Lâm Hiểu Thuần thì thầm thở phào nhẹ nhõm. Trần Mẫn Hà  ngờ Lâm Hiểu Thuần và Thẩm Việt   thể gạt bỏ hiềm khích  đây để giúp đỡ Thẩm Dũng, trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả. Chị thầm nghĩ, nếu ngày đó   đối đầu với hai vợ chồng họ,  lẽ cuộc sống của  và Thẩm Dũng bây giờ cũng  đến nỗi nào.
Thẩm Dũng  tiếp, giọng lạnh lùng:  Chúng  đăng ký kết hôn đến nay là 48 ngày, cộng thêm cái đêm đầu tiên đó là 49. Thôi,  tính tròn cho em là 50 ngày. Mỗi ngày hai mươi đồng, tổng cộng là một nghìn. 
Khâu Mai điên cuồng lao  túm tóc Thẩm Dũng:  Đồ khốn! Sao mày  thể đối xử với tao như ! 
Thẩm Dũng đau đến nhe răng trợn mắt:  Anh đàng hoàng bàn chuyện ly hôn với em thì em  chịu, giờ còn trách ai nữa! 
Khâu Mai  cào cấu  điên cuồng gào thét.
Ông Thẩm Tam Cân tức đến mức suýt ngất , Lâm Hiểu Thuần  vội vàng lấy cho ông một viên thuốc trợ tim. Uống thuốc xong, ông cụ mới tạm thời qua cơn nguy kịch.
Trần Mẫn Hà xông lên kéo phắt Khâu Mai ,  nể nang mà tát cho ả mấy cái.
Thật , Lâm Hiểu Thuần cũng thấy cách  của Thẩm Dũng đúng là thuộc hàng “tra nam cực phẩm”.  những việc Khâu Mai   thì thật sự quá quắt, khiến    tài nào thương nổi.
Khâu Mai lúc  trông chẳng khác nào một mụ đàn bà điên, cuối cùng hét giá lên năm nghìn đồng. Phải  rằng, ở cái thời đại mà nhà  vạn tệ còn đếm  đầu ngón tay, năm nghìn đồng là một con  khổng lồ mà một gia đình bình thường  mất mấy năm mới tích cóp .
Thẩm Dũng lúc  chỉ  nhanh chóng thoát khỏi Khâu Mai, suy nghĩ một lát  cắn răng đồng ý.
Thấy Thẩm Dũng đồng ý dễ dàng, Khâu Mai  cho rằng   đòi hớ, liền đổi giọng đòi hẳn một vạn.
Thẩm Dũng sa sầm mặt:  Năm nghìn   còn   vay, lấy   một vạn cho em? Trong tay  chỉ  một nghìn thôi. Một nghìn và năm nghìn, em tự chọn , đừng   đằng chân lân đằng đầu. 
Lâm Hiểu Thuần liếc Thẩm Dũng một cái:  Anh tưởng   mượn là mượn  chắc! 
Thẩm Dũng hiểu ý Lâm Hiểu Thuần đang giúp , liền  theo:  Đấy em xem, vợ chồng chú hai là những  duy nhất   thể vay tiền, họ mà  cho vay thì  đến năm nghìn cũng  . 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-khong-gian-y-quan-ve-nam-1970/chuong-767.html.]
Khâu Mai lạnh mặt:  Năm nghìn,  thiếu một xu.  mặc kệ  xoay xở cách nào. 
 Lòng tham  đáy.  Lâm Hiểu Thuần trầm giọng :  Cô tưởng tiền của  khác là lá rụng ngoài đường chắc,  há miệng đòi mấy nghìn là  ngay ? 
Trần Mẫn Hà cũng chửi một câu:  Đồ tiện nhân, cho cô một nghìn cũng là lãng phí. 
Thẩm Dũng bất lực :  Khâu Mai,   bao nhiêu tiền em cũng , chi tiêu trong nhà ngày thường   là ít, một nghìn thì   thể xoay , nhưng nhiều hơn thì thật sự  . 
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Khâu Mai khăng khăng đòi năm nghìn:  Vừa    đồng ý . Có  đàn ông  mà  một đằng  một nẻo thế? 
Thẩm Dũng thở dài:  Được ,  sẽ nghĩ cách. Em chuẩn  sẵn giấy tờ ,  vay  tiền chúng  sẽ   thủ tục. 
Khâu Mai khoanh tay  vẻ bề :  Anh  vay ngay ,  đợi. 
Ả  tính toán cả , ly hôn xong sẽ lên thành phố thuê một căn nhà,  đời nào   cái chốn thôn quê rách nát  nữa. Về nhà  đẻ thì  chịu sự chì chiết của chị dâu, chẳng thà sống một  cho tự tại.
Thẩm Việt rút  năm nghìn đồng đưa cho Thẩm Dũng:  Đây, cầm tiền  ly hôn ngay với  đàn bà . 
Thẩm Dũng đỏ mặt nhận tiền.
Trần Mẫn Hà cũng sững sờ  hành động của Thẩm Việt.
Khâu Mai  thấy một xấp tiền giấy một trăm đồng mới cóng, hai mắt sáng rực lên. Ả thầm nghĩ, thảo nào   cho mượn, hóa  là cho . Nghĩ , ả  định đổi ý đòi thêm.
Nào ngờ Lâm Hiểu Thuần  sớm để ý đến phản ứng của Khâu Mai. Trước khi ả kịp mở miệng, cô  lên tiếng:  Khoan . Viết giấy vay nợ  . Tiền bạc  tính lãi theo tháng chứ,   chuyện cho mượn dễ dàng như . Tiền của chúng  cũng là mồ hôi nước mắt mà . “
“Khâu Mai đành nuốt ngược những lời định   trong. Thẩm Dũng cũng lấy giấy bút , cẩn thận  một tờ giấy nợ  cầm tiền   thủ tục ly hôn với Khâu Mai.