năng Chu Tiểu Hồng gần như bằng , Lâm Hiểu Thuần thầm vạch đủ đối sách trong đầu, nhưng nghĩ tới nghĩ lui vẫn cách nào vẹn .

Thời gian chầm chậm trôi qua. Nửa tiếng , cánh cửa phòng phẫu thuật cuối cùng cũng mở . Trái tim của tất cả mặt tại đó đều thắt vì hồi hộp. Dù thì chuyện dùng lá lách của một sống vật chứng cũng là việc xưa nay từng .

Lúc Chu Vân Na bước , đôi tay cô rửa sạch sẽ. Theo là Tiểu Hoàng, tay xách một chiếc túi y tế, bên trong hiển nhiên là lá lách còn vương ấm, lấy từ cơ thể Chu Tiểu Hồng.

Đám đồng bọn của Chu Tiểu Hồng lập tức nháo nhào, hoảng hốt hỏi dồn: “Chu Tiểu Hồng ? Cô ?”

Chu Vân Na thong thả chỉnh tay áo, lạnh nhạt đáp: “Người , đang đẩy ngoài.”

Chu Tiểu Hồng chỉ gây tê cục bộ, nên khi đẩy , ý thức vẫn còn tỉnh táo.

“Lá lách lấy , Lâm Hiểu Thuần, mày đừng hòng chối tội, tao nhất định cho mày tù!” Giọng Chu Tiểu Hồng yếu ớt nhưng đầy căm hận. Lần là đau thật, hề giả vờ.

Để đối phó với Lâm Hiểu Thuần, Chu Tiểu Hồng trả một cái giá đắt là lá lách của chính . Ả tin như mà vẫn hạ gục cô. Trước khi phòng phẫu thuật, nhân lúc nhân viên Cục Công an ở đó, Chu Tiểu Hồng cố tình ám chỉ cho Chu Vân Na Lâm Hiểu Thuần là kẻ thù của Tô Nhược Tuyết. Là chị họ của Tô Nhược Tuyết, Chu Vân Na chắc chắn sẽ về phía nào. Hơn nữa, chính Tô Nhược Tuyết cũng từng kể rằng giữa Chu Vân Na và Lâm Hiểu Thuần tư thù.

Loading...