Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 117: Kiểm Tra Công Việc Hàng Ngày

Cập nhật lúc: 2025-11-13 00:44:34
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Được . Gấu Gấu, bây giờ phiền đến phân tiệm trông coi, giúp thẻ và duy trì trật tự, quy trình dùng bữa giống như Tổng tiệm, tối đóng cửa hẵng về, chỉ cần để Khanh Minh Tử ba ở đó trông cửa là ."

 

Hạ Ngôn đến cổng dịch chuyển của phân tiệm, thêm quyền hạn cho Gấu Gấu.

 

Cửa của Tổng tiệm cũng thêm Gấu Gấu , để tiện cho nó về buổi tối.

 

Còn về căn phòng riêng của cô, ủy quyền thì ai thể rõ tình hình bên trong căn nhà.

 

Gấu Gấu gật đầu, mở cửa phân tiệm và bước .

 

Hạ Ngôn trở đại sảnh, cô xem Cổng Khu Nghỉ Dưỡng , nhưng trong đại sảnh nhân viên, nhất là giải quyết vấn đề trong hôm nay, thể cứ để Gấu Gấu chạy chạy mãi.

 

Hơn nữa khách hàng ở Tổng tiệm quen với nó, còn khách ở phân tiệm lẽ sẽ thấy kỳ lạ.

 

Cô gõ cửa trung tâm đóng gói đồ ăn mang .

 

Vài giây , một mặt gương hình chữ nhật trong suốt hiện cánh cửa trơn bóng, một đôi mắt xuất hiện phía , đồng thời tiếng vọng : “Ai? Ồ, bà chủ. Mời .”

 

Mặt gương biến mất, cánh cửa mở . Một nhân viên mặc đồ bảo hộ cách ly cầm chai dung dịch khử trùng, khi cô bước thì tiến hành khử trùng diện, đưa cho cô một chiếc khẩu trang.

 

“Bà chủ, nhắm mắt.” Một nhân viên khác cầm máy tạo bong bóng, lắc vài phun một chuỗi bong bóng về phía cô.

 

Những bong bóng trong khí nhanh chóng hợp với , biến thành một quả bóng lớn bằng chiều cao của cô, mềm mại bao lấy cô.

 

Dưới ánh đèn, bong bóng hiện lên những vòng sáng bảy sắc cầu vồng, liên tục đổi hình dạng. Cô tò mò chạm .

 

Bong bóng vỡ ngay như cô nghĩ, mà là một màng mỏng độ đàn hồi.

 

“Chào mừng bà chủ đến kiểm tra công việc.”

 

Bốn nhân viên ở vị trí việc cúi chào, tiếp tục công việc của .

 

Từng món ăn đưa ở cửa xuất hàng, theo băng chuyền thành đóng gói và gửi máy giao đồ ăn mang .

 

Mọi thứ diễn trật tự.

 

Hạ Ngôn dạo trong phòng, kiểm tra vệ sinh.

 

Mặt bàn sạch sẽ, sàn nhà gọn gàng, máy móc sáng bóng bụi bẩn, vệ sinh đạt yêu cầu.

 

Cô lặng lẽ ở cửa một lúc, bước .

 

Khoảnh khắc cô mở cửa bước , những bong bóng vang lên tiếng vỡ nhẹ biến mất.

 

Tại đại sảnh tầng một, lúc tập trung một khách hàng. Họ thành từng nhóm ba năm sàn nhà để họp.

 

Diệp Kỳ Chính, bà nội Giang và hai đứa cháu trai của bà, cùng một vài khách hàng mới đến , trong đó đa là nữ.

 

Những dị năng giả cấp thấp tụ tập với để tiêu diệt tang thi.

 

Hai đứa cháu của bà nội Giang nhanh mắt thấy Hạ Ngôn, chúng kích động kéo tay bà: “Bà ơi, chị Hạ về !”

 

Cả nhóm đồng loạt về hành lang, quả nhiên thấy bà chủ Hạ ung dung bước đến, vội vàng dậy chào.

 

“Bà chủ Hạ, mấy ngày thấy cô.”

 

“Chị Hạ, chị ?” Hai bé chạy đến bên cô, mắt dán chặt cô, khuôn mặt lộ rõ vẻ lo lắng chân thành.

 

Hạ Ngôn xoa đầu chúng, phát hiện cả hai chỉ mập lên mà còn cao hơn.

 

“Mấy đứa nhóc hỗn xược , cái gì nên hỏi thì đừng hỏi.” Bà nội Giang tới, vỗ nhẹ lưng hai em, giọng trách mắng.

 

“Lớn nhanh thật. Gần đây ngoài diệt tang thi ?” Hạ Ngôn , véo má chúng bà nội Giang, “Bà nội Giang cũng trông sức sống hơn nhiều.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-117-kiem-tra-cong-viec-hang-ngay.html.]

“Cháu dũng cảm, diệt ít tang thi. Bà già cũng chỗ dựa . Vẫn cảm ơn bà chủ Hạ cưu mang chúng .”

 

Bà nội Giang hiểu rõ tính cách bà chủ Hạ, thích khác bày tỏ lòng ơn lặp , nên chỉ đến đó.

 

Quả nhiên bà chủ Hạ gật đầu , bà cũng gì thêm.

 

Hạ Ngôn về phía Diệp Kỳ Chính. Tuy làn da vẫn đen, nhưng cường tráng hơn nhiều.

 

Cặp vợ chồng già và phụ nữ cùng cô con gái cũng ở trong nhóm. Khuôn mặt họ đầy đặn hơn, giữa hai hàng lông mày bớt vẻ m.ô.n.g lung, ánh mắt tràn đầy hy vọng tương lai.

 

Cô bé hai bé và bà chủ Hạ thiết như , ngón tay c.ắ.n nhẹ môi, đôi mắt toát lên vẻ khao khát.

 

Cô bé cũng chị xinh xoa đầu…

 

Mẹ cô bé nhạy cảm nhận cảm xúc của con gái, vòng một tay ôm lấy con, xoa nhẹ cánh tay để lặng lẽ an ủi.

 

Hạ Ngôn quanh cửa hàng, còn những khách hàng khác lập thành đội nhóm đang chào hỏi cô.

 

Cô mỉm gật đầu đáp từng , ánh mắt chuyển hướng, chú ý đến cô bé nhỏ .

 

Quả nhiên, chỉ cần trẻ con ăn uống đúng giờ và đủ dinh dưỡng, chúng sẽ lớn nhanh như thổi.

 

Nhìn thấy ánh sáng kỳ lạ trong mắt những đứa trẻ , cô hiểu tại thích nuôi dưỡng sát thủ hoặc những sẵn sàng liều mạng vì ngay từ nhỏ.

 

Hạ Ngôn đến mặt từng đứa trẻ, xoa đầu chúng một cái, lấy kẹo bàn , nhét tay mỗi đứa hai viên.

 

“Mọi cứ tiếp tục , lên lầu xem .”

 

Trên tầng hai, khách đang ăn lẩu, bàn đầy thịt và rau xanh đặt ở một góc.

 

Hạ Ngôn chỉ qua loa thẳng nhà hàng.

 

Mọi thứ trong nhà hàng vẫn như thường lệ, nhân viên đang dùng giẻ lau bàn. Cô một vòng kiểm tra vệ sinh, bàn ghế sạch sẽ vết bẩn, quầy ăn cũng sáng bóng thể soi gương.

 

“Làm lắm, lúc khách thể nghỉ, cần trực liên tục, chỉ cần thành công việc của .” Hạ Ngôn vỗ vai 002, khen ngợi vài câu.

 

Từ tầng hai trở lên, cô kiểm tra tất cả vệ sinh, đó phát hiện một lớn.

 

Số phòng ở tầng năm bắt đầu bằng ba…

 

“005, lát nữa với đồng nghiệp của cô, đổi biển phòng theo tầng.” Cô vỗ trán, cảm thấy buồn với sai của .

 

005 đáp lời, đến cửa phòng, dùng ngón tay chỉnh , đổi 301 thành 501.

 

Hạ Ngôn bộ quần áo họ, nghĩ rằng là bà chủ, thỉnh thoảng cũng nên tặng phúc lợi cho nhân viên.

 

Buổi tối, Hạ Ngôn tranh thủ lúc khách hàng vắng, gọi tất cả nhân viên xuống lầu tổ chức một cuộc họp ngắn, chủ yếu khen ngợi việc tỉ mỉ, chăm chỉ, hy vọng tiếp tục cố gắng, bla bla.

 

Sau đó, cô lấy những chiếc váy mua sẵn từ quầy thu ngân , phát cho nhân viên, bảo họ mặc, thậm chí biến phòng 515 thành phòng nhân viên để tiện và giặt quần áo hằng ngày.

 

Mặc dù nhân viên là nhân vật 2D, nhưng vài nâng cấp, họ cũng những cảm xúc vui buồn đơn giản.

 

Là con gái mà, ai chẳng xinh , nhiều quần áo .

 

Nhìn các nhân viên ôm quần áo vui vẻ lên lầu đồ mới, Hạ Ngôn thực sự cảm giác như một chủ gia đình.

 

Cũng , thêm bao nhiêu điểm tích lũy cũng mang , chi bằng xây dựng khách sạn thật , nâng cấp nhân viên, thoải mái tận hưởng cuộc sống nghỉ dưỡng.

 

Hạ Ngôn vươn vai, chợt nhớ khẩu s.ú.n.g mua về đặt máy bán hàng tự động, liền lấy nó khỏi ô hệ thống, nghịch chầm chậm về phía cửa hàng.

 

Qua lớp kính, cô thấy bên trong còn một đang mua sắm.

 

thấp bé, mặc quần áo rộng thùng thình rách rưới, mái tóc ngắn rối bù, trông giống như một sống sót ở khu vực lân cận.

 

 

Loading...