Ta Mang Không Gian Y Quán Về Năm 1970 - Chương 626

Cập nhật lúc: 2025-09-05 12:36:12
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đại Bảo bĩu môi nũng: Mẹ ơi, cho chúng con mà! “

“Mẹ sẽ bếp cho các con một bất ngờ. Cứ chờ , lúc chín sẽ là món gì!

Nói , Lâm Hiểu Thuần liền dắt tay Hổ Nữu bếp.

Chẳng mấy chốc, mùi thơm nức mũi từ trong bếp lan tỏa , quyến rũ năm cái đầu nhỏ tò mò xúm cửa, hít hà ngớt.

Thơm quá mất!

Mấy đứa trẻ ríu rít bàn tán xem lát nữa sẽ ăn mấy bát cơm, nên để dành phần cho ba nhiều một chút .

Mẹ đúng là một kho báu vô tận!

Ngay khi bọn trẻ thèm đến mức sắp chảy cả nước miếng thì món ăn nóng hổi cũng dọn .

Cơm trắng nóng hổi ăn kèm với món thập cẩm xào cay tê hấp dẫn.

Đứa nào đứa nấy ăn đến no căng cả bụng, luôn miệng tấm tắc khen: Mẹ quả nhiên lừa chúng con, ngon tuyệt cú mèo! . Bên trong còn cả mực ống giòn sần sật và tôm tươi ngọt thịt.

lẽ vui nhất chính là Lâm Hiểu Thuần, đầu bếp của bữa ăn.

Cô ăn cũng , chỉ cần thấy các con ăn ngon miệng là cô thấy hạnh phúc .

Lúc Thẩm Việt về đến nhà thì ăn tối ở ngoài xong, khiến bọn trẻ tiếc hùi hụi.

Chúng cố tình để dành cơm cho , ăn .

Chỉ vì phụ lòng con và tay nghề của vợ, Thẩm Việt vẫn xuống và ăn thêm một bát đầy.

Thật lòng mà , Thẩm Việt của hiện tại trông cường tráng hơn nhiều so với Thẩm Việt trong nguyên tác khi Lâm Hiểu Thuần xuyên .

Cường tráng chứ béo phì.

Anh cơ bụng tám múi hẳn hoi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-khong-gian-y-quan-ve-nam-1970/chuong-626.html.]

Vóc dáng của giữ gìn cực kỳ .

Anh thể nỗ lực giữ gìn . Vợ xinh giỏi giang như , sợ chỉ cần lơ là một chút thôi là sẽ chê bai ngay.

Lâm Hiểu Thuần thì nghĩ như . Cô vòng quanh Thẩm Việt hai vòng, săm soi kỹ lưỡng.

Thẩm Việt thấy lạ, bèn hỏi: Sao thế em? Trên gì lạ ?

Lâm Hiểu Thuần chống cằm, vẻ mặt đầy thắc mắc: Lạ thật, cơm nhà cũng tệ, ăn mãi mà chẳng mập lên chút nào ?

Thẩm Việt vòng tay qua, dễ dàng ôm trọn vòng eo thon của cô: Em mập lên ?

Lâm Hiểu Thuần lắc đầu: Cũng hẳn là . Anh xem, mấy ông chồng nhà , cưới vợ xong ai nấy đều eo to, tay tròn, đúng chuẩn ‘béo vì hạnh phúc’. Còn thì xem , vóc dáng , cơ bắp ...

Em thích ? – Gương mặt góc cạnh nam tính của Thẩm Việt ghé sát gần cô.

Lâm Hiểu Thuần vẫn tỉnh bơ, mặt đỏ, tim loạn nhịp, đáp : Bà dì của em , thích ?

Thẩm Việt dùng sức bế thốc cô lên, giọng khàn : Thích.

Vậy thì... tối nay tự ngủ một nhé. – Lâm Hiểu Thuần cố tình phả , thì thầm tai .

Thẩm Việt càng siết chặt vòng eo thon của cô hơn: Nằm mơ . Trêu chọc định chạy ?

Giây tiếp theo, Lâm Hiểu Thuần đặt nhẹ xuống giường.

Cô vội vàng bật dậy: Khoan... khoan , giờ vẫn còn là ban ngày mà.

Thẩm Việt cô trêu chọc đến khô nóng, cảm thấy nếu tìm cách giải tỏa ngay lập tức, sẽ nổ tung mất. Cũng hiểu dạo tinh lực của cứ dồi dào vô tận.

Anh nâng cằm cô lên, giọng đầy mê hoặc: Mặc kệ. Bây giờ chỉ em thôi.

Lâm Hiểu Thuần đúng là tự châm lửa, giờ chỉ thể nước mắt.

Vậy... khóa cửa .

Thẩm Việt ghé sát cô, thì thầm: Yên tâm , khóa từ sớm .

Loading...