Cố Vũ   lia lịa, còn  quên bồi thêm một câu: “Ba mau  tắm rửa ,       thứ gì bẩn thỉu , lỡ lây bệnh thì phiền.”
Lâm Thế Xương   hai chữ “lây bệnh”, lập tức tái mặt, vội vã rời khỏi hiện trường, nhưng  quên ném  một câu độc địa: “Nếu tao mà  lây bệnh, tao nhất định sẽ khiến mày, Triệu Đình Xuyên, sống  bằng chết.”
Lâm Hiểu Thuần đoán chắc Lâm Thế Xương đang cuống cuồng về  quần áo, tắm rửa. Nhân lúc ông   lướt qua , cô  lặng lẽ rắc lên  ông  một chút “gia vị”. Cô  tỏng bệnh của Triệu Đình Xuyên   bệnh hoa liễu, cũng chẳng lây nhiễm .  Cố Vũ và Lâm Thế Xương thì  .
Cứ để cho họ hoảng sợ chơi. Không chỉ , cô còn  biến cái gọi là “bệnh hoa liễu” của Lâm Thế Xương thành sự thật. Một khi  dính thuốc của cô,  tắm rửa sạch sẽ đến mấy cũng  thể gột  .
“Ha ha ha ha ha!” Triệu Đình Xuyên phá lên  điên dại, “Sợ  chứ gì? Tất cả chúng mày đều sợ tao   ?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Mấy gã vệ sĩ đang giữ  cũng hoảng hốt buông tay, sợ   lây bệnh nên vội vàng chạy  rửa tay.
Thẩm Việt cũng  Triệu Đình Xuyên ôm chân, túm tay,   nổi hết cả da gà. Anh  sang chất vấn Cố Vũ: “Đê tiện. Cố Vũ, đây là cách  thực hiện vụ cá cược ?”
Cố Vũ thản nhiên đút hai tay  túi quần: “Chúng  cũng như  cả thôi. Vụ cá cược  thể xong trong ngày một ngày hai , nhưng   dám gài , thì đừng trách  dùng chiêu bẩn.”
Thẩm Việt thực   hề sợ hãi. Có Lâm Hiểu Thuần ở đây, lòng  vô cùng an tâm. Hơn nữa, nếu thật sự  thể  lây bệnh, vợ    bình tĩnh đến . Dù thế,  vẫn giả vờ hoảng hốt, vội vàng chạy về phòng tắm rửa.
Triệu Đình Xuyên ngừng ,  sang hỏi Cố Vũ: “Cố thiếu, nhiệm vụ của    thành, chuyện   hứa với  thì ?”
Cố Vũ hỏi ngược : “Chuyện gì?”
Vẻ mặt Triệu Đình Xuyên cứng đờ,   thể tin nổi: “Cố thiếu,   thể  lời mà  giữ lời ! Cậu  hứa…”
Cố Vũ lạnh mặt cắt ngang: “  từng hứa hẹn điều gì cả.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-khong-gian-y-quan-ve-nam-1970/chuong-562.html.]
Triệu Đình Xuyên vẫn  bỏ cuộc: “Cố thiếu,    sẽ giúp  gây dựng  sự nghiệp,  thể nuốt lời như thế! Người bên cạnh  cũng   thấy. Này,      ,   Cố thiếu  hứa như  ?”
Hắn  sang hỏi Lâm Hiểu Thuần đang giả trai   Cố Vũ. Lâm Hiểu Thuần chỉ đảo mắt một cái đầy khinh bỉ: “ chẳng  thấy gì hết.”
Hỏi cô ư? Thà tự sát còn hơn. Nếu Triệu Đình Xuyên  cô chính là Lâm Hiểu Thuần, chắc chắn  sẽ hối hận đến xanh mặt vì  hỏi câu . Đương nhiên, những chuyện khiến   hối hận   còn nhiều! Cô thực sự  mong chờ đến ngày  xé bỏ lớp ngụy trang ngay  mặt .
Cố Vũ liếc  đồng hồ,  gần mười một giờ.
“ cho  thêm một cơ hội nữa. Mục tiêu của chúng  là một. Lần  nếu thành công,  sẽ đưa thẳng cho  mười vạn.”
Thời hạn kết liễu Thẩm Việt đang ngày một đến gần, Cố Vũ bắt đầu sốt ruột.
Triệu Đình Xuyên sợ Cố Vũ  lật lọng, bèn bắt   một bản cam kết  điểm chỉ.
Sau khi bàn bạc xong kế hoạch, Cố Vũ bảo Lâm Hiểu Thuần  gọi Thẩm Việt.
Lúc , Thẩm Việt  tắm xong, cả  tỏa  mùi xà phòng thơm mát, khoan khoái.
Vì vẫn còn  lạ ở gần đó, Lâm Hiểu Thuần vẫn dùng giọng nam : “Chuẩn  xong ?”
Thẩm Việt gật đầu: “Ừm,  thôi.”
Khi  qua một  sân vắng, Lâm Hiểu Thuần mắt  thẳng về phía , dùng âm lượng chỉ hai   thấy để dặn dò: “Anh đừng lo cho em, hãy tự lo cho bản   .”
“Lại  ngớ ngẩn , em là vợ ,   lo cho em thì lo cho ai,” Thẩm Việt cũng  thẳng, nghiêm túc đáp  bằng giọng thì thầm.
Lâm Hiểu Thuần nghiêm nghị: “Nghiêm túc . Lần  Cố Vũ   lợi dụng Triệu Đình Xuyên,  thể  sẽ  đối mặt với kẻ thù từ hai phía đấy.”