Trong đầu cô nảy  một ý nghĩ còn  rõ ràng, đó là Cố Vũ và Lâm Thế Xương thực   phá sản ở phương Nam, bây giờ đến đây là để nhòm ngó gia sản của cô.
 tại  hai cha con đó  cứ một mực  cô cùng họ về phương Nam?
Nếu thực sự  phá sản, đưa cô về phương Nam cũng chẳng giải quyết  vấn đề gì.
Chẳng lẽ định bắt cóc?
Ngay  đó, cô  gạt bỏ ý nghĩ phi thực tế .
Lâm Huệ Huệ gật đầu:  Không sai . Chỉ là chuyện ba con cưới  khác ở phương Nam thật sự tình cảm  thể tha thứ. Ông   nhà họ Cố cứu sống   mất trí nhớ, nên mới ở rể nhà họ Cố. Không  ông  cố tình bỏ mặc hai  con con . Nếu ông  nhớ  sớm hơn, chắc chắn  đến tìm con . 
Đối với Lâm Huệ Huệ,   cả  của bà là một  hiền lành, ôn hòa, nếu   gặp biến cố thì tuyệt đối  trở thành kẻ bỏ vợ bỏ con.
Thấy dáng vẻ lạnh nhạt của Lâm Hiểu Thuần, bà đoán chắc cô bé đang giận  cha bao nhiêu năm qua  hề đến tìm .
Chắc chắn là , nếu  con bé  tự   gặp cha .
Lâm Hiểu Thuần chỉ khẽ nhếch môi ,  đáp lời.
Lâm Huệ Huệ  tiếp tục:  Hiểu Thuần , cô và ba con  bàn , sẽ đón cả cô cả, cô hai, cô ba, cô tư của con lên thủ đô. Cả nhà chúng  sẽ sum họp. Bao nhiêu năm  gặp, cũng nên đoàn tụ một  cho trọn vẹn. 
Lâm Hiểu Thuần hỏi vặn :  Thế ,  ông    sẽ về quê xem thử ? 
Lâm Huệ Huệ cứng họng, Lâm Thế Xương đúng là  hề nhắc đến. Bà vội giải thích hộ:  Quê nhà  còn gì , về đó cũng chỉ thêm đau lòng. 
Lâm Hiểu Thuần   là nguyên chủ, tình  phai nhạt sẽ  khiến lòng cô gợn sóng.
Thế nhưng nỗi bi thương trào dâng từ tận xương tủy khiến cô  kìm  mà  lạnh.
Đứng ngoài cửa   cuộc  chuyện, Thẩm Việt cũng  khỏi thấy xót xa  cho  của Lâm Hiểu Thuần.
Lâm Hiểu Thuần mặt  biểu cảm, :  Quê nhà    còn gì? Còn  mộ của   mà! 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-khong-gian-y-quan-ve-nam-1970/chuong-492.html.]
Nếu đúng như lời họ ,  khi   Lâm Thế Xương và vợ tình cảm mặn nồng,  tại  đến cả ý định về quê thắp cho vợ một nén nhang cũng  ?
Phải  rằng,  của nguyên chủ chính là vì  tin Lâm Thế Xương tử trận mà uất ức qua đời.
Hơn hai mươi năm  gặp, tình vợ chồng nhạt phai đến thế !
Dù   nguyên chủ, nhưng cô đang sống trong  xác , còn  mỗi năm đến ngày giỗ của  đều  viếng mộ.
Nói đến ngày giỗ của  nguyên chủ cũng sắp tới . Lâm Thế Xương  tìm  cô, chắc chắn cũng  thể  ngóng  ngày giỗ của  vợ quá cố.
Vậy mà một lời cũng  nhắc tới, rốt cuộc là  ý gì?
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Lâm Huệ Huệ  hỏi đến mức á khẩu  trả lời .
Điểm  đúng là Lâm Thế Xương   sai.
Bà cũng nhớ  chỉ còn mấy ngày nữa là đến ngày giỗ của chị dâu.
Bà  Lâm Hiểu Thuần   đang nhắm  , mà là đang bất bình  cho    khuất của con bé.
Dù , bà vẫn thấy  chút khó xử.
Lâm Hiểu Thuần nhàn nhạt :  Cô út, nếu   mấy  cô mấy năm nay, chắc con   sống  đến ngày hôm nay.  con  hiểu, ba  tìm  chúng  , tại   đích  đến tìm con, mà  ở trong khách sạn sang trọng nhất thủ đô, chờ con đến tìm ông ? Ông   coi con là con gái ,  tự cho  là đế vương cao tại thượng,  chờ chúng con đến bái kiến? 
Lâm Huệ Huệ cũng cảm thấy  gì đó  đúng,  Lâm Hiểu Thuần  , bà cuối cùng cũng hiểu .
Tại  Lâm Thế Xương  về quê? Tại    tìm Lâm Hiểu Thuần? Vòng vo một đường lớn như  để  gì?
Đây  giống cách một  cha tìm kiếm con gái nên !
Hơn nữa, trong suốt quá trình  chuyện với Lâm Thế Xương, nếu   bà sốt ruột nhắc đến Lâm Hiểu Thuần, ông  căn bản  hề đả động gì đến con gái .
Thật sự quá khó tin.