Ta Mỗi Ngày Đều Ở Tiệm Đồ Cổ Hóng Tin Nóng - Chương 214
Cập nhật lúc: 2025-08-22 04:33:17
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thì là Phong Sư Gia trừ yêu trấn quỷ, cầu phúc cho dân làng
Giang Khê lên bức tượng sư tử đá nóc nhà. Ánh nắng rực rỡ chiếu rọi lên đôi mắt lồi như chuông đồng và vẻ mặt nhe răng hung tợn của nó, khiến bức tượng bỗng trở nên chính trực và oai phong lạ thường
Thấy cô cứ chằm chằm pho tượng nhà , ông cụ đặt điếu cày xuống, khà khà: “Cháu gái thấy hứng thú với Phong Sư Gia nhà ? Hì hì, cháu cũng tinh mắt thật đấy. “
“Để cho cháu , pho tượng Phong Sư Gia nhà gần hai trăm năm lịch sử , do chính tay ông cụ cố của đặt lên nóc nhà đấy. “
“Hồi đó, tổ tiên dựa nghề chài lưới, dành dụm ít tiền nên quyết định xây nhà mới. Tượng gốm ban đầu thợ hỏng mất, thế là các cụ mới cố ý tạc một pho tượng đá dễ vỡ để đặt lên. Đến nay gần hai trăm năm mà vẫn chẳng sứt mẻ chút nào, mấy nhà xây nhà vẫn dùng pho tượng . Giờ nó thành đồ cổ cả . “
Giang Khê ngước pho tượng sư tử đá mái nhà, quả thực mang đậm dấu ấn của gần hai thế kỷ: “ là đồ cổ thật ạ, còn mang ý nghĩa nữa. “
“Chứ nữa, ở đây ai cũng tin ngài hết. “ Ông cụ hồ hởi kể về gốc gác của Phong Sư Gia: “Cháu chắc cũng vùng ven biển dễ ảnh hưởng bởi gió bão. Để phòng chống thiên tai, bão tố, chúng đều cầu xin Phong Sư Gia ban cho bình an. “
“Phong Sư cũng là Thần Gió, nên ngoài gọi là Phong Sư Gia, chúng còn gọi là Phong Bá. Mỗi khi bão lớn mưa dầm ngớt, chúng đều cầu khấn ngài. “
“Làng chúng từ xa xưa sống bằng nghề chài lưới. Thời đó ai cũng nghèo, mấy nhà hùn hạp mới sắm nổi một chiếc thuyền gỗ để khơi. Biển lặng thì , chứ hễ gặp mưa to gió lớn là chuyện ngay. Nhẹ thì thuyền lật chìm, nặng thì mất mạng, tan cửa nát nhà, vì thế ai ai cũng vô cùng thành kính. “
“Gặp bão lớn thì cầu xin ngài đừng thổi bay nhà cửa, nhấn chìm ruộng vườn. Hạn hán mưa thì cầu mưa xuống. Đám đàn ông khơi đánh cá thì cầu cho mùa bội thu và bình an trở về. “
“Có linh nghiệm ạ? “ Giang Khê tò mò
“Có chứ, linh nghiệm lắm. Có nhiều thuyền đánh cá lật, dân làng rơi xuống biển đều sóng đánh dạt bờ. Chắc chắn là do Phong Sư Gia phù hộ. “ Ông cụ chắp hai tay ngực, thành kính hướng lên mái nhà cầu nguyện: “Lạy Phong Sư Gia, xin Người phù hộ cho làng năm nay bão tố hoành hành. “
Giang Khê cắt ngang lời cầu nguyện của ông, cô nghiêng đầu mặt biển bao la phía ngoài rặng dừa. Gió biển hiu hiu thổi, mặt nước gợn từng lớp sóng lăn tăn, một màu xanh thẳm điểm xuyết những vệt trắng xóa, trông vô cùng yên ả
Cô chợt nhớ nhà nào trong làng cũng Phong Sư Gia, duy chỉ nhà ông Vu là . Cô bèn hỏi ông cụ, ông Vu tin Phong Sư Gia
Ông cụ đáp: “Tin chứ, cả làng ai là tin cả. “
“Vậy nhà ông ạ? “
Ông cụ hỏi dồn đến cứng họng, ngẩn vài giây. Ông đúng là từng để ý xem nhà ông Vu rốt cuộc . “Chắc là bão thổi bay mất . Dân ở đây năm nào cũng hứng chịu mấy trận bão, cây cối ven biển còn quật đổ suốt. Nhà ông cũ lắm , xây cũng nhiều năm, tượng thổi bay cũng là chuyện bình thường thôi. “
“Ông tin thật đấy. Mỗi ngang qua thấy Phong Sư Gia nhà ai bẩn, ông đều cẩn thận lau sạch. Mỗi qua miếu thờ Phong Sư Gia sườn núi làng, ông cũng thành kính vái lạy. “
Nghe trong làng còn miếu thờ, Giang Khê lập tức hỏi địa chỉ, tỏ ý đến xem
“Ở ngay làng, sườn núi phía vườn cây ăn quả nhà ông Vu . “ Ông cụ chỉ về phía làng, với Giang Khê: “Cái miếu đó hơn một ngàn năm . Hàng năm mùa đánh bắt, chúng đều đến đó lễ tế bái, cầu cho mưa thuận gió hòa. “
Hơn một ngàn năm?
Liệu đó là Vật Linh vẫn luôn xuất quỷ nhập thần ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-moi-ngay-deu-o-tiem-do-co-hong-tin-nong/chuong-214.html.]
Giang Khê tạm biệt ông cụ, cùng Hoài Trúc và A Tửu về phía ngọn núi làng
Băng qua vườn cam trĩu quả, họ men theo con đường đá rêu phong um tùm leo lên núi. Chỉ vài phút tới đỉnh. Từ đây, tầm vô cùng thoáng đãng, thể bao quát bộ ngôi làng, thấy cả vùng biển rộng lớn bao bọc lấy làng mạc và những chiếc thuyền đánh cá nhỏ thưa thớt mặt biển
Miếu thờ ngay đỉnh núi, chính giữa đặt một pho tượng Phong Sư Gia to lớn. Bức tượng đá cao bằng cả treo đầy những dải lụa đỏ cầu phúc. Trước tượng còn một ít quýt, bưởi và kẹo, hẳn là do dân làng mang đến cúng bái
A Tửu quanh pho tượng vài vòng : “Giang Giang, trông nó giống Vật Linh chút nào. “
Hoài Trúc lơ đãng phẩy chiếc quạt giấy: “Trên nó thở của Vật Linh. “
Giang Khê đưa tay sờ thử, quả thực cảm nhận bất cứ thông tin hữu ích nào. Lẽ nào cô đoán sai? Cô chau mày: “Chúng tìm khắp làng mà thấy một chút thở nào của Vật Linh. Bây giờ chỉ thể hy vọng Chiết Chiêm mang về tin tức hữu dụng thôi. “
Cô dứt lời, Chiết Chiêm xuất hiện ngay phía : “Hắn giỏi che giấu tung tích, xuống nước là mất dấu thở ngay. “
Giang Khê kinh ngạc. Vật Linh chút lợi hại. “Ngay cả ngươi cũng cách nào ? “
Trong các vật linh của cô, Chiết Chiêm từng kinh qua trận mạc, sát khí nặng nhất, giống như một vị mãnh tướng sợ hãi, thể trấn áp cả lẫn Vật Linh, nay từng thất thủ
Chiết Chiêm khẽ gật đầu, thừa nhận: “Quả thực ranh mãnh. “
“Ta giỏi chiến đấu nước, còn cực kỳ am hiểu việc ẩn trong nước. Ba suýt tóm thì đều biến mất tăm tích. May là những vẫn . “
Chiết Chiêm tìm cô gái đuối nước và theo địa chỉ cô cung cấp, tìm thêm hai nữa. Một cô gái xe tông khi vượt đèn đỏ, một đàn ông đang gọt hoa quả ở nhà thì vô tình để d.a.o đ.â.m đùi. “Những đều là những kẻ tối qua đến gây sự với ông lão. Hắn đang trả thù cho ông . “
“Cô gái đuối nước nhóm họ tổng cộng năm . Hai còn lớn tuổi hơn, cô quen, là do bạn cô rủ . Bạn cô chính là cô gái xe tông khi qua đường. Vì tìm địa chỉ của hai còn . “
“Nếu tìm nữa, e là bọn họ c.h.ế.t chắc. “ Kim Bảo tắc lưỡi cảm thán, thù oán gì mà sâu nặng đến
Giang Khê cũng lo sợ kết cục đó. Đang lúc cô rầu rĩ, điện thoại bỗng vang lên một tiếng “ting “. Cô lấy mở xem, là tin nhắn của Bùi Ngộ
Buổi sáng khi Chiết Chiêm đuổi theo thở của Vật Linh, cô nhờ Bùi Ngộ giúp kiểm tra camera giám sát ven đường. Bây giờ cuối cùng cũng hồi âm
Thông tin của cả năm đều ở đây. Ngoài ba gặp chuyện, hai còn tên là Lý Hồng và Trương Đại Cường
Lý Hồng là một nhân viên văn phòng nghiệp một năm, lúc đang ở công ty việc
Trương Đại Cường, 34 tuổi, chính là bố của cô bé trong bản tin thời sự
“Có thông tin của hai còn , chúng chia đến địa chỉ của họ, hy vọng vẫn còn kịp. “ Địa chỉ của hai một đông một tây, cách quá xa, nếu cùng thì e là kịp nữa . Vì , Giang Khê và Chiết Chiêm tìm vợ chồng Trương Đại Cường, còn Hoài Trúc, A Tửu và Kim Bảo tìm Lý Hồng
Vợ chồng Trương Đại Cường sống trong một khu dân cư cách bờ biển xa. Khi Giang Khê và Chiết Chiêm chạy tới nơi thì hai vợ chồng ở nhà. Nghe mấy tay phóng viên đang canh lầu : “Mẹ của Trương Đại Cường bảo con bé sốc, cả ngày chỉ ở trong nhà lóc, sắp trầm cảm đến nơi , nên hai vợ chồng mới đặc biệt xin nghỉ phép đưa con biển chơi cho khuây khỏa, cũng là vùng biển nào nữa. “
"