Ta Mỗi Ngày Đều Ở Tiệm Đồ Cổ Hóng Tin Nóng - Chương 212

Cập nhật lúc: 2025-08-22 04:33:15
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Phải đó!” Một cô gái khác hùa theo, “Ông chuyện sai trái, chẳng lẽ bọn em trừng trị ? Việc bọn em là để bảo vệ công lý, còn hơn vạn cái trò thất đức của ông . Con quỷ trong hẻm đúng là mù quáng, phân biệt trắng đen trái!” Cả nhóm nhao nhao lên đầy phẫn uất, cảm thấy con quỷ nơi đây chẳng hiểu lòng nhiệt huyết sục sôi của

Nhìn mấy cô gái lẽ còn tròn hai mươi, cái tuổi bồng bột chẳng nghĩ suy , Giang Khê khẽ day trán. “Muốn bảo vệ công lý thì học hành cho tử tế, trở thành cảnh sát, luật sư, thẩm phán, lấy lương tri ngọn đèn dẫn lối. Chứ trời còn sáng tùy tiện chạy đến đây trút giận bừa bãi như thế . Lỡ xảy chuyện gì thì ? “

Mấy cô gái trong lòng vẫn còn ấm ức, định cãi vài câu, nhưng nghĩ đến chuyện ma quái thì sợ hãi dám hé răng nữa

Giang Khê cũng đôi co với họ, cô thẳng vấn đề quan tâm: “Lúc các cô đây, tự dưng nổi gió lớn ? Rồi thấy biển cả? Có trông thấy ai khác thấy tiếng động gì lạ ? “

Cô gái cầm đầu lắc đầu lia lịa: “Bọn em đây thì bốn bề bỗng nổi gió lồng lộng, còn cả tiếng sóng biển vỗ ì oạp, cứ như vang lên ngay bên tai . Chỗ gần biển nên bọn em chỉ nghĩ là tiếng vọng từ ngoài khơi thôi, để ý lắm. Ai ngờ ngay giây , một con sóng khổng lồ ập thẳng về phía bọn em, cả đám cứ thế cuốn tuột biển. Nước biển sâu lạnh buốt, lạnh đến mức hai hàm răng va lập cập. “

đó, bọn em cố hết sức bơi bờ nhưng sóng đánh dạt . Định bám mấy cái thùng nổi lềnh bềnh thì cảm giác như thứ gì đó đè đầu xuống. Vất vả lắm mới ngoi lên thì dìm xuống tiếp. Bọn em cứ bơi mãi, bơi mãi mà tài nào thoát . “ Mấy cô bé lớn lên ở ven biển nên hầu như đều bơi, kỹ năng cũng tệ, dù rơi xuống biển cũng thể tự tìm cách xoay xở

“Ngoài còn tiếng động nào khác, cũng thấy ai cả. Người duy nhất bọn em thấy là chị. “ Mấy cô gái kể bộ sự việc cho Giang Khê

“Bọn em… ạ? “ Con hẻm quái dị quá, họ đây thêm một giây nào nữa

Giang Khê gật đầu, chỉ tay mấy vòng hoa ướt sũng đất: “Sau đừng những chuyện như thế nữa, nhiều dễ gặp ma đấy. “

Mấy cô gái rối rít gật đầu, dìu chạy bán sống bán c.h.ế.t khỏi con hẻm ma quái, thề bao giờ

Giang Khê theo bóng họ khuất dần , thấy Chiết Chiêm trở về tay . “Không bắt ? “

“Hơi thở của nó biến mất trong biển, cách nào xuống tìm . “ Chiết Chiêm chỉ về một hướng ngoài khơi xa, “Đợi trời sáng thuyền xem thử. “

“Chạy nhanh , là thứ gì biển ? “ Giang Khê bắt đầu thấy tò mò về món đồ cổ . Cô bầu trời đang dần hửng sáng, “Tạm thời về , chúng ăn sáng , đó đến nhà ông lão xem . “

Con Vật Linh tay với mấy cô gái, tám phần là liên quan đến ông lão. Có lẽ đến nhà ông sẽ tìm

A Tửu lon ton chạy đến mặt Giang Khê, đưa yêu cầu: “Giang Giang, em ăn cháo hải sản. “

“Được, chúng ăn cháo hải sản. “ Giang Khê dẫn con đường lớn bên ngoài hẻm. Nơi đây từng là một làng chài nhỏ, nhưng vì gần cảng cá và bãi cát khá nên mọc lên nhiều nhà nghỉ và quán ăn, chuyên phục vụ khách du lịch. Vì , họ nhanh chóng tìm một quán cháo hải sản hương vị vô cùng tươi ngon

Cua và tôm trong quán đều do dân làng đánh bắt lúc bốn năm giờ sáng, thịt ngọt và thơm nức. Mấy Giang Khê ai cũng ăn một cách thỏa mãn

Ăn cháo xong, trời cũng sáng hẳn

Quán cháo dần đông khách, ăn rôm rả bàn tán về mẻ cá đêm qua. Có còn nhắc đến chuyện ông già thu mua phế liệu ở làng bên: “Thật ngờ ở chỗ chúng xảy chuyện như . Ông cũng qua làng thu mua ve chai lắm đấy, các ông các bà trông chừng con nhỏ nhà cho cẩn thận. “

cũng lo lắm, dặn chồng ngày nào cũng đưa đón cháu học, tan học là để mắt đến nó ngay, cho chạy chơi. Lỡ chuyện gì thật thì hối hận cũng kịp. “

Nghe bàn tán, Giang Khê liền bước tới hỏi thăm xem ông lão đó ở làng nào

“Ngay làng bên cạnh thôi. “ Một vị khách chỉ về phía ngôi làng kế bên, “Cứ dọc theo con đường quốc lộ vài cây là tới. “

Giang Khê theo hướng khách chỉ, men theo con đường nhựa nối giữa hai làng để đến làng chài kế bên. Làng chài cách xa cảng cá nên sầm uất, nhộn nhịp bằng. Nhà cửa của dân làng cũng thưa thớt hơn, quy hoạch ngăn nắp

Tuy nhiên, sống ven biển nhờ biển, cuộc sống cũng đến nỗi nào. Nhà nào nhà nấy đều là nhà ngói ba gian sân, hoặc nhà lầu hai tầng. Trước bậc thềm nóc nhà của mỗi hộ đều đặt một vật trang trí bằng đá hình con sư tử, mắt lồi như chuông đồng, mũi to, miệng ngoác , trông vô cùng dữ tợn

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-moi-ngay-deu-o-tiem-do-co-hong-tin-nong/chuong-212.html.]

Giang Khê liếc vài giây tiếp trong. Trên đường làng mấy đứa trẻ đang đeo cặp sách học. Cô gần hỏi đường, nhà ông lão thu mua phế liệu ở bìa rừng phía cuối làng, cô liền về hướng đó

Bên cạnh bìa rừng một căn nhà cũ nát, trong sân chất đầy đồ điện gia dụng hỏng, chai lọ nhựa, xếp thành từng đống cao ngất, từ xa cũng thể thấy

Chỉ điều, cửa nhà đang đông tụ tập. Ai nấy đều mặt mày nặng trĩu, chằm chằm cổng chính và thì thầm bàn tán

Giang Khê đến gần mới phát hiện cửa lớn tạt đầy phân, trong sân cũng vương vãi ít. Dọc bờ tường còn đặt mấy cái vòng hoa, bên những dòng chữ nguyền rủa độc địa: ‘Lão già dâm ô, trời đánh thánh đâm’, ‘Ra đường xe tông, uống nước sặc chết’, ‘Tuyệt tự tuyệt tôn, ung thư đầy

Toàn là những lời nguyền rủa ác độc nhất

Giang Khê nhíu mày, đang định hỏi một dân xem chuyện gì thì họ : “Nghe ông thấy cảnh thì lên cơn co giật, cứng đờ cả , đưa đến bệnh viện cứu nữa . “

“Những kẻ quá độc ác . Nỗi đau lớn nhất trong lòng ông cụ Vu chính là con cháu nối dõi, mà chúng nó bịa chuyện như thế, rõ ràng là ép chỗ c.h.ế.t mà! “

“Chứ còn gì nữa? Người chúng nó bức c.h.ế.t còn gì. “ Một dân làng bực bội

Một trai trẻ chen : “Chẳng ông chuyện đó ? Chết là đáng đời! “

Một cụ ông trạc sáu bảy mươi tuổi gắt lên: “Nói bậy! Lão Vu giờ luôn thật thà, tử tế, ngày thường sống hòa thuận với bà con lối xóm, thể nào cái chuyện thất đức đó . “

Cậu trai trẻ bĩu môi: “Biết mặt lòng, ai lưng ông thế nào? “

Cậu tên Tiểu Long, chừng hai mươi tuổi, cả ngày chỉ lêu lổng trong thôn. Sáng sớm mò đến căn nhà cũ của ông Vu để hóng chuyện, lẩm bẩm mấy câu cụ ông bên cạnh quát mặt: “Thằng ranh con mày cái quái gì! Cút sang một bên, đừng ở đây đặt điều bôi nhọ danh dự của lão Vu! “

Những dân khác cũng hùa : “Tiểu Long , cháu cũng là trong thôn , thể giống ngoài, phân biệt trái đúng sai mà bừa như ? “

“Người camera giám sát, bằng chứng hẳn hoi, cháu đặt điều . “ Tiểu Long vẫn vênh váo bĩu môi. “Nhìn cái mặt ông thấy , các bác đừng để lừa. “

Gã trai trẻ vốn chẳng ưa gì ông cụ Vu thu mua đồng nát. Đầu tiên là vì gã thấy ông còn còng lưng, trông giống lương thiện. Thêm nữa, hai năm gã bắt gặp ông cụ chui vườn nhà trộm bưởi, gã la lên một tiếng ông giật ngã từ cây xuống, gãy cả xương, liệt giường mất hai tháng trời

Chưa hết, gã còn phát hiện ông biển lấy trộm lồng lưới của nhà , khi bắt quả tang còn đến tận nhà mách tội. Mách tội xong, ông cụ còn tiện tay thu luôn mấy cái thùng giấy mà nhà gã mới mua đồ điện về, trong khi gã còn đang định đem mớ thùng đó bán để đổi kem que ăn

Bây giờ nắm thóp của ông, Tiểu Long thừa cơ đạp thêm vài cái mới là lạ. “Ông c.h.ế.t là , chứ ông c.h.ế.t thì danh tiếng của cả thôn cũng ông cho ô uế! “

“Thằng ranh con mày còn bậy nữa là tao đánh đấy! Mày mới là đứa cả ngày mặt cả làng! Hôm nay ông chú bố mày dạy dỗ mày mới . “ Lão nông dân da sạm nắng giơ bàn tay chai sần lên, hùng hổ lao về phía Tiểu Long

Tiểu Long còn trẻ, nhanh chân xoay bỏ chạy, chạy la lớn: “Sự thật rành rành đấy, cả mạng đều , các đừng bao che cho lão già dê nữa, ông c.h.ế.t là đáng đời! “

Lão nông sáu bảy mươi tuổi, chạy vài bước thở , đuổi kịp thằng nhóc. Cụ đành chống tay lên hông, thở hồng hộc. Ánh mắt cụ vô tình lướt qua Giang Khê đang một bên vệ đường. “Cô gái, cháu từ tới ? Không thôn đúng ? Cháu cũng đến đây để tìm lão Vu gây sự ? “

Mấy dân khác cũng xen : “Cháu gái ơi, chuyện chắc chắn hiểu lầm thôi. Lão Vu là lắm, đối xử với đều chan hòa, lúc thu mua thùng giấy, chai nhựa của bọn giá cả cũng sòng phẳng. “

đấy, ngày thường ông chạy xe ba gác mua đồng nát, rảnh rỗi còn giúp bọn chở đồ, đưa bọn về nhà. Ông còn cứu thằng con trời đánh nhà biển lên nữa. Lão Vu loại xa như . “

“Cháu đến để gây sự với ông ạ. “ Giang Khê bước đến gần cửa, giả vờ thắc mắc hỏi: “Cháu ông thu mua đồng nát nên gọi ông qua thu đồ thôi. Ông xảy chuyện gì ạ? “

“Haiz. “ Một dân thấy cô gái trông hiền lành, năng nhỏ nhẹ, quả thật vẻ gì là ác ý, bèn cởi mở hơn. “Tối qua, khuya lắc khuya lơ tìm đến tận thôn để gửi vòng hoa cho ông , còn ném đồ bẩn thỉu nhà. Ông tức quá thở nổi, lúc bọn chạy đến đưa viện thì cứu nữa . “

"

Loading...