Cuối cùng, Đại Bảo cũng dỗ dành chú hổ ngoan ngoãn bước chiếc lồng sắt. Sau đó, bé cùng Thẩm Việt theo xe của đoàn xiếc lên đường đưa bạn đặc biệt đến vườn bách thú.
Trong lúc đó, Lâm Hiểu Thuần cũng tìm thấy Hổ Nữu, Hắc Nha và bốn đứa trẻ.
Buổi xem xiếc bỏ dở giữa chừng, ai nấy đều chút tiếc nuối. nghĩ , ai thương nặng là một điều may mắn tột cùng. Vụ hỗn loạn khiến ít thương do giẫm đạp, thậm chí còn gãy xương, m.á.u chảy đầm đìa. May , trong đám đông vài bác sĩ đang nghỉ phép cũng ở đó, họ nhanh chóng giúp đỡ xử lý vết thương cho những nạn.
Lâm Hiểu Thuần chẳng vội về nhà, cô cũng xắn tay áo tham gia đội ngũ cứu thương bất đắc dĩ. Mãi đến khi việc tạm thì trời cũng nhá nhem tối. Hổ Nữu và Hắc Nha lanh trí dẫn bọn trẻ mua chút đồ ăn vặt lót , nếu thì giờ chắc chắn đói meo cả . Lâm Hiểu Thuần lúc cũng đói đến dán cả ruột lưng.
Vừa , Thẩm Việt từ ngoài trở về, tay còn cầm theo hai hộp bún xào nóng hổi.
Ăn xong hộp bún xào, cảm thấy chút sức lực, Lâm Hiểu Thuần mới tò mò hỏi chồng:
Anh Thẩm Việt , rốt cuộc gì với ông đoàn trưởng mà ông dễ dàng đồng ý đưa con hổ đến vườn bách thú ?
Thẩm Việt đầy bí ẩn: Ngày thường thấy em thông minh lắm mà, đến lúc quan trọng nghĩ thế?
Lâm Hiểu Thuần bĩu môi. Chuyện thì liên quan gì đến thông minh chứ? Cô Thẩm Việt những gì với ?
Thấy ánh mắt hờn dỗi của vợ, Thẩm Việt nhịn : Thôi , trêu em nữa. Anh thẳng cho em nhé. Anh với ông như thế ...
Nghe xong, Lâm Hiểu Thuần bật thành tiếng: là chỉ thôi.
Thì , Thẩm Việt phân tích cặn kẽ những điều hơn lẽ thiệt cho ông chủ đoàn xiếc: rằng việc con hổ nổi điên gây thương tích cho nhiều , tạo một sự hoảng loạn lớn như , cấp chắc chắn sẽ cuộc điều tra đến cùng. Giữ con hổ những thể tiếp tục tạo lợi nhuận, mà còn mang đến những phiền toái lớn hơn. Nếu ông cứ cố chấp theo ý , thì khả năng bộ động vật còn cũng sẽ tịch thu, đưa hết vườn bách thú, đoàn xiếc cũng khó thoát khỏi cảnh đóng cửa. Việc chủ động giao nộp con hổ và việc cấp cưỡng chế tịch thu là hai chuyện tính chất khác .
Vì , ông đoàn trưởng khôn ngoan chọn phương án ít thiệt hại nhất cho . Còn về những ảnh hưởng do vụ giẫm đạp gây , dù con hổ đưa , đoàn xiếc vẫn gánh vác bộ trách nhiệm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-khong-gian-y-quan-ve-nam-1970/chuong-630.html.]
Không thể , Thẩm Việt giải quyết vấn đề vô cùng hảo.
Trả lời xong câu hỏi của vợ, hỏi ngược : À , tại con hổ hại Đại Bảo? Và Đại Bảo nó đánh đập mỗi ngày?
Lâm Hiểu Thuần giật thót trong lòng.
Cuối cùng thì ngày cũng đến, Thẩm Việt hỏi đến vấn đề cốt lõi nhất.
Thấy mặt vợ nhăn tít như bánh bao chiều, Thẩm Việt chỉ khẽ thở dài: Em thì thôi . Anh em và Đại Bảo, Nhị Bảo, Tam Bảo đều những bí mật nhỏ của riêng . Em chắc chắn là lý do của riêng em. Anh ép, đợi đến khi nào em kể thì hãy kể cho .
Lâm Hiểu Thuần tim đập thình thịch. Anh thấu cả , bây giờ? Không cô , mà là hậu quả của việc tiết lộ bí mật quá nghiêm trọng. Cô và các con thể sẽ đối mặt với những nguy hiểm thể lường . Cuộc đời còn dài, cô chỉ dùng quãng đời còn để bình yên sống bên .
Chỉ Thẩm Việt tiếp: Em đừng gánh nặng tâm lý gì cả. Anh sẽ giận . Cũng đừng vắt óc suy nghĩ lý do gì để qua loa với , thật sự cần thiết. Chúng là vợ chồng, chỉ cần thể sống hạnh phúc bên , để tâm việc em và các con những bí mật nhỏ.
Hốc mắt Lâm Hiểu Thuần nóng rực, thứ gì đó cay xè khiến mắt cô nhoè .
Thẩm Việt, em sẽ bao giờ lừa dối . Chúng em đúng là bí mật, nhưng đó là một bí mật thể . Em...
Thẩm Việt kéo cô lòng, vòng tay ôm chặt: Anh , em cần gì thêm . Cứ như thế là .
Đêm đó, họ quấn quýt bên rời. Những bí mật dường như chẳng còn quan trọng nữa. Sự thấu hiểu và tin tưởng khiến tâm hồn và thể xác của họ hòa quyện , ăn ý đến từng nhịp thở.
Sáng ngày diễn tiệc đính hôn của Thẩm Lan, Thẩm Phương, Tiểu Ngô cùng Thẩm Tam Cân, Thẩm Dũng, Thẩm Kim Sơn và Thẩm Ngân Sơn đều mặt.