Những ngày  đó trôi qua trong yên bình.
Sùng Minh quả nhiên  đến tìm  nữa.
Trong lòng  ngoài sự thoải mái, cũng  một chút mất mát mơ hồ.
Ta vẫn tu luyện như thường, chỉ thỉnh thoảng  đêm khuya thanh vắng,   xoa xoa chiếc lông vũ đỏ rực lấp lánh ánh sáng trong lòng bàn tay.
Ta hiểu rõ,   thích là phàm nhân yếu đuối xinh  ban đầu ở nhân gian .
 tại , khi   Thái tử Tiên giới vì  mà đau khổ hai trăm năm, khi  thấy đôi mắt cố chấp  bi thương của Sùng Minh,  vẫn sẽ cảm thấy tim đập nhanh một cách khó hiểu.
Ta  tu luyện,  từ từ sắp xếp  cảm xúc của .
Điều kỳ lạ là, gần đây các  tử Nhị Nghi Tông thường xuyên  thấy tiếng sấm sét  những ngày trời quang mây tạnh.
Chưởng môn giải thích: "Đại trận của tông môn  cũ, cho nên   tìm một vị đại năng, bố trí cho Nhị Nghi Tông một đại trận Lôi Chướng,"
Nếu    phận sự xông  Nhị Nghi Tông, sẽ chạm  hộ sơn đại trận, dẫn đến thiên lôi.
Ta  vui mừng.
Chưởng môn cuối cùng cũng bắt đầu chú ý đến vấn đề an ninh của tông môn .
Chỉ là tần suất Nhị Nghi Tông  xông  quả thực  cao,  lúc một ngày  thể vang lên tám chín tiếng sấm.
Sau khi kết thúc bế quan,  như  điều ngộ , quyết định xuống núi lịch luyện  thứ hai.
Chưởng môn lúc đó sắc mặt  chút phức tạp, vốn  khuyên  ở  trong tông môn, nhưng cuối cùng cũng  lay chuyển  , chỉ đành dặn   chú ý an .
Sau khi xuống núi,  luôn cảm thấy  thứ gì đó đang  theo .
Mãi đến khi    một khu rừng,  đầu , mới  thấy một khuôn mặt  quen  lạ——
"Lâm Dịch?"
Ta thuận miệng chào hỏi, định rời .
Lâm Dịch đột nhiên lên tiếng: "Du Chi,  và Tống Thiển Thiển  hòa ly."
Ta khó hiểu. Hắn  chuyện  với   gì?
Lâm Dịch giải thích: "Ta  nghĩ thông suốt, tuy rằng  và nàng   hôn ước.  nàng    tổn thương nàng, cho nên   thể dung thứ cho nàng ."
Ta đột nhiên nhớ ,   Tống Thiển Thiển vì mưu hại đồng môn mà  phạt quỳ trong từ đường tông môn mấy tháng.
Ta  lên: "Lâm Dịch, Tống Thiển Thiển chỉ là  điên, còn ngươi thật sự là một kẻ tồi tệ vô trách nhiệm."
"Chính ngươi cùng nàng  kết thành đạo lữ, sinh con đẻ cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-nao-co-bo-phu-quan/chuong-8-full.html.]
"Bây giờ ngươi phụ bạc nàng ,   đổ hết  chuyện lên đầu ?"
Lâm Dịch cúi đầu một lúc, cuối cùng chậm rãi : "Ta  thích nàng .
"Hơn nữa đó   là con của . Và   tha thứ cho nàng  ."
"Du Chi,   yêu từ đầu đến cuối chỉ   nàng, nàng..."
Lời còn   hết, Lâm Dịch đột nhiên ôm lấy gáy, vẻ mặt đau đớn.
Hắn  đầu , liền thấy trong bụi cây phía  , một đám yêu tinh thỏ mũi bầm dập đang co rúm trong rừng,  mấy con còn đang ngây ngốc giơ hòn đá  tay.
Tay Lâm Dịch đặt lên kiếm, đang định   , thì   gọi .
Ta bình tĩnh  : "Lâm Dịch,  nhiều năm     với ngươi——
"Ngươi và   sớm kết thúc ."
Ta xoay  rời .
Vừa   vài bước, đột nhiên   nghĩ đến điều gì đó, bèn  trở : "Còn một câu cuối cùng   hai mặt một lời  với ngươi."
Nhìn  đôi mắt sáng lên trở  của Lâm Dịch,   từng chữ một:
"Lâm Dịch, ngươi thật sự khiến  thấy ghê tởm."
...
Sau khi rũ bỏ  Lâm Dịch,  ngậm cỏ  lung tung trong rừng,   một đám yêu tinh thỏ quen thuộc chặn đường cướp của.
Con thỏ đầu đàn hung dữ : "Chúng  sẽ bắt ngươi về hang!
"Sau đó biến ngươi và tên phàm nhân trong hang thành phân bón để trồng cà rốt!"
Ta cầm lấy thanh trường kiếm  rút  khỏi vỏ, quyết định đánh cho lũ thỏ  sửa đổi  lầm.
"Đừng đánh , nơi  là lễ nghi bang..." Bịch bịch bịch bịch bịch,  dùng chuôi kiếm gõ cho mấy cái đầu thỏ kêu canh cách.
Lũ yêu tinh thỏ ôm đầu kêu thảm thiết: "Ngươi   theo  về hang, cứu tên phàm nhân đáng thương   bắt cóc ?!"
...
Chúng nước mắt lưng tròng dẫn  đến hang thỏ.
Ta nhảy xuống, liền thấy một nam nhân áo xanh đang bôi đất lên mặt.
Nghe thấy tiếng bước chân,   đầu , đôi mắt đào hoa sáng ngời  cong cong:
"Nương tử, nàng là tiên nữ đến cứu  ?"