Thẩm Việt gật đầu:   là  giống, nhưng chỉ là đổi cách khác để theo đuổi Sở Hồng thôi. 
 Theo đuổi thế nào?  Lâm Hiểu Thuần liếc xéo Thẩm Việt,  Nói cứ như   kinh nghiệm lắm  bằng. Anh  từng theo đuổi ai ? 
 Tất nhiên là !  Thẩm Việt đáp  cần suy nghĩ,  Không những theo đuổi mà còn tán đổ  nữa là. 
Mặt Lâm Hiểu Thuần sa sầm:  Anh còn   phụ nữ khác bên ngoài? 
 Oan cho  quá!  Thẩm Việt vội giơ tay thề thốt,  Làm gì   phụ nữ nào khác chứ. Anh chỉ   em thôi, ngốc ạ. Người  theo đuổi chính là em,  từng  ai khác. 
Lâm Hiểu Thuần vắt óc suy nghĩ cũng  nhớ  Thẩm Việt  theo đuổi  như thế nào, bèn hỏi :  Anh theo đuổi em kiểu gì mà em   gì hết ? 
Thẩm Việt kêu lên oan uổng:  Em quên hết  ? Anh ngày nào cũng nấu cơm cho em ăn, giặt quần áo cho em, còn dọn dẹp nhà cửa giúp em nữa. 
 Hả?  Lâm Hiểu Thuần ngớ . Mấy chuyện đó cũng  tính là theo đuổi ? Sao cô  dễ đổ đến thế nhỉ? Sớm     cao thêm một thời gian.
 là qua loa thật! Bản  cô vốn là  khá truyền thống,   nhiều suy nghĩ bay bổng lãng mạn, kinh nghiệm yêu đương  càng . Có thể , cô giống như  bánh bao thịt ném cho chó , một   trở , cứ thế rơi  lưới tình của  lúc nào  .
Cô ném cho Thẩm Việt một cái  xem thường:  Anh bảo Tiểu Lý ngày nào cũng nấu cơm, giặt quần áo, dọn dẹp nhà cửa cho Sở Hồng á? Thế thì  doạ cô  chạy mất dép mới lạ! 
Thẩm Việt véo nhẹ mũi cô:  Em nghĩ   thế, đương nhiên là  từ từ từng bước. Trước mắt là phụ trách ba bữa một ngày cho Sở Hồng, thời gian còn  thì tập trung  công việc của . Phụ nữ nào mà thích một  đàn ông   chí tiến thủ chứ, nên Tiểu Lý  thể   việc . 
 Có lý.  Lâm Hiểu Thuần gật gù đồng tình.
Dù phụ nữ  ưu tú đến , đàn ông cũng  thể sa sút. Cũng giống như dù đàn ông kiếm  nhiều tiền, phụ nữ cũng  nên chỉ  một bà nội trợ  thời gian. Hậu quả của việc đó, phần lớn là đến cuối cùng ngay cả một  bạn để tâm sự cũng  ,  sẽ dần dần tách biệt khỏi xã hội. Khi hai  còn yêu thương  thì  , đến lúc chán ghét  , sẽ  coi thường đủ đường.
Kiếp , cô  chứng kiến quá nhiều trường hợp như , đó là lý do cô luôn nỗ lực  việc, nỗ lực kiếm tiền. Dù cho  đàn ông của   xuất sắc đến , cũng quyết   một  chỉ  ngửa tay xin tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-khong-gian-y-quan-ve-nam-1970/chuong-781.html.]
Nghĩ miên man một hồi, cô mới giật  nhận    nghĩ quá xa. Tiểu Lý  thể yên tâm  việc cũng , đó mới là chuyện đúng đắn. Trước khi  lòng Sở Hồng,   vốn là một   chăm chỉ.
Chỉ là cô   Thẩm Việt  sắp xếp cho Tiểu Lý công việc gì mà  thể khiến   quyết tâm như . Nghĩ , cô mới lên tiếng hỏi:  Anh sắp xếp cho Tiểu Lý  công việc gì thế? “
“Thẩm Việt cũng  trêu vợ nữa,  đáp thẳng thừng: “Làm tài xế.”
Lâm Hiểu Thuần tỏ vẻ  tin: “Anh đùa em đấy ?”
Thẩm Việt nhún vai, vẻ mặt  chút oan ức: “Bà xã, trông   đáng tin đến thế ? Anh  thật mà.”
Lâm Hiểu Thuần vẫn bán tín bán nghi. Bỏ việc ở nhà cô để sang công ty của Thẩm Việt  tài xế, rốt cuộc chồng cô  sức hút lớn đến mức nào  chứ!
Thấy vẻ mặt  tin của vợ, Thẩm Việt đành giải thích nghiêm túc: “Anh  lừa em ,    tài xế xe tải, chuyên chở hàng hóa.”
Thôi  ! Lâm Hiểu Thuần chịu thua.
Dù   nữa, đây cũng là lựa chọn của Tiểu Lý, cô  thể vì    việc cho nhà  nữa mà lấy đạo đức  để ép buộc   . Nếu nhờ Thẩm Việt khuyên nhủ mà Tiểu Lý  thể theo đuổi  Sở Hồng thì cũng là chuyện .
 chuyện khiến cô đau đầu nhất lúc  vẫn là Hắc Nha và Mạnh Mẽ. Cô thật  tài nào hiểu nổi tại  hai  họ  đến nông nỗi  mặt  thấy ghét  như thế.
Cô   sang hỏi Thẩm Việt: “Mạnh Mẽ  Hắc Nha tát cho hai cái,     gì ?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Thẩm Việt cau mày: “Hắc Nha đánh Mạnh Mẽ á? Anh   chuyện , Mạnh Mẽ chẳng  gì với  cả.”
Lâm Hiểu Thuần bèn kể  chuyện xảy  ở công ty hôm nay,  xong Thẩm Việt cũng thấy đau đầu theo.
“Hắc Nha cũng thật là,  thích Mạnh Mẽ thì cứ  thẳng, đánh   gì  .”
Mạnh Mẽ là    sinh  tử với , giờ  em  tỏ tình  thành  còn  ăn tát, chuyện  khiến  cũng thấy mất mặt lây.