Cô ghé sát tai, thì thầm:  Hiểu Thuần,     mặc cả tiếp ? 
Lâm Hiểu Thuần  rạng rỡ:  Chưa cần , lát nữa bà  sẽ tự tìm đến  thôi. 
Tô Tuyết Hàm:  … 
Hắc Nha:  … 
Có thể ?
Cả hai  đều cảm thấy chuyện  khó  khả năng xảy .
Chưa  đến việc bà chủ  chịu giảm giá nữa  , bà  còn   Lâm Hiểu Thuần là ai thì tìm bằng cách nào?
Cô lấy sự tự tin đó từ   ?
Lâm Hiểu Thuần chỉ  đầy bí ẩn, thấy , Tô Tuyết Hàm và Hắc Nha cũng  hỏi thêm gì nữa.
Vừa về đến nhà, việc đầu tiên Lâm Hiểu Thuần  là cho   điều tra về cửa hàng và bà chủ đó.
Thẩm Việt  đào tạo một đội ngũ chuyên thu thập tình báo,  thể điều tra bất cứ chuyện gì  cần. Lâm Hiểu Thuần mượn  của , đương nhiên là .
Thẩm Việt khó hiểu hỏi:  Sao đột nhiên em   điều tra cô ? 
Lâm Hiểu Thuần lườm  một cái:  Xót ? 
Thẩm Việt lập tức nghiêm mặt:  Sao  thể chứ,  chỉ  hiểu tại  em  điều tra cô  thôi. 
Lâm Hiểu Thuần phồng má:  Đương nhiên là vì em thấy cô  đáng nghi. 
Thẩm Việt ngẫm nghĩ  :  Em    mới để ý,  cũng thấy cô   giống một . Tuy khuôn mặt khác , nhưng cảm giác đáng ghét thì y hệt. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-khong-gian-y-quan-ve-nam-1970/chuong-439.html.]
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Lâm Hiểu Thuần hỏi :  Vậy   xem,  nên điều tra ? 
Thẩm Việt gật đầu chắc nịch:  Nên. 
Lâm Hiểu Thuần:  …
Thẩm Việt đột nhiên ấp úng:  Thật   giấu gì em,  đây vì  hợp tác với cha nuôi của cô  nên   cho  điều tra .  hồ sơ của cô  chỉ  thông tin từ  năm 21 tuổi, ngoài    gì khác. 
Lâm Hiểu Thuần liếc xéo Thẩm Việt:  Vậy     sớm, cứ  đợi em hỏi mới chịu . 
 Vợ yêu bớt giận, chẳng   sợ em hiểu lầm !  Thẩm Việt cẩn thận lựa lời,  Với , ngoài việc  tên cô  là Anne  thì chẳng tra  gì cả, thật sự   nên  với em thế nào. 
Lâm Hiểu Thuần vốn chẳng hề tức giận, nhưng thấy Thẩm Việt cứ dè dặt cẩn trọng như , cô   chút  vui.
 Anh  cần  hạ  như thế, em   cọp . 
Cô    nhạy cảm và đỏng đảnh đến thế, Thẩm Việt việc gì  lúc nào cũng rón rén như !
Thẩm Việt  sững :  Có ,   thấy . 
 Có chứ. Anh đừng dùng suy nghĩ của  để áp đặt lên em. Những chuyện liên quan đến gia đình ,  đều  bàn bạc với em.  Lâm Hiểu Thuần nghiêm túc ,  Công việc của   phiền muộn gì cũng   với em, tâm trạng   cũng giấu em, dù vui  buồn thì  mặt em  lúc nào cũng tỏ  vui vẻ. 
Càng nghĩ, Lâm Hiểu Thuần càng cảm thấy Thẩm Việt  âm thầm gánh vác quá nhiều. Cô  tiếp:  Em cũng   quan tâm đến ba,  cả và hai đứa cháu. Em    thể hiểu . Anh  cần  nhân danh em để đối  với họ,  họ cảm thấy mang ơn em. Anh   với họ, em sẽ  ngăn cản. Họ là  nhà của ,  quan tâm là chuyện bình thường, nếu   quan tâm em mới thấy  vấn đề. 
Anh  thấy mệt, chứ cô  thôi  thấy mệt   .
Vốn dĩ chỉ là chuyện điều tra một  phụ nữ  mấy quan trọng,  bất ngờ trở thành  đầu tiên Lâm Hiểu Thuần thẳng thắn bày tỏ suy nghĩ của  với Thẩm Việt.
Chồng ngoan ngoãn  lời thì  , nhưng nếu cứ tiếp tục thế , cô lo rằng lâu dần tình cảm của cả hai sẽ nảy sinh vấn đề. Cô  thể thấy  sự hy sinh của , và cô hy vọng những lúc  mệt mỏi,  tâm sự,   thể chia sẻ cùng cô.
Đây   là một phút bốc đồng gây sự vô cớ, mà cô  sớm cảm thấy tình cảm giữa  và Thẩm Việt đang  chút lệch lạc.
Thẩm Việt siết chặt Lâm Hiểu Thuần  lòng, dịu dàng :  Ngốc ạ,  cẩn thận dè dặt như  cũng chỉ vì quá để tâm đến em,  nỡ để em chịu ấm ức, cũng   những phiền não của    em  bận lòng theo. Còn chuyện  nhân danh em để lo cho ba,  cả và hai đứa nhỏ là  họ ghi nhớ sự   của em. Mẹ của Kim Sơn, Bạc Sơn từng hại chúng    tù, khó mà    liệu   bọn trẻ   kẻ  lợi dụng  . Cho nên  chỉ đang phòng hờ bất trắc mà thôi. Chúng  là vợ chồng, là một thể thống nhất, để em gánh thêm chút danh tiếng   thì  gì   chứ.