Lại gặp chị , Thu tỷ.  Lâm Hiểu Thuần nâng ly rượu,  đến bên cạnh Lý Cuối Mùa Thu.
Lý Cuối Mùa Thu tỏ   bình tĩnh:  Không ngờ  kết hôn với chú Tần  là cô . 
  là cô  đấy ạ. Sau  cô  sẽ là mợ út của em.  Lúc  Lâm Hiểu Thuần chỉ giới thiệu qua loa, nên Lý Cuối Mùa Thu   nhiều về Tô Tuyết Hàm, càng   cô  kết hôn với Tần Kiến Thiết.
 Thật .  Lý Cuối Mùa Thu  nhạt.
Lâm Hiểu Thuần  vài câu xã giao    tiếp đãi những  khác. Khách sạn vô cùng náo nhiệt.
Gương mặt ửng hồng của Tô Tuyết Hàm tràn ngập hạnh phúc, niềm vui   thể nào che giấu. Ngày hôm nay đối với cô giống như một sự tái sinh, một bước ngoặt để hướng đến cuộc sống mới. Mọi khao khát của cô cuối cùng   còn là giấc mơ. Nghĩ đến đây, cô chủ động nắm lấy bàn tay to lớn của Tần Kiến Thiết.
Nào ngờ, cô  nắm lấy tay  thì sững  khi thấy cha   đột ngột xuất hiện ở cửa khách sạn.
Sắc mặt Tô Tuyết Hàm lập tức tái .
Tần Kiến Thiết cảm nhận  sự khác thường của vợ,  cũng  về phía cửa. Anh  quen  cha  Tô Tuyết Hàm, nhưng khi  thấy khuôn mặt giống cô như tạc,  lập tức đoán   vài phần.
Không đợi những  khác kịp phản ứng, giọng  chanh chua của bà Tô  vang lên:  Hay lắm! Con gái  kết hôn mà  để  khác báo cho chúng  .  là chúng   nuôi  một đứa con gái  quá mà! “
“Mọi ánh mắt trong sảnh tiệc đều đổ dồn về phía cửa, nơi  xuất hiện hai vị khách  mời.
Lâm Hiểu Thuần khẽ nheo mắt, ghé  tai Thẩm Việt thì thầm:  Bọn họ đến đây chắc chắn   ý . Chúng   nhanh chân lên, đừng để họ phá hỏng hôn lễ của Tuyết Hàm và chú. 
Thẩm Việt  ừm  một tiếng, lòng  hiểu rõ.
Nói ,  và Lâm Hiểu Thuần lập tức tiến lên đón đầu. Nhanh như chớp, một cây ngân châm trong tay Lâm Hiểu Thuần  ghim thẳng  gáy bà Tô. Động tác của cô nhanh đến mức Thẩm Việt còn  kịp  rõ, huống hồ là nạn nhân.
Các vị khách còn  kịp hiểu chuyện gì đang xảy  thì bà Tô  cứng họng,  thể thốt  lời nào.
Lâm Hiểu Thuần mỉm , cất giọng  cho bà :  Xin   , hai vị đây  nhầm tiệc thôi ạ. Mọi  cứ tiếp tục dùng bữa tự nhiên nhé! 
Cùng lúc đó, Thẩm Việt cũng  ghì chặt lấy ông Tô. Cả hai nhanh chóng đẩy cặp vợ chồng già  ngoài.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-khong-gian-y-quan-ve-nam-1970/chuong-473.html.]
Ông Tô  định la lối, Thẩm Việt  ghé sát  tai, hạ giọng đe dọa:  Ông mà dám hé răng nửa lời,  đảm bảo cả đời  ông cũng đừng hòng   nữa. 
Nhìn  vợ chỉ  trợn mắt mà  thể  năng, ông Tô sợ hãi, vội vàng lắp bắp với  :  Đi nhầm chỗ, chúng  nhận nhầm . 
Hắc Nha lập tức xuất hiện ngay  lưng Lâm Hiểu Thuần, cùng cô và Thẩm Việt áp giải hai ông bà  khỏi khách sạn.
Trong sảnh tiệc,   chẳng hiểu đầu cua tai nheo  , chỉ thấy Tiểu Ngô  tươi   tới mời mọc:  Mọi  cứ ăn uống tự nhiên  ạ. 
Các vị khách ngơ ngác  , cảm thấy  gì đó khó hiểu.  vì hai   cũng chẳng   câu gì, vẻ mặt kỳ quặc của họ    hiểu lầm là do  hổ nên cũng  ai để tâm nữa. Không khí náo nhiệt nhanh chóng trở  như cũ.
Tô Tuyết Hàm lúc  mới thở phào nhẹ nhõm.
Tần Kiến Thiết cũng ,  siết c.h.ặ.t t.a.y cô, dịu dàng trấn an:  Không  ,   ở đây. 
Nhờ  Lâm Hiểu Thuần và Thẩm Việt  tay, hôn lễ  diễn  suôn sẻ cho đến tận lúc kết thúc mà  gặp  bất cứ rắc rối nào.
Thế nhưng, hôn lễ qua    nghĩa là  chuyện  chấm dứt.
Cặp vợ chồng nhà họ Tô   đưa thẳng đến nhà riêng của Tần Kiến Thiết.
##
Đối diện với cặp cha  từng một lòng  dồn   chỗ chết, Tô Tuyết Hàm lạnh lùng cất tiếng:  Các  tới đây  gì? 
Bà Tô chỉ  cổ họng , ú ớ  thành lời.
Lâm Hiểu Thuần còn  tra hỏi xem ai   giật dây, bèn nhanh chóng giải huyệt cho bà .
Vừa  thả , bà Tô  chồm lên chửi rủa:  Con tiện nhân , mày dám ám toán tao ! Tao đánh c.h.ế.t mày! 
 Chát! 
Lâm Hiểu Thuần vung tay tát thẳng  mặt bà  một cái bỏng rát.  Ám toán bà còn là nhẹ đấy. Nói! Rốt cuộc là ai bảo các  tới đây? 
Bà Tô ôm má, gân cổ cãi:  Chẳng ai bảo cả. Con gái ruột của bọn tao lấy chồng mà bọn tao  hề   một tin nào. Có  mày  xúi giục con Tuyết Hàm nhà tao ?