TA MUỐN TẠO PHẢN VÀ CƯỚI HÔN QUÂN - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-11-03 13:11:40
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù thì võ công của Dư Tam Giáo cũng cao cường, nếu liều mạng đánh, chúng chắc chắn sẽ tổn thất.
Chi bằng cứ giả vờ đồng ý với , đến lúc đó lật lọng.
Tuy nhiên, ngay khi để dọn dẹp chiến trường.
Sau lưng đột nhiên lóe lên một tia sáng bạc.
“Minh chủ cẩn thận!”
Chúng hào kiệt nín thở.
Không ngờ tên đại đương gia âm hiểm đến , giả vờ đầu hàng đ.á.n.h lén lưng.
lúc , Bát Quái Môn chủ từ trời giáng xuống, như một tia sét đ.á.n.h Dư Tam Giáo thành hai nửa.
Ta .
“Ngươi tưởng chỉ ngươi dùng thủ đoạn bẩn thỉu ?”
“Nào ngờ, còn bẩn thỉu hơn ngươi nhiều.”
Sau khi về cung, trời tối.
Tần Vô Cữu ngạc nhiên hỏi Môn chủ sống .
Ta rằng ông vốn dĩ c.h.ế.t.
“Ta sợ trong triều đình nội gián của sơn tặc, nên sớm lệnh cho Bát sư giả c.h.ế.t để ẩn .”
Tần Vô Cữu lộ vẻ khâm phục, với rằng bản danh sách chiêu an của chúng hào kiệt Thừa tướng thông qua.
Ta : “Vậy thì .”
Khoan ? Ai thông qua?
Nụ của chợt cứng .
Chẳng Thừa tướng tịch biên gia sản ? Trong nhà ông thậm chí còn tìm thấy văn thư thông đồng với địch, vẫn bãi quan? Ông là gián ?
Hệ thống tạo phản thấy tiếng gào thét trong lòng .
Nó khinh thường : [Ngươi thì cái gì? Một đại gian thần vững trong triều đình lâu năm như thể dễ dàng hạ bệ. Hắn kim bài miễn tử do tiên hoàng ban tặng, tiền bạc thì còn, nhưng tính mạng và chức quan vẫn còn đó, hơn nữa còn căm hận ngươi đến tận xương tủy.]
[Ta sớm bảo ngươi g.i.ế.c tên hôn quân đó tạo phản ngay, ngươi cứ nhất quyết từng bước.]
Lời nó dứt, Hệ thống yêu đương lập tức phản đối.
Thế là, hai hệ thống đ.á.n.h một trận, cho não như vỡ tung.
Ta loạng choạng, ngã lòng Tần Vô Cữu.
Hệ thống yêu đương chiếm thế thượng phong, đầu cọ loạn trong lòng , trượt cơ n.g.ự.c của như cầu trượt, nhảy nhót n.g.ự.c như đang ở trong vũ trường.
Mặt Tần Vô Cữu đỏ như gấc, dùng hết sức đẩy .
Ta càng thêm phấn khích, rút bảo kiếm cắt y phục của thành từng mảnh vụn.
Hắn phát tiếng kêu vỡ vụn: “Không!”
Ta một cách dữ tợn, đang định lao tới.
Thừa tướng từ xuất hiện: “Minh chủ, hạ thủ lưu tình!”
Lại là cái quái gì nữa ?
Lúc nào cũng xen lúc quan trọng.
Ta lộ vẻ kiên nhẫn: “Lão già , chẳng ngươi đồng ý gả hoàng thượng cho ?”
Sắc mặt Thừa tướng âm trầm.
“ mà, sứ thần của địch quốc đến kinh thành, yêu cầu chúng hòa .”
Cái thì hiểu.
“Hoàng thất công chúa, hòa thế nào?”
Thừa tướng lạnh.
“ , cho nên họ yêu cầu hoàng thượng hòa , gả cho công chúa Thổ Phồn của địch quốc.”
!!!
Ngươi đang cái quái gì ?
Ta rút bàn tay đắn của khỏi Tần Vô Cữu, chất vấn: “Ngươi đang đùa với chứ? Ta bao giờ đến chuyện hoàng đế hòa .”
“Vậy thì bây giờ ngươi đấy.”
Lời ông dứt, bên ngoài điện xông một đội cấm vệ quân huấn luyện bài bản, nhanh chóng bao vây .
Trên bức tường rồng bằng ngọc chạm khắc tinh xảo, phản chiếu khuôn mặt đắc ý của Thừa tướng.
“Còn ngây đó gì? Bắt hoàng thượng cho !”
Tần Vô Cữu kinh ngạc hét lớn.
“Thừa tướng vì bắt trẫm, lẽ nào tạo phản?”
Ông lạnh lùng ngước mắt, hề phủ nhận câu .
“Hoàng thượng, thần cũng còn cách nào khác, quốc gia của chúng thực sự thể đ.á.n.h trận nữa, chỉ thể hy sinh thôi.”
“Còn về đám thảo mãng , tuy công trị phỉ, nhưng dùng của bản quan nhiều bạc như , vẫn là nên tống ngục .”
Tần Vô Cữu sụp đổ, hai mắt đỏ hoe.
“Không ngươi đồng ý với trẫm, sẽ phong cho họ quan ?”
“Tại ngươi lừa trẫm?”
“Trẫm hôn ước, trẫm hòa …”
Hoàng thượng đưa , tiếng gào thét ngày một xa dần.
Chuyện mà lo lắng nhất cuối cùng cũng xảy .
Sau khi tiễu phỉ xong, triều đình quả nhiên qua cầu rút ván.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-muon-tao-phan-va-cuoi-hon-quan/chuong-3.html.]
Tệ hơn nữa là, Thừa tướng dường như đẩy hoàng đế hòa , đó tự tạo phản lên ngôi.
Ta nắm chặt chuôi kiếm, định tay.
Thừa tướng nhạt: “Minh chủ, tên thuộc hạ thích lén khắp nơi của ngươi, và cả cô sư lười biếng ham ăn của ngươi đều rơi tay bản quan . Ngươi chắc là mặc kệ tính mạng của họ mà hành động liều lĩnh ?”
Ta ngẩng đầu ông , khuôn mặt trong ký ức già , nhưng trái tim thì vẫn độc ác như .
Tuy nhiên, cũng là bó tay chịu trói.
Ta giả vờ đầu hàng, giao kiếm , nhưng thực khi áp giải rắc bột vôi trong túi dọc đường.
Quan binh đẩy đại lao, tiểu sư và Bát sư cũng ở trong đó.
Hai kẻ “tài năng” , một ăn bảy đĩa thịt kho tàu lớn của ngự thiện phòng, một thì xà nhà của quân cơ xứ để lén ít việc quan trọng, kết quả là cả hai đều bắt.
Tiểu sư lóc t.h.ả.m thiết.
“Hu hu hu, minh chủ, hóa Thừa tướng định dùng danh nghĩa chiêu an để lừa chúng , đợi chúng và bọn cướp núi Thương Lãng lưỡng bại câu thương, ông sẽ là hưởng lợi.”
“Hơn nữa, khi tịch biên gia sản ông hề phản kháng, chính là để tìm cớ lật đổ hôn quân, lập nên một triều đình mới.”
“Chúng đều tên đại gian thần lừa !”
“Minh chủ, gì?”
“Người đừng dọa chứ!”
Ta đang Hệ thống tạo phản , thời gian để ý đến nàng .
Nàng vẻ mặt lo lắng, đến bên cạnh Bát Quái Môn chủ.
“Bát sư , minh chủ ngốc ? Ta mới cho minh chủ những tin tức mà lén , sắc mặt của nàng đột nhiên trở nên tệ.”
Môn chủ hạ thấp giọng.
“Suỵt, tiểu sư , cho một bí mật.”
“Thực minh chủ sớm luyện công đến tẩu hỏa nhập ma , nàng luôn cho rằng trong đầu hai hệ thống kỳ lạ.”
“Không chỉ , trong phòng của nàng còn treo đầy những bức họa hôn quân đang cởi áo, ngay cả chiếc quần xì cướp từ bọn sơn tặc cũng nàng lén giấu .”
Nói đến đây, Môn chủ cuối cùng cũng đưa một kết luận.
“Minh chủ của chúng , thật sự là một kẻ biến thái!”
Ta lướt đến lưng Bát sư , gõ một cái gáy ông .
“Hiss— Đau, đau, đau.”
“Minh chủ tha mạng.”
Ta véo tai ông .
“Còn dám bậy về nữa, sẽ xé nát miệng của ngươi.”
“Vâng, , , dám nữa.”
Tiểu sư run rẩy, cũng đưa tay lên che tai.
Ba chúng giam mấy ngày, cuối cùng một đêm tối đen như mực, mặt đất động tĩnh.
Từ trong đống cỏ khô của nhà lao, từng cái đầu tròn vo chui , kỹ , thì là các hào kiệt của Lục đại phái đào một đường hầm từ bên ngoài .
“Tuyệt vời, minh chủ, cuối cùng chúng cũng tìm theo dấu vết của bột vôi.”
“Chúng mau chóng trốn khỏi kinh thành thôi!”
Ta nhận lấy thanh kiếm họ đưa cho, lắc đầu tỏ ý cần vội.
“Hoàng thượng ?”
“Bẩm minh chủ, kiệu hoa của hoàng thượng rời khỏi thành .”
Tiểu sư kinh ngạc.
“Cái gì?”
“Hoàng thượng kiệu hoa gì?”
Ta : “Đương nhiên là để gả cho .”
Chúng hào kiệt: “???”
Bát sư chỉ thái dương của , tỏ ý rằng minh chủ bây giờ đang bệnh nặng.
Mọi tức thì đau buồn, họ đến kinh thành một chuyến vốn là để báo đáp quốc gia, kết quả là quan , minh chủ cũng hóa điên.
Ngay lúc họ đang đau buồn, lệnh.
“Đi tìm một bộ hỉ phục màu đỏ đến đây.”
“Ta cướp dâu!”
Các hùng hào kiệt của Lục đại phái đều sững sờ như phỗng.
“Lần minh chủ là tạo phản là cướp dâu ?”
“Là cướp dâu, rõ.”
“C.h.ế.t tiệt! Thế thì thà tạo phản còn hơn! Nửa đêm nửa hôm, tìm hỉ phục bây giờ?”
Dù khó hiểu, nhưng vẫn nghĩ cách mượn rèm cửa sổ màu đỏ của một gia đình quan nào đó, miễn cưỡng may cho một bộ quần áo trông giống như của tân lang.
Chúng một đoàn ngựa phi nước đại, nhưng dòng sông đang dâng cao chặn đường.
Ta gọi vị đại thần trị thủy đến và : “Chặn bằng khơi thông, tại đào kênh dẫn nước biển?”
Vị đại thần bất lực : “Phương pháp chúng thần sớm nghĩ đến , vấn đề là đất đai xung quanh đều các hương mua hết. Chúng thần báo lên triều đình, nhưng họ hàng của các hương quan hệ với Thừa tướng, nên căn bản cho động .”
Mẹ kiếp, trị thủy mà cũng nể nang quan hệ.
Ta lộ vẻ hung ác, sai của Lục đại phái trộm hết khế ước đất đai trong nhà các hương , dúi tay vị đại thần.
“Được , bây giờ đất đai đều là của ngài.”
“Ngài đào thế nào thì đào, chỉ cần thể trị thủy thành công, dù đào hoa cũng .”
Vị đại thần tròn mắt, cả đời ông từng thấy hành vi trộm cắp trắng trợn như .
“Cảm ơn các vị, hỡi những hiệp sĩ trộm đất.”