Hắc Nha  nhịn  mà bật :  Chị Thuần, sáng sớm  chị ngủ mơ ? Mẹ của Mạnh Mẽ    thể  cầu xin em  chứ? 
 Chị đang  là lỡ như, giả sử thôi.  Lâm Hiểu Thuần cố gắng giải thích.  Nếu bà    thật thì  sẽ thế nào? 
Hắc Nha suy nghĩ một lát  :  Em thấy   khả năng đó . Mạnh Mẽ từng     khó chiều lắm. Mà lùi một vạn bước mà , cùng lắm thì bà  sẽ  phản đối nữa thôi, chứ đời nào  đến mức cầu xin em? 
Khóe miệng Lâm Hiểu Thuần giật giật:  Thôi  , chị cũng chỉ giả sử  thôi. 
 Nếu là giả sử,  Hắc Nha bĩu môi,  thì cớ gì bà   đồng ý là em  đồng ý ngay? Thế chẳng  trông em như gái ế  ai thèm lấy  . 
Bây giờ bụng cô   con mà còn  cưới xin gì.
Nếu là thời xưa chắc   phạt dìm lồng heo !
Cô cũng  chịu đựng bao lời  tiếng , dũng cảm lắm mới dám  một   đơn .
Lâm Hiểu Thuần cảm thấy với thái độ  của Hắc Nha, chắc chắn  thể trị   của Mạnh Mẽ.
Nếu  Mạnh Mẽ  mở lời cầu xin mà Hắc Nha  đồng ý ngay,  khi bà  sẽ nghi ngờ đây là một màn kịch do hai  dựng nên.
Cô liền :  Tốt, cứ giữ vững thái độ đó.   cũng  tự  chừng mực, đừng để đến lúc đàm phán thất bại đấy nhé. 
Hắc Nha ngơ ngác.
Cô   cho một tràng khó hiểu, cứ  cảm giác lời của Lâm Hiểu Thuần ẩn chứa ý gì đó.
Xoa xoa cái bụng nhỏ, cô đột nhiên thấy đói, thôi thì mau  nấu cơm .
Dù gì bây giờ cô vẫn   , cứ tỏ   là bà hoàng chờ  hầu hạ thì cũng  .
Lâm Hiểu Thuần  ngăn cản Hắc Nha, trạng thái hiện giờ của cô   .
Cô đang mải suy nghĩ thì  Bính Tịch Tịch   sủa  gâu gâu  báo hiệu:  Mạnh Mẽ dắt một bà lão đến cửa . “
Lâm Hiểu Thuần khẽ nhướng mày, nhưng vẫn thản nhiên giả vờ như   gì, tay nhẹ nhàng xoa đầu Bính Tịch Tịch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-khong-gian-y-quan-ve-nam-1970/chuong-824.html.]
Hắc Nha vẫn đang bận rộn  bếp. Khi Lâm Hiểu Thuần bước , Mạnh Mẽ  đưa    phòng khách . Trên sàn nhà, quà cáp lớn nhỏ chất thành một đống, xem  bà cụ cũng   điều.
Bà cụ cũng    ngốc nghếch, đương nhiên   Mạnh Mẽ giới thiệu qua về Thẩm Việt và Lâm Hiểu Thuần. Hơn nữa, chỉ cần   khí chất toát  từ hai vợ chồng họ là  thể đoán   phận địa vị, chẳng cần họ   một lời nào.
Lâm Hiểu Thuần còn  kịp mở lời, bà cụ  cất tiếng, giọng đầy hồ hởi:  Thẩm phu nhân,   ngưỡng mộ danh tiếng của cô từ lâu. Hôm nay  gặp mặt, quả nhiên là  còn  hơn cả lời tả của thằng Mạnh nhà  nữa. 
 Bà quá khen . Không  hôm nay bà đến đây  việc gì ạ?  Lâm Hiểu Thuần cũng  vòng vo khách sáo mà  thẳng  vấn đề.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Bà cụ  chút ngượng ngùng đáp:  Thật  dám giấu gì cô,  đến đây là để tìm Hắc Nha. 
 Ồ...  Lâm Hiểu Thuần kéo dài giọng,  chiều  hiểu,  Vậy để Mạnh Mẽ  bếp gọi cô  . 
Mạnh Mẽ   liền lập tức quen đường quen lối   bếp.
Bà cụ lo lắng hỏi:  Hắc Nha đang dùng bữa ạ? 
 Không ạ, cô  đang nấu cơm.  Lâm Hiểu Thuần thong thả đáp.
 Cái gì?  Sắc mặt bà cụ đại biến.  Cô  đang mang thai,   thể để cô   việc nặng ? 
 Bà ơi, lời   thể  bừa  ạ. Ai  Hắc Nha nhà chúng   thai? Bà  thế  chẳng  là đang bôi tro trát trấu  danh dự trong sạch của con bé !  Lâm Hiểu Thuần  thử thái độ của bà cụ nên dĩ nhiên sẽ  thừa nhận.
Bà cụ lập tức ngớ , nhất thời  hiểu ý của Lâm Hiểu Thuần là gì.
Rõ ràng lúc say Mạnh Mẽ   thật,  thể nào là giả . Phân tích một hồi, bà chỉ  thể nghĩ đến một khả năng: Hắc Nha    cho ai  chuyện   thai. Có lẽ cô định lén lút phá bỏ đứa bé và xem như   chuyện gì xảy , hoặc là cô định  kiện Mạnh Mẽ.
Dù là kết quả nào thì cũng đều là điều bà   thấy. Nghĩ , bà vội :  Là  lỡ lời, lỡ lời. Phải ,   thể  gặp riêng Hắc Nha  ?    chuyện riêng với con bé một chút. 
Lâm Hiểu Thuần mỉm :  Chuyện    quyết định  Hắc Nha . Cô     chuyện với bà   là quyền tự do của cô . 
Thẩm Việt  bên cạnh cũng gật đầu phối hợp:  Bà ơi,    đây bà  đồng ý cho Mạnh Mẽ và Hắc Nha đến với  ạ? 
 Đồng ý chứ,  giơ cả hai tay tán thành.  Bà cụ  dám  trái ý nữa,  Chỉ là   Hắc Nha  đồng ý   thôi? 
Vừa dứt lời, Hắc Nha  cùng Mạnh Mẽ từ trong bếp  .