Lúc  Thẩm Việt mới hiểu  tại  Lâm Hiểu Thuần  ham  bà mai đến , và cả những bản kế hoạch phát triển, phương án  giàu cô trình lên chính quyền cũng đều  nguyên do cả.
Anh an ủi cô:  Những kế hoạch  cứ để  giúp em thực hiện. Tác giả cũng    là  cho  giúp em. Nếu  để    đây, chắc chắn cũng  ý   phụ giúp em . 
Lâm Hiểu Thuần gật đầu:  Ừm,   đúng. Mau ăn , chúng  còn kho dược liệu nữa đấy. Anh   tham quan ,  là chúng   ngâm suối nước nóng luôn? 
Thẩm Việt  chút do dự:  Anh  chẳng  gì về dược liệu, đương nhiên là   ngâm suối nước nóng cùng em . 
Lâm Hiểu Thuần  ngay  sẽ chọn cái  mà.
Khi Thẩm Việt đẩy cánh cửa lớn của tiệm thuốc ,  lập tức  choáng ngợp bởi cảnh tượng  mắt.
Không gian bảng lảng sương giăng, tựa như chốn bồng lai tiên cảnh, mặt đất phủ đầy những thảm dược thảo xanh mướt.
Lâm Hiểu Thuần định  chân trần  ngoài, Thẩm Việt vội vàng ngăn :  Mang giày  , cẩn thận giẫm  gai. 
Lâm Hiểu Thuần  đầu mỉm :  Yên tâm ,   . 
Thẩm Việt càng cảm thấy Lâm Hiểu Thuần đích thực là một tiên nữ. Nếu   tiên nữ,     kỳ ngộ thế ? Nơi đây quả thực chính là tiên cảnh trần gian.
Lâm Hiểu Thuần quen đường quen lối bước , Thẩm Việt lẽo đẽo theo sát phía , chỉ sợ lơ đãng một chút là lạc mất vợ.
Lâm Hiểu Thuần cũng cảm thấy hôm nay sương mù  vẻ dày hơn  khi, bình thường trời trong xanh quang đãng như ban ngày.
Cô nắm lấy tay Thẩm Việt, từng bước  đến bên bờ suối nước nóng.
Thẩm Việt  Lâm Hiểu Thuần cởi bỏ y phục,  cũng  theo. Vợ  còn  ngại, một thằng đàn ông như  thì  gì  sợ.
Khi Thẩm Việt bước xuống dòng nước ấm áp, hòa   làn nước,  bộ  gian bỗng trở nên sáng bừng và trong trẻo.
Làn da trắng hồng mịn màng của Lâm Hiểu Thuần quả thực quá đỗi mê .
Anh chỉ  lao đến hôn lên đó một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-khong-gian-y-quan-ve-nam-1970/chuong-790.html.]
Nghĩ là ,  từ từ tiến  gần.
Lâm Hiểu Thuần vội đưa tay chặn  :  Từ từ ,   xa em  một chút. 
 Sao  vợ? Bây giờ chúng  còn bí mật gì nữa , em còn ngại ngùng cái gì?  Thẩm Việt khó hiểu,  sáp  gần hơn.
Lâm Hiểu Thuần lườm  một cái:  Ngại ngùng cái quỷ sứ nhà  ! Anh   xem bộ dạng của  bây giờ trông như cái quái gì ? “
“Thẩm Việt bán tín bán nghi soi  xuống làn nước, nhưng  nước nóng hổi bốc lên nghi ngút khiến mặt nước trở nên mờ mịt, chẳng thể  rõ  gì.
Anh đưa tay lên sờ mặt thì bỗng giật  khi cảm nhận  sự sần sùi kỳ lạ. Nhìn xuống,  kinh hãi phát hiện bàn tay   lấm tấm những đốm đen, và dường như chúng còn đang lan rộng .
Những đốm đen   chỉ xuất hiện  tay mà còn lan  khắp , len lỏi  tận kẽ ngón tay.
Cảnh tượng  thật sự quá khủng khiếp! Trông  chẳng khác nào  chui từ hầm mỏ than .
Anh hoảng hốt  bật dậy, vội vã gọi:  Chết ! Không lẽ  trúng độc  ? Em mau  đây xem, nhanh lên! 
Nói ,  cuống quýt định kéo tay Lâm Hiểu Thuần, nhưng cô chỉ khúc khích .
 Đồ ngốc, nếu  độc thì em còn để  ngâm  chắc! 
Thẩm Việt ngẫm  cũng thấy  lo bò trắng răng. Da dẻ vợ  vẫn láng mịn như thế, cùng ngâm một hồ nước nóng,  thể nào  chuyện  trúng độc mà cô  bình an vô sự .
Chẳng lẽ trong làn nước   huyền cơ gì ?
Anh vắt óc suy nghĩ nửa ngày vẫn  tài nào lý giải , đành ngâm  trở   làn nước ấm, cất tiếng hỏi:  Vậy rốt cuộc     thế ? Sau  sẽ  cứ mãi thế  chứ? 
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Lâm Hiểu Thuần  giải thích:  Anh nghĩ nhiều , những thứ màu đen    bây giờ đều là độc tố và tạp chất trong cơ thể  thải  thôi. Lần đầu tiên em ngâm  cũng y như , ngâm thêm vài  là sẽ hết. 
Thẩm Việt vẫn  chút lo lắng:  Vậy mấy ngày tới    ngoài gặp ai  ? 
 Không ảnh hưởng gì . Anh cứ ngâm thêm một lát nữa, lát nữa nó sẽ tự bong  thôi,  Lâm Hiểu Thuần kiên nhẫn giải thích.
Nghe , Thẩm Việt liền gật đầu lia lịa, nhấn cả  chìm  trong nước.