Ta Mỗi Ngày Đều Ở Tiệm Đồ Cổ Hóng Tin Nóng - Chương 239

Cập nhật lúc: 2025-08-23 03:49:47
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Qua lời kể của , Giang Khê cũng mơ hồ thấy cảnh tượng dân chúng tháo chạy khi đô thành thất thủ. Nhà cửa lửa dữ thiêu rụi, mặt đất la liệt thi thể, khắp nơi đều là tiếng than tuyệt vọng

Ngoại tộc đánh thành, nghĩa là vị Điện hạ bại trận, và cũng còn nữa

Vậy còn Chiết Chiêm thì ?

Anh ở đô thành, gục ngã chiến trường?

Giang Khê hỏi nhưng dám, chỉ lo lắng Chiết Chiêm đang chìm trong ký ức đau thương. Đó là đất nước mà dốc lòng bảo vệ, nay nước mất, lòng chắc chắn đau như cắt

an ủi nhưng mở lời thế nào

Sơn hà vỡ nát, dân chúng lầm than

Hạt bụi thời đại rơi xuống đầu mỗi đều là cả một ngọn núi lớn

Bảo rằng chuyện qua mấy nghìn năm , hãy nghĩ thoáng lên ư?

đối với Chiết Chiêm, chứng kiến tất cả, thứ cứ như thể mới xảy ngay mắt

Giang Khê mấp máy môi, cuối cùng vẫn chọn im lặng

Cô siết c.h.ặ.t t.a.y , khẽ gọi: “Chiết Chiêm. “

Em ở đây với .

“Giang Giang. “ Chiết Chiêm ngước đôi mắt đỏ hoe cô, sắc mặt đột nhiên tái nhợt, gương mặt vốn lạnh lùng nay thấm đẫm vẻ thống khổ tột cùng

Sau khi thấy những kẻ ngoại tộc ở đô thành ban nãy, chốt chặn ký ức của chút lỏng . Nỗi sợ hãi, đau đớn, m.á.u tanh, bạo tàn và tăm tối ẩn giấu bên trong đều đang ào ạt tuôn , suýt nữa nhấn chìm trong những cảm xúc tiêu cực đen tối đó

Anh đột nhiên g.i.ế.c , khát khao dùng thật nhiều m.á.u tươi để tế kiếm

Thanh trường kiếm trong tay kêu lên ong ong, luồng sát khí đẫm máu, tàn bạo mãnh liệt lan tỏa xung quanh, kéo theo một trận gió nổi lên

“Chiết Chiêm, ? “ Giang Khê nhận sự đổi của , cùng với khí tức ngột ngạt đang dần hiện lên , khiến khác chút khó thở

“Đừng gần , khí tức . “ Chiết Chiêm ném trường kiếm xuống đất, quỳ sụp xuống, nghiến chặt răng, cố gắng đè nén luồng khí tức đang bùng phát, Giang Khê sợ hãi

Bản năng của Giang Khê đúng là lùi , nhưng khi bắt gặp đôi mắt đỏ ngầu đầy đau đớn của , cô cắn răng, dang tay ôm chầm lấy . Khoảnh khắc ôm lấy , cô cảm nhận cơ thể đang run rẩy. Lần , chắc chắn tiếp nhận nhiều ký ức tồi tệ

Cô nhẹ nhàng vỗ lưng , nhỏ giọng an ủi: “Em sợ. Anh sẽ hại em . “

Trừ thời gian đầu mới quen, mặt cô, luôn cẩn thận che giấu sát khí đẫm m.á.u

“Đừng sợ, chúng đang ở đây, đừng nghĩ đến những chuyện vui đó nữa. “

“Nơi còn là Nam Quốc, xung quanh còn nhiều , đừng dọa họ. “

“ Được. “ Chiết Chiêm gục cằm lên vai Giang Khê, nhắm mắt , lắng hương hoa lê thoang thoảng, cố gắng trấn áp những cảm xúc cuộn trào trong lòng. Hồi lâu , nuốt xuống vị m.á.u tanh trong miệng do chính cắn nát

“Đỡ hơn ? “ Giang Khê nhận thấy khí tức dịu nhiều

“Ừm. “ Chiết Chiêm cố gắng đè xuống sắc đỏ trong mắt, lúc mới buông Giang Khê . Giang Khê liền lấy một viên kẹo nhét miệng

Đầu lưỡi Chiết Chiêm chạm viên kẹo vẫn còn ấm, vị ngọt ngào lan tỏa khiến dễ chịu hơn nhiều, nhưng giọng khàn trông thấy: “Vô cảm xúc đột ngột ùa về, khiến thấy thêm nhiều cảnh tượng chiến trường. Chúng g.i.ế.c nhiều , chúng dọn xác c.h.ế.t để ăn thịt, chúng còn . “

Những cảm xúc chực trào lên, nhắm mắt, gắng sức gạt những hình ảnh đẫm m.á.u chiến trường

“Đừng nghĩ nữa. “ Giang Khê đoán những cảm xúc tiêu cực tích tụ chiến trường nuốt chửng. Xem , những cảm xúc ẩn giấu trong ký ức của cơ thể còn nhiều hơn cô tưởng

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-moi-ngay-deu-o-tiem-do-co-hong-tin-nong/chuong-239.html.]

Chiết Chiêm : “Chỉ thiếu một chút nữa thôi, cảm giác như thể phá vỡ phong ấn , là thể tìm bộ ký ức. “

“Giang Khê vẫn luôn khao khát nhớ chuyện, nên lời khuyên “đừng cố nghĩ nữa “ cứ nghẹn nơi cổ họng, chẳng thể nào thốt . Cuối cùng, cô chỉ thể nhẹ nhàng an ủi: “Anh cố gắng kiềm nén những cảm xúc đó một chút . “

“Có em ở đây, sẽ nhanh chóng kiểm soát thôi. “ Chiết Chiêm ngậm viên kẹo trong miệng, vị ngọt dịu lan toả, giọng trầm xuống

“ Vậy . em ôm một cái nữa ? “ Giang Khê dứt lời, Chiết Chiêm ngây cả

Thấy bộ dạng của như dọa cho hết hồn, Giang Khê mím môi thầm. Có điều, lúc trông sắc mặt Chiết Chiêm khá hơn nhiều, thở cũng định trở , xem cần cô giúp nữa . Nghĩ , cô phủi lớp bùn đất dính quần dậy

Chiết Chiêm ngơ ngác: “Hả? “

Không em giúp ?

Giang Khê đoán ý : “ Anh mà, mau dậy . Vừa dọa cho A Tửu và A Kiều chạy mất dép kìa. “

dậy, cầm mảnh gốm vẽ hoa văn đồ đằng và dính đầy những vệt m.á.u khô màu nâu sẫm đặt lên thùng xe. Cô so sánh nó với hình vẽ trong cuốn sổ tay của ông Trương, nội dung khắc đó cầu cho “ngũ cốc mùa, gia súc đầy đàn “, bên cạnh còn cả bản vẽ chế tác đồ tế của nước Nam

“Đây là bình gốm dùng trong tế lễ. “

Chiết Chiêm bước theo , lục lọi trong những mảnh ký ức vụn vặt trỗi dậy để tìm kiếm thông tin liên quan: “Nước Nam coi trọng tế lễ. Đại vu, tức Đại tế sư, sẽ phụ trách nghi lễ. Họ sẽ nung những món đồ gốm tương ứng với điều cầu nguyện. Cái hẳn là đồ cúng tế để cầu cho dân chúng an lành, mùa màng bội thu. “

“Sau khi tế lễ kết thúc, những dân chọn thể mang các món đồ gốm về. Hẳn là gia đình mang nó cũng chỉ cầu bình an. “

Chiết Chiêm ngừng một chút: “Trong ký ức của , dường như khi Điện hạ xuất chinh cũng tế lễ, tất cả vũ khí đều đúc thêm những biểu tượng mang ý nghĩa to lớn, để cầu cho thiên hạ thái bình. “

Giang Khê gật đầu, là những ký tự mảnh đồng đó lời giải thích

Bây giờ chúng tìm thấy mảnh gốm, chứng tỏ cả khu vực rộng lớn xung quanh đây đều là di chỉ của nước Nam. Cuối cùng cũng xác định vị trí chính xác của họ, những thắc mắc đều câu trả lời

Chỉ còn một câu hỏi

Những ngoại tộc đến đây vì thần thủy, liệu thần thủy thật sự tồn tại ? Nó liên quan đến tấm bản đồ ?

“Chiết Chiêm, nhớ chút gì về thần thủy ? “

Những ký ức Chiết Chiêm nhớ chỉ cảnh Điện hạ xuất chinh và chiến trường, cộng thêm một vài hình ảnh thoáng qua khi cầm mảnh gốm. “Không , chỉ những kẻ tấn công nước Nam tìm nó. “

“Có thể nó là giả. “ Giang Khê nhớ mấy câu thơ tấm bản đồ

Sông sâu trăng treo cành, ba sông gom bóng nguyệt

Năm ba một tốp, bốn sáu chung đôi

Rốt cuộc là ở ?

Chiết Chiêm về phía bình nguyên rộng lớn mặt, khóe mắt tình cờ lướt qua cảnh A Tửu đang hì hục lấp đất , trong đầu bỗng lóe lên một ý nghĩ: “Dưới lòng đất. “

“Cái gì lòng đất? Những thứ ghi bản đồ ở lòng đất ? “ Giang Khê hỏi dồn

Chiết Chiêm cũng rõ, chỉ là khi thấy A Tửu lấp đất, ý nghĩ đó đột nhiên nảy trong đầu

Giang Khê chăm chú: “Anh còn nghĩ gì nữa ? Hay là để Nam Kha đưa giấc mộng nữa nhé? “

Chiết Chiêm thật sự thể nhớ thêm gì, gật đầu, lên xe tựa lưng ghế nhắm mắt . Anh một nữa thấy bóng vận đồ đen toát lên sát khí ngút trời, tay ôm thanh Chiết Chiêm kiếm rèn xong, cúi đầu bái biệt cha già nua, ngày một yếu : “Phụ , con đến cánh đồng hoang để chống tộc Bắc, nhất định sẽ phụ lòng mong mỏi của . Chỉ là ngày về, thể phụng dưỡng sớm hôm, xin Phụ hãy bảo trọng. “

Người cha thở dốc, đáp một tiếng “ “: “Con mang thêm ít thần thủy , nhất định bình an trở về. “

"

Loading...