Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Thần Vũ Cao Văn cầm thìa riêng của lấy miếng thịt đặt bát. Lại phủ lên đó một thìa nước sốt mắt. Không quên cho một cọng cải thìa màu xanh mướt.
Vừa nãy ăn đậu hũ và canh cá đầu bếp ở đây nấu ăn ngon. Một bát canh, một miếng đậu hũ và nửa bát cơm, với lượng ăn như cũng thấy no . miếng thịt kho trong bát thử xem thế nào.
Thịt mềm bên trong màu sắc tươi mới mọng nước, lấy thìa chạm dùng lực nhẹ một chút miếng thịt tách rời. Cố Thần Vũ lấy thịt ăn cùng với cơm trắng. Chưa ăn nhưng ngửi hương vị thấy thơm nức mũi.
Thịt đun nhỏ lửa giữ vị nguyên bản, hòa quyện với nước sốt ngọt gắt, chút mặn và cay của hoa tiêu ăn với cơm trắng.
Cho dù là lúc còn khẩu vị thì đây cũng là đầu tiên ăn món thịt đông pha ngon như . Trong vô thức ăn hết bát cơm nhỏ và miếng thịt vuông lúc nào .
Cao Văn thấy vui mừng trong lòng. Cuối cùng cũng tìm quán Cố Thần Vũ thể ăn. Anh dự định tí nữa hỏi thử sáng bán đồ ăn , nếu ngày ba bữa sẽ đến đây mua cho ăn.
Hai lúc mới để ý Trầm đạo và Khổng đạo đang uống rượu. Mùi rượu lẫn màu sắc mắt. Cao Văn lấy cho và Cố Thần Vũ mỗi một bát, màu sắc nhịn cảm thán.
“Màu hồng nhạt quá, hương cũng thơm. Không đây là rượu nào ạ?”
Trầm đạo uống một ngụm rượu, ăn một miếng thịt thích ý đến híp mắt . Tâm trạng vui vẻ giảng cho hai trẻ mở mang đầu óc.
“Hai lấy may mắn đấy. Đây là Nữ Nhi Hồng ủ theo cách ủ truyền thống của tổ nghề rượu. Nghe là ông cố của cô chủ quán tự tay ủ lúc sinh con gái, 165 năm đó. Dưới gốc cây nhà còn chôn 5 bình rượu do ông ngoại cô ủ, gần 80 năm . Mẹ cô cũng tự ủ 3 bình cho con gái, cũng gần 50 năm. Không ngờ quán ăn nhỏ khắp nơi đều chôn báu vật. và lão Khổng đến đây một tuần nhưng cô chủ nhỏ chỉ cho uống 2 . Hôm nay dành 1 chia sẻ cho hai .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-mo-quan-an-bi-gioi-paparazzi-san-lung/chuong-26.html.]
“Rượu thơm lắm ạ. Vị gắt mà ngọt đầm, hương thơm đọng ở cổ họng mãi tan. Tay nghề ít nhất cấp bậc đại sư.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Cố Thần Vũ nhấp từng ngụm nhỏ. Cảm nhận hương thơm đang từ từ lan khắp khoang miệng. Vị ngọt nhẹ đọng nơi cuống họng, xuống chỗ nào ấm áp chỗ đó. Đưa mắt làn gió khẽ đung đưa cành lá, ánh sáng dịu nhẹ cảnh sắc thật thơ mộng.
Lúc ở bàn gần họ nhóm nữ sinh mới ăn xong, ai cũng qua bên lén lút thì thầm.
“Người là Cố Thần Vũ . bóng lưng giống lắm.”
“Một bên sườn mặt cũng giống luôn. Người bên cạnh quản lý Cao .”
“Chắc là . Làm đây xin chữ ký quá.”
Cao Văn đưa nón cho Cố Thần Vũ đội, bên ngoài đang xếp hàng. Nếu bây giờ lên chỉ sợ gây ảnh hưởng đến quán. Anh thì thầm nhỏ với Trầm đạo, ông lên dẫn hai đến cửa bếp.
“Tiểu Đàm . Cháu bận ông hỏi ý kiến cháu một chút.”