Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 175: Ít Nhiều Cũng Là Vận May
Cập nhật lúc: 2025-11-15 12:24:46
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Điều hỏi ý kiến bà chủ Hạ, nhưng chúng cũng từng đến việc tăng giá. Ngài thể yên tâm, nếu tăng giá sẽ thông báo .”
Trực Cương chắc chắn, nhưng cũng thể trả lời khách hàng. Cách dung hòa khiến cả hai bên đều hài lòng.
Diệp Kỳ Chính nhận câu trả lời chính xác nên truy hỏi nữa, im lặng mở sổ tay quảng cáo xem.
Gấu Gấu và Hạ Ngôn , Gấu Gấu hỏi nhỏ: “Bà chủ, tăng giá ?”
Hạ Ngôn gì, suy nghĩ một lúc.
Thực , mức giá ban đầu mà hệ thống đưa , cho dù là tiền thuê phòng giá thức ăn trong nhà hàng, đều rẻ.
Hạ Ngôn khó để đoán ý định thực sự của hệ thống.
Liên tưởng đến việc hệ thống hướng dẫn cô mở phân quán, phát hành Cánh Cửa Nghỉ Dưỡng, các biệt thự và nhà nổi ở đảo Lydai, cô định giá cao như mà hệ thống cũng phản đối.
Cô liền hiểu rõ ràng, tổng quán Khách sạn Nghỉ dưỡng theo quy định của hệ thống chính là căn nhà an chuẩn cho những sống sót.
Vì hiểu dụng ý của hệ thống, Hạ Ngôn đương nhiên sẽ tăng giá.
“Yên tâm , sẽ tăng giá . Sau nếu khách hàng hỏi, cứ trả lời như .” Hạ Ngôn thản nhiên .
“Đã rõ thưa bà chủ.” Gấu Gấu sẽ nghĩ nhiều như . Trong mắt nó, thứ đều tuân theo lời dặn dò của bà chủ.
Lúc , lầu vài khách hàng xuống lấy sổ tay. Gấu Gấu thấy liền chạy đến giúp đỡ.
Không ngoài dự đoán, đều hỏi đến vấn đề .
Diệp Kỳ Chính ngẩng đầu lên từ cuốn sổ tay, Gấu Gấu, trong ánh mắt chút mong đợi.
Có lẽ Trực Cương vì cấp bậc thấp, nhiều quyền hạn nên thể chắc chắn. Không Quản lý Gấu Gấu sẽ gì.
Gấu Gấu phát sổ tay an ủi bằng giọng điệu vô cùng chắc chắn: “Sẽ tăng giá , cứ yên tâm ở .”
“Vậy thì quá. Thời buổi tìm một nơi an tâm dễ.”
“ , chỉ sống một cuộc sống định.”
Diệp Kỳ Chính nhận câu trả lời , gập cuốn sổ tay , chuẩn thang máy lên lầu.
Tiếng đinh vang lên, cửa mở sang hai bên. Cậu chợt sững sờ.
Hai bé bên trong thang máy cũng ngờ sẽ thấy . Sắc mặt cứng hừ lạnh một tiếng, lảng mắt như thấy .
Khi bước ngoài, hai còn cố tình va mạnh vai Diệp Kỳ Chính.
Diệp Kỳ Chính cụp mắt xuống, che giấu cảm xúc chua xót, chậm rãi bước thang máy.
Cậu hiểu rõ vì hai thái độ với , nhưng giải quyết thế nào.
Rốt cuộc nên bận tâm xem hai như lạ? Lẽ nào ép buộc chuyện với họ một ?
Diệp Kỳ Chính tràn ngập sự m.ô.n.g lung. Trước đây luôn là một con sói đơn độc cũng thấy gì , bây giờ ngược cảm thấy cô đơn. Trong lòng thứ gì để lưu luyến, cứ thế mơ mơ màng màng theo lời trăn trối của , cố gắng sống tiếp.
“Diệp Kỳ Chính, đây.”
Cậu thấy bà chủ Hạ đang gọi tên . Cậu ngẩng đầu lên, cô đang ghế sofa mỉm vẫy tay với .
Trong khách sạn , e rằng chỉ bà chủ Hạ mới và sẵn lòng gọi tên .
Nhân lúc cửa thang máy đóng , vội vàng nhấn nút mở cửa, bước đến bên cạnh bà chủ Hạ.
“Cô gọi , việc gì?” Diệp Kỳ Chính hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-175-it-nhieu-cung-la-van-may.html.]
“Ngồi xuống .” Hạ Ngôn lặng lẽ đ.á.n.h giá .
Mặt gầy , quầng thâm mờ nhạt khóe mắt, đôi mắt vốn trong veo sáng ngời giờ cũng chất chứa vài phần ưu sầu và sự m.ô.n.g lung về tương lai.
Hạ Ngôn nhớ câu của một ông lão mà cô từng , dùng trong trường hợp vô cùng thích hợp.
Cha là bức tường chắn giữa con cái và thần c.h.ế.t, chỉ khi cha còn, con cái mới đối diện trực tiếp với những điều .
Có lẽ, Diệp Kỳ Chính lương thiện bộc lộ cảm xúc cho khác thấy, bóp méo nỗi buồn, ép buộc bản quên , giống như một con thú non yên lặng cuộn trong góc l.i.ế.m láp vết thương.
Diệp Kỳ Chính đối diện cô, cuốn sổ tay đặt đầu gối.
Hạ Ngôn gọi hai ly sữa từ Phố Ẩm thực, đặt một ly mặt , nhẹ giọng trong ánh mắt khó hiểu của : “Mời uống, tiện thể hỏi vài chuyện.”
“Cô khách sáo quá, hỏi gì cô cứ hỏi thẳng, cần chuẩn những thứ cho .” Diệp Kỳ Chính đẩy ly sữa về, nhưng chạm ánh mắt ôn hòa mà kiên định của cô, liền dừng .
Thần sắc cô như thể đang , nếu uống thì cô sẽ đuổi ngoài.
Diệp Kỳ Chính dùng hai tay nâng ly sữa lên, hít một ngụm. Mát lạnh, ngọt ngào, ngon. Cậu cụp hàng mi dài xuống, sống mũi thẳng tắp là khóe miệng căng cứng.
Cậu nhớ hồi đó và nương tựa từng bước vượt qua khu vực thành phố đầy rẫy xác sống trong tình trạng đói bụng, định cư .
Hai thể bình an vượt qua, ít nhiều cũng là nhờ vận may.
“Gần đây cuộc sống thế nào?” Hạ Ngôn do dự hỏi câu .
Gọi Diệp Kỳ Chính là phản ứng vô thức, lẽ vì cô ưa hai đứa trẻ bắt nạt .
Dù thì đây cô cũng khá thích Diệp Kỳ Chính.
“Cũng tệ. Lần ở đảo Lydai cũng g.i.ế.c ít xác sống tích góp tinh hạch. Nếu tiết kiệm một chút thì cũng thể sống qua đến mùa xuân năm .” Diệp Kỳ Chính là một đứa trẻ trung thực, giấu giếm gì, hết suy nghĩ của .
“Ừm, thì .” Hạ Ngôn giỏi an ủi khác. Cô gọi cũng gì.
Cô cũng chủ động khơi vết thương lòng của giả tạo một câu xin chia buồn sống .
Hai cứ thế yên lặng uống sữa. Trái tim vốn hỗn loạn của Diệp Kỳ Chính cũng dần bình tĩnh .
Cậu bắt đầu trấn tĩnh, cảm thấy bộ não gần đây luôn u tối tỉnh táo hơn chút.
Gần đây đang gì , chỉ vì hai đứa trẻ con mà cảm thấy lóc bộc lộ nỗi đau liền tự vấn, tự trách bản ?
Thật là vô lý hết sức. Cậu quá đà .
Trong mắt những liên quan mà vẫn còn sống sót tận thế, việc liên tục tự tiêu hao bản là hành vi ngu ngốc đến mức nào?
Diệp Kỳ Chính suýt đưa tay ôm đầu than thở. Chỉ khi tỉnh táo mới hóa những chuyện đáng hổ đến thế nào.
Cậu hớp một ngụm lớn sữa, thầm hứa lát nữa về phòng sẽ trùm chăn ngủ một giấc.
Nếu còn sống, bà nhất định thấy đứa con trai tiều tụy như thế .
Diệp Kỳ Chính về phía hai đang lén lút quan sát và bà chủ Hạ ở quầy lễ tân.
Hai bé giấu suy nghĩ trong lòng, lúc đều lộ vẻ kinh ngạc, dường như ngờ bà chủ Hạ thiết với đến .
Bạch Tả và Bạch Hữu lè lưỡi mặt quỷ với , cố gắng chọc tức .
Nhìn thấy họ như , Diệp Kỳ Chính càng thêm cạn lời. Mình ngu ngốc đến mức nào mà hai kẻ ngốc chi phối chứ.
Hạ Ngôn theo ánh mắt , Bạch Tả và Bạch Hữu vội vàng thu biểu cảm, nặn nụ . Với khuôn mặt cứng đờ chút kỳ quái, hai chào cô.
“Bà bà bà bà chủ Hạ, khách sạn trang trí thật lớn, bà chủ Hạ mời cô tăng tiền thuê... , mời cô đừng tăng tiền thuê, đang gì á á á á.”