Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 150: Cho Thuê Thành Công
Cập nhật lúc: 2025-11-14 00:49:40
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Xin chờ một lát.” Hạ Ngôn mở giao diện quản lý của đảo Lì Đai, thấy một tin nhắn đăng ký thuê nhà. Nhóm năm , đội trưởng tên là Tuyên Nam... Tạm tính tài sản hai triệu bốn trăm tám mươi nghìn tích điểm?!
【Có đồng ý cho thuê đảo hai bên ngoài 】
“Đồng ý, đồng ý, đồng ý!” Phải đồng ý chứ!
【Đã cho thuê thành công】
Bà Chủ Hạ giữ một nụ hòa nhã. “Bây giờ thử nữa.”
Năm khó hiểu. Lẽ nào gì khác? Thử thì thử, cùng lắm biến mất thôi chứ c.h.ế.t . Họ nhấp Trở về nhà.
Tuyên Nam là đầu tiên biến mất. Có hiệu quả! Bốn còn thấy cũng nhấp nút. Ngay đó cũng biến mất tại chỗ.
“Bà Chủ Hạ, họ ?” Tang Du tò mò hỏi. Vừa nãy hình như phản ứng, biến mất tại chỗ?
“Họ về nhà . Mọi hãy sang hòn đảo đối diện.” Hạ Ngôn vẫy tay về phía đối diện.
Mọi sang. Hòn đảo nhỏ vốn tối đen bây giờ bừng sáng. Điều đó nghĩa là… hai hòn đảo giờ chỉ còn một bộ duy nhất?
“Bà Chủ Hạ, hòn đảo đặt!” Tang Du giơ cao tay.
Tang Cốc Thu bên cạnh ngẩn . “Em gái?”
“Chị, chị thấy vẻ mặt hối hận của họ , thích thì nhanh tay thôi.” Tang Du đắc ý. “Aya, Bà Chủ Hạ đến , mau đưa em tinh hạch, em mang đủ.”
Tang Cốc Thu trong lòng thấp thỏm, thực sự thể quyết định, đành nửa vời móc tinh hạch . “Cầm lấy , về nhà em tự giải thích với bố .”
“Không thành vấn đề! Chị đúng là quá do dự. Có vấn đề gì em sẽ gánh!”
Tang Du quan tâm nhiều, thích thì mua, nghĩ nhiều gì. “Bà Chủ Hạ, đây là tiền thuê của chúng , mời cô nhận.” Cô chủ động đưa cánh tay mặt, thành công nhận một chiếc thẻ tích điểm.
“A, em là chủ đảo! Chị cũng mau một chiếc thẻ ! Em thêm quyền cho chị.” Vì chi tiền chỉ cô , nên hòn đảo tư nhân chỉ cô là chủ nhân. Muốn dẫn về ở thì , thẻ chỉ lưu trú một đêm, thẻ thì giới hạn thời gian. Hơn nữa còn giới hạn lượng , tối đa mười thể ở cùng lúc đảo.
Thấy chị gái vẫn còn do dự, cô dứt khoát kéo tay chị đưa đến mặt Bà Chủ Hạ ảo ảnh. “Bà Chủ Hạ, ơn cho chị em một chiếc thẻ.”
Lần Tang Cốc Thu cần băn khoăn nữa. “Chị, em thêm quyền cho chị. Lát nữa về thêm cả bố , tối nay cả nhà ở đây!” Tang Du vui vẻ ôm chị gái xoay vòng.
Rồi cô thấy những còn . “Bà Chủ Hạ, bây giờ đảo là của , họ...” Có nên tiễn khách nhỉ?
Mọi : ...
Hạ Ngôn gật đầu, cúi chào họ một cách lịch sự. “Xin , hiện tại tất cả các đảo cho thuê hết, cảm ơn sự tham gia của quý khách. Tạm biệt.”
Dứt lời, biến mất. Bao gồm cả chính cô .
“Tang Du! Em quá tùy hứng !” Thấy rời , trong đảo chỉ còn hai chị em, Tang Cốc Thu cuối cùng cũng nhịn mà nổi nóng. Trước đây thỉnh thoảng tùy hứng nhỏ thì , dù cũng nhà chiều chuộng. Không ngờ bây giờ ...
“Thôi nào chị, đừng la mắng nữa, dù thẻ cũng , chị gì cũng muộn.” Tang Du đảo mắt. “Chị quên dị năng của em là gì ? Em cảm nhận , ở đây thể tránh một tai họa cực lớn!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-150-cho-thue-thanh-cong.html.]
Cô vẻ nghiêm trọng, khiến Tang Cốc Thu thực sự lừa. “Thật ?”
“Chắc là , cái cũng chuẩn lắm. Vẫn tin khoa học.”
Bị đột ngột kéo lên đảo thuê nhà mà em bảo chị tin khoa học? “Em vẫn nên nghĩ xem về nhà giải thích với bố thế nào .” Tang Cốc Thu bực bội .
Tang Du hì hì. “Yên tâm, sơn nhân tự diệu kế. Giờ chúng về nhé?”
“Về .”
Hai lượt nhấp nút về. Cảnh vật mắt lóe lên, tự động trở tiệc sinh nhật của Tạ Tập. Nhân viên phục vụ trẻ tuổi ngượng ngùng, cúi đầu ghé sát cô , ly rượu gần đầy.
“À đợi , cần , .” Tang Du đưa tay chắn ngực, đặt ly rượu lên bàn.
“Khách...” Anh hiểu, đột nhiên cô đổi như . Rõ ràng dùng dị năng, nãy cô hợp tác lắm mà? Tang Du lười biếng phớt lờ , vẫy tay bảo nhanh . Cô còn việc gấp, rảnh chơi.
“Chị, về nhà nhé?” Tang Cốc Thu gật đầu. Hai thậm chí còn buồn dự tiệc sinh nhật, tùy tay giao quà cho quản gia ở đây, chuẩn về nhà nghiên cứu kỹ lưỡng.
“Hai chị em nhà họ Tang, khoan !” Tạ Tập ngay khoảnh khắc tìm kiếm bóng dáng hai . Lúc thấy họ định , vội vàng lên tiếng ngăn . Anh đẩy những vây quanh , bước tới. Tang Cốc Thu kéo em gái dừng , chủ động hỏi: “Tổng giám đốc Tạ, gọi chúng chuyện gì ?”
Tạ Tập quanh phía , xung quanh đầy rẫy ánh mắt tò mò. “Lại đây, chuyện riêng.” Một vài vị khách cùng tham gia chuyến tham quan đảo tư nhân thấy cũng theo để ngóng.
Ba đến nơi xa đám đông. Tạ Tập nhân lúc họ tới gần liền hỏi: “Chiếc thẻ tích điểm đó bây giờ vẫn còn cánh tay ?”
“Vấn đề của Tổng giám đốc Tạ...” Tang Cốc Thu trả lời. Tạ Tập tinh mắt thấy cánh tay trần của hai lóe lên một đốm sáng, trong lòng rõ.
“Hai cô thật sự quá táo bạo. Sau mặt mũi đối diện với cha các cô?”
Tang Cốc Thu thấy buồn trong lòng. Gia đình hai bên chỉ còn quan hệ lợi ích , còn bày đặt đ.á.n.h bài tình cảm.
“Tổng giám đốc Tạ lo xa . Em gái khỏe, nên chúng xin phép rời .” Tang Du giả vờ kêu đau đầu, chân mềm nhũn đổ chị gái.
Tang Cốc Thu nhanh tay đỡ cánh tay em gái, gật đầu lịch sự rời . Phía vọng giọng giả tạo của Tạ Tập: “Gia đình khó khăn gì cứ với , cha các cô cần t.h.u.ố.c gì cứ đề cập. Nhớ ghé thăm Linh Linh, con bé luôn nhắc đến hai cô đấy.”
Tang Du ọe một tiếng nhỏ, chị gái lườm. Hai lướt qua những khác, ngơ câu hỏi của họ. Thường xuyên qua cái gì. Thật ghê tởm. Nếu bố ép buộc họ đến… Còn Linh Linh nữa, là Đuệ Đuệ mới đúng chứ?!
“Tổng giám đốc Tạ, cứ để hai chị em họ như ?” Lỗ Thạch bóng lưng hai chị em, khó hiểu. Đi nhanh quá. Anh chẳng gì cả. Cái đảo tư nhân rốt cuộc là thật giả?
“ , Tổng giám đốc Tạ, xét thấy chúng đều là những cùng trải nghiệm, tin tức gì thì chia sẻ cùng .” Một khác cũng bất mãn. Giấu giếm cái gì. Thật là khó chịu. Chỉ mấy là nhiều mưu mẹo.
Tạ Tập nhẹ, uống một ngụm sâm panh, chậm rãi : “ cũng hỏi lắm, tiếc là hai cô chịu gì cả.”
“Cái ...” Mấy đàn ông gì nữa, im lặng uống rượu với những suy nghĩ khác . Xem từ chỗ Tạ Tập hỏi thông tin hữu ích nào.
Họ thì ?
Chẳng lẽ thể tự điều tra ?