Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 268: Người Hành Động Thực Tiễn
Cập nhật lúc: 2025-11-17 13:52:02
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Ngôn đương nhiên sẽ so đo với bà lão nhỏ mồm miệng đồng nhất .
Cô gọi một bát mì Dương Xuân, nhai kỹ nuốt chậm.
Đột nhiên cô nhớ điều gì đó, lấy giấy bút . “Trước đây thông báo tìm , tranh thủ bây giờ , lát nữa dán nhiều bản ở chi nhánh và căn cứ.”
Lin như sét đánh, cơ thể run lên dữ dội, ngây đó.
Lâu thấy cô cầm lấy, Hạ Ngôn nghi hoặc ngẩng đầu lên. Chỉ thấy Lin mắt đỏ hoe, bối rối gì, lòng bàn tay run rẩy lau lau quần áo.
Trong chớp mắt, Hạ Ngôn dường như thấy một tiếng cạch giòn tan, thứ gì đó vỡ vụn, đó loảng xoảng rơi vãi khắp sàn.
“......”
Giọng Lin đầy vẻ bối rối và khàn khàn. Cô đột ngột sang cửa sổ, dùng mu bàn tay nắm c.h.ặ.t t.a.y áo lau mạnh mắt. Cổ tay áo mài mòn lâu ngày cứng và thô ráp, để những vết hằn đỏ nhỏ li ti.
Lin giật lấy giấy bút trong tay cô. “Đa tạ.”
Hạ Ngôn gì, bưng bát mì lên húp một ngụm canh tiếp tục ăn như thể chuyện gì xảy .
Lưng Lin đang căng thẳng từ từ thả lỏng, ánh mắt từng chút một di chuyển xuống, rơi tờ giấy trắng tinh cô dùng lực quá mạnh nhăn.
Từ khoảnh khắc bà chủ Hạ đồng ý, cô sự ngạc nhiên lớn đến nghẹt thở nhấn chìm.
Trên đường , cô ngừng suy nghĩ xem nên thông báo tìm thế nào.
Viết: Người yêu, bây giờ bạn sống ?
Hay : Cô vẫn còn sống, đừng lo lắng?
Đều thích hợp.
Thủy triều bất ngờ rút , sự bất an, lo lắng, hy vọng, sợ hãi nối tiếp kéo đến. Mỗi cảm xúc là một cơn bão mạnh mẽ càn quét và tàn phá trong đại não cô , khiến cô chóng mặt, buồn nôn đến mức ói.
Lỡ như đó còn đời nữa thì ? Niềm tin giúp cô sống sót bấy lâu sẽ sụp đổ.
lỡ như cô vẫn còn sống...
Lin đau khổ cúi đầu, nắm chặt tóc.
Cô sẽ trở nên như thế nào... trốn thoát ... đối mặt...
“Cô cần nghĩ nhiều như .” Hạ Ngôn đang lái xe, nhàn nhạt mở lời. “Chỉ một căn cứ đó thôi, dân nhiều, nhất định thể tìm thấy .”
Lin đang rơi trạng thái mê man thì khựng .
, chỉ là giúp dán thông báo tìm , khả năng tìm thấy quá nhỏ.
Không cần tự khổ .
Lin thẳng dậy, hai tay đặt đùi, cứng đờ về phía , sắp xếp suy nghĩ.
Ánh hoàng hôn cuối cùng ngoài cửa sổ xe đang dần tan biến ở chân trời, cỏ dại cao nửa im lìm. Những con thú biến dị nhỏ ẩn trong đó nhanh chóng lướt qua, tiếng xé xác lờ mờ truyền đến.
Hạ Ngôn bật đèn xe. Đèn pha sáng rực chiếu hình quạt, mở một con đường về nhà trong bóng tối.
...
Khi cuối cùng trở về khách sạn, trời gần 9 giờ rưỡi tối. Hầu hết khách hàng trong tòa nhà tắt đèn nghỉ ngơi sớm, chỉ một ít trẻ tuổi ngủ , sàn khu vực an lên bầu trời đen kịt.
Tối om om đang gì.
Lin vội vã lên lầu, câu của bà chủ Hạ: vội, khi nào xong thì đưa cô , khiến cô thở phào nhẹ nhõm.
Hạ Ngôn đậu xe ở phía khách sạn, lượt lấy hàng chục chiếc ô tô thu hoạch hôm nay . Chiếc xe nhà di động tôn lên như ngôi giữa. Sau khi hệ thống đ.á.n.h dấu xong vẫn đủ, cô gọi Trực Cương tỉ mỉ đây, đưa cho một chai sơn xịt, bảo phun chữ Khu Nghỉ Dưỡng Khách Sạn ở nơi dễ thấy nhất.
Quay phía , cô lấy hết các thùng thu thập trong siêu thị . Tổng cộng cao ba thùng, dài bốn mươi thùng, rộng năm thùng, trông như một bức tường đổ sập dày cộp, vô cùng ngoạn mục.
Những trẻ tuổi dài bên cạnh dọa đến ngớ , trố mắt a ba a ba.
Hạ Ngôn hài lòng vỗ tay, lấy hai chiếc d.a.o rọc giấy, gọi Gấu Gấu cùng tận hưởng niềm vui mở hộp mù.
Cảnh tượng vặn Trử Vạn Phu từ đảo Ly Đại đến thấy.
Ông trở về để xem đợt binh lính khác trở về an , chứ tự tìm đến để chọc tức.
Sao tim co thắt đau thế ? Lát nữa mang theo máy khử rung tim trong bệnh viện mới ...
Nhìn thấy thùng rõ ràng nhiều gấp đôi lấy , Trử Vạn Phu ghen tị đến mức c.ắ.n nát răng hàm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-268-nguoi-hanh-dong-thuc-tien.html.]
“Bà chủ Hạ, thu hoạch bội thu nhỉ.”
Hạ Ngôn, đang cặm cụi việc, ngẩng đầu lên, nở nụ .
“Phía còn xe. Khi nào cho thuê, hoan nghênh Trử tư lệnh đến chọn.”
Trử Vạn Phu: ???
Nghĩ thì các binh lính chắc về , ăn cơm xong bụng no, dạo một chút.
Rẽ phía khách sạn, lông mày ông kìm giật lên, trong lòng dâng lên cảm giác chua xót.
Knight XV, Mercedes, Xiaolong...
Cô thật chọn, là xe sang! Đổ nổi xăng ...
Lúc , một chiếc xe bọc thép bên cạnh hú lên lao , đ.á.n.h đuôi xe một cách mắt dừng , thể coi là tiêu chuẩn sách giáo khoa.
Cửa xe mở , bước xuống chính là những binh lính mà ông bố trí canh gác bên ngoài bệnh viện, đợi họ nên tự động về đội.
Trử Vạn Phu lướt mắt qua qua giữa “phương tiện” của hai bên, đột nhiên cảm thấy cần mở rộng tầm .
Những chiếc xe sang từng lái đây, chẳng nên tận hưởng một khi còn sống ?
“Người tình” trong mơ của đàn ông nào chiếc Xiaolong, Marauder, Hummer và F-150 Raptor cực ngầu cơ chứ?
Các binh lính cuối cùng cũng chú ý đến ông và một hàng xe, chạy nhanh đến báo cáo tình hình chiến đấu.
Trử Vạn Phu xong bình tĩnh, chỉ tay hàng “chiến xa” của khách sạn, giọng trầm tĩnh ẩn chứa vài phần cao vút.
“Mục tiêu của các ngày mai, một là lấy xe, hai là rút xăng, ba là tìm kiếm các tiệm t.h.u.ố.c dọc đường.”
Mục tiêu là xe ?!
Các binh lính thèm thuồng chiếc xe đối diện, mắt sáng lên, ưỡn ngực. “Rõ!”
Hạ Ngôn phía thấy tiếng hô hào khí thế , , rõ họ đang gì.
“Bà chủ, cái thông bồn cầu ?”
“Ngày mai phát, mỗi phòng một cái.”
Hạ Ngôn thu hồi tầm mắt, vẫy tay, dùng bút đ.á.n.h dấu chữ bong bóng lên thùng chuyển sang một bên.
Trử Vạn Phu khi chia tay cấp cũng vội về biệt thự nghỉ ngơi, ngược bên cạnh xem cô mở thùng.
“Trử tư lệnh đừng nữa, nhiều thùng đồ sứ bàn ăn lắm, cũng dùng .”
Hạ Ngôn “Đồ ăn mười lăm”, bảo Trực Cương chuyển lên xe kéo nhỏ đưa đến tiệm khử độc để khử trùng. Thấy kéo xe trở về, Hạ Ngôn đây cũng coi như một trong những “nguyên liệu” của nhà hàng cao cấp.
Lại tiết kiệm một khoản tích lũy, thật động lực.
Đừng thấy cô lấy nhiều đồ, bên trong một phần ba là đồ sứ.
Đối với Trử Vạn Phu đúng là đồ bỏ , nhưng khi cô mở bánh quy nén, khoảnh khắc hai , Trử Vạn Phu đột nhiên cảm thấy lẽ nên ở đây?
C.h.ế.t tiệt.
Cảm giác “mua bán ép buộc” khiến ông thể dừng .
“Hay là,” ông thử , “trao đổi?”
Đồ sứ đổi bánh quy nén, đều là thứ đối phương cần.
Hạ Ngôn cụp mắt xuống, lướt qua giá bán lẻ đề nghị.
Một cái hai mươi tám, một cái bảy.
“Được, đổi.”
Cô đồng ý quá dứt khoát.
Trử Vạn Phu lập tức cảm thấy bực bội vì báo giá quá cao.
Hay là báo giá ?
Chưa kịp mở lời, Gấu Gấu dẫn một đến “cứu nguy”.
“Bà chủ, chuyện!”